HỒ YÊU SAU KHI BỊ PHU QUÂN PHẢN BỘI - Phần 5
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:47
8.
Căn bệnh điên của Thái tử ngày càng nặng.
Hắn thường lén lút dậy lúc nửa đêm canh ba để chạy đến Ngự Thiện Phòng.
Ban ngày ngủ, ăn uống, đến tối dễ đói bụng.
Mấy tiểu thái giám ban đầu còn theo, thấy ăn xong là về, cũng dần dần lơ là.
Chỉ là cứ tiếp tục như , việc học hành bỏ bê thể bù nữa.
Quý phi chẳng thèm đoái hoài đến , chỉ mải mê ngày ngày trang điểm lộng lẫy để quấn lấy Phụ hoàng.
Nàng ngày càng xinh , cũng ngày càng yêu mị.
Làn da trắng ngọc ngà, đôi môi đỏ như uống máu.
Mỗi đêm khi giơ tay cởi áo, cung nữ hầu hạ bên cạnh đều nhịn mà bịt mũi.
chỉ cần mặc chiếc áo lông hồ ly đó, Phụ hoàng liền vui vẻ giữ nàng thị tẩm.
Nửa tháng , Quý phi quả nhiên thai.
Người đầu tiên gặp xui xẻo chính là Thái tử.
Hắn cấm vệ quân tuần tra bắt lúc nửa đêm, đang ăn trộm gà sống trong Ngự Thiện Phòng.
Lúc giải đến mặt Quý phi, mặt đầy m á u me nhớp nháp, khóe miệng còn dính lông gà dính m á u.
" là mất hết mặt mũi hoàng gia!" Quý phi ghê tởm dùng khăn tay che mặt
"Giải đến Dưỡng Tâm Điện, đừng ở đây bẩn mắt bản cung."
Lúc ngang qua , con ngươi của Thái tử đờ đẫn chuyển động, đột nhiên đầu với : "Ngon lắm hi hi, ngon thật đấy!"
Mọi đều giật nảy .
Ta vui đến mức vỗ tay, thầm nghĩ mẫu quả uổng công thương ngươi, cuối cùng cũng chút dáng vẻ của hồ ly .
Thái tử bọn họ luống cuống tay chân đưa .
Quý phi xui xẻo lệnh cho cung nữ dùng cành bách quét quét sàn nhà, lúc liếc thấy , vẻ chán ghét càng tăng, bắt đầu nổi trận lôi đình:
"Tống khứ luôn con tiện tì nhỏ đó cho bản cung! Yêu khí đầy , đừng tổn hại đến mệnh cách của hoàng nhi trong bụng !"
Hậu cung gì còn nơi nào thể chứa chấp .
Bất đắc dĩ, sáng sớm hôm , thái giám dẫn đến Ngự thư phòng.
Thái tử khi đưa đêm qua thì thấy trở về nữa.
Ngược , thánh chỉ phế truất Thái tử truyền khắp triều đình và dân gian lúc gà gáy sáng nay.
Lúc gần đến Ngự thư phòng, gặp mấy cấm vệ quân đang khiêng thứ gì đó ngoài.
Lại gần , thì là một cái bao tải dài.
Dưới đáy bao tải ẩm ướt, từng giọt dịch lỏng sền sệt chảy xuống, mùi tanh nồng xộc từ bên trong.
Ánh mắt cứ dõi theo bọn họ, đến khi họ rẽ ở góc tường, một cánh tay của đứa trẻ choai choai thò khỏi bao tải, mu bàn tay trắng hồng, phủ một lớp lông tơ mịn màng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ho-yeu-sau-khi-bi-phu-quan-phan-boi/phan-5.html.]
Giống như một con thú non mới sinh.
Ta liền hiểu, Thái tử còn nữa.
Bước Ngự thư phòng, Phụ hoàng vẫn lún sâu ngai rồng như .
Cả gầy đến trơ x ư ơ n g.
Gương mặt vốn thể mê hoặc lòng giờ nhăn nheo chỉ còn một lớp da mỏng, thể như một tờ giấy trắng bệch xếp chồng ở đó.
Thái giám đá đầu gối bắt quỳ xuống, sang nịnh nọt với :
"Bệ hạ, Quý phi nương nương cho nô tài nhắn , hoàng nhi trong bụng vẫn bình an, xin Bệ hạ yên tâm."
Phụ hoàng hai mắt đờ đẫn, phất tay bảo lui , hai con ngươi từ từ di chuyển xuống , cho đến khi dừng .
"Hồng Nương," cất giọng khô khàn
"nàng đừng trách trẫm, con của và yêu thể kế thừa hoàng vị, trẫm cũng là bất đắc dĩ."
Người lẩm bẩm những lời mạch lạc.
"Trẫm cho nàng tước vị phi tần, trẫm thể cả đời chỉ một nàng... Không, nàng là phụ nữ, nàng là yêu quái, thường ngày trẫm sợ nàng nể nàng, những ngày triệu nàng thị tẩm, trẫm đêm nào chợp mắt ..."
Ta im lặng lắng , trong đầu nhớ vô đêm mẫu một trông giữ tẩm điện trống vắng, ngửa mặt lên trời thở dài.
Vĩnh kết đồng tâm.
Vĩnh kết đồng tâm.
Đến c h í c, mẫu vẫn luôn tin lời thề của đàn ông .
"Hồng Nương, cầu một trận mưa cho trẫm , trẫm tin thiên đạo gì hết, trẫm chỉ yên thiên tử một đời... khó đến thế... khó đến thế..."
Người lẩm bẩm với ánh mắt trống rỗng.
Đột nhiên, bên ngoài truyền đến một trận huyên náo, gào lớn:
"Bệ hạ! Sông lớn cạn, Giang Nam mưa ạ Bệ hạ! Cơn mưa lành đó chỉ rơi ở kinh thành thôi! Bá tánh cả nước đang chờ lương thực cứu tế của Bệ hạ để cứu mạng!"
Da thịt mặt Phụ hoàng co giật, đột ngột dậy, hung hăng đẩy đổ đống tấu chương chất cao như núi long án:
"Cút! Cút hết cho trẫm! Đại hạn ba năm thì liên quan gì đến trẫm! Lũ dân đen đó c h í c thì c h í c! C h í c mấy trăm mấy ngàn thì ! Ha ha ha ha— Trẫm mãi mãi là bậc cửu ngũ chí tôn! Mãi mãi là bậc cửu ngũ chí tôn!"
Người lóc thảm thiết, gào lên
"Xã tắc sắp nghiêng đổ! Xã tắc sắp nghiêng đổ!"
Nhanh chóng cấm vệ quân bịt miệng lôi ngoài.
Sắc mặt Phụ hoàng trắng bệch, loạng choạng chạy đến nắm lấy vai , trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng:
"Hồng Nương, nàng giúp trẫm ! Trẫm lời nàng, trẫm sẽ thuận theo thiên đạo một hoàng đế ! Chỉ cần nàng giúp trẫm giữ hoàng vị, trẫm sẽ theo nàng thứ!!!"
Ồ, bây giờ mới những lời .
Ta lạnh lùng .
Tiếc là, quá muộn .