Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HỒ YÊU SAU KHI BỊ PHU QUÂN PHẢN BỘI - Phần 9

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:46:52

12.

 

Quý phi biến thành yêu quái, thì lão phụ Thừa tướng c h í c sống của nàng tự nhiên cũng thể thoát .

 

Ta ôm đàn hồ ly con về đại điện, lão già c.h.ế.t ngã xuống đất, biến thành một cỗ t h y t h ể khô.

 

Rất nhiều quan viên đang bò đất nôn mửa, nôn cả mật xanh, đến thở .

 

Ta bước đến xem t h y t h ể của lão già, phần quần áo m.ô.n.g của lão phồng lên, lật lên thì thấy một cái đuôi đầy lông.

 

"Chà, quả nhiên cũng là một con hồ ly."

 

Ta nhảy chân sáo đến bên cạnh Phụ hoàng, đưa cả đàn thú con đang kêu loạn xạ đến mặt , hỏi: 

 

"Phụ hoàng ơi, mấy đứa tạp chủng nhỏ đây ạ? Chúng cũng giống như Tiểu Ngọc, là con của và yêu nghiệt, cần nhốt lồng ? Có cần dùng xích khóa ? Có cần đeo rọ mõm ạ?"

 

Phụ hoàng sắc mặt tái xanh một cái, môi mấp máy, khàn giọng : "G i ế c..."

 

Ta hỏi: "Cái gì ạ?"

 

"G i ế c.. hết... g i ế c sạch hết cho trẫm!"

 

Hắn điên cuồng gào lên, chộp lấy từng con một ném mạnh xuống đất

 

 "Yêu quái đáng c h í c! Yêu quái đáng c h í c!! Trẫm sẽ g i ế c sạch các ngươi! Không chừa một đứa! Một đứa cũng chừa!"

 

Lệnh lùng sục diện rộng nhanh chóng càn quét khắp kinh thành.

 

Phủ Thừa tướng lục soát đầu tiên, cả nhà đều xử tử vì mùi hôi của hồ ly.

 

Trong hậu cung, phàm là những ai từng uống nước giếng, đều đồng loạt mọc lớp lông đáng sợ khắp cơ thể.

 

Cấm vệ quân tuần tra ngày đêm trong cung, hễ phát hiện là bắt thiêu sống.

 

Chỉ trong ba năm ngày ngắn ngủi, các tẩm điện trong hậu cung trống quá nửa.

 

Những phi tần, công chúa ngày thường sống trong nhung lụa, từng một đều trở thành oan hồn lưỡi đao của phu quân và phụ hoàng .

 

Phụ hoàng ép những vị quan cáo bệnh lên triều bằng hết, xách theo một cây rìu, lượn lờ giữa bọn họ.

 

Hễ phát hiện chút manh mối nào, liền giơ tay c h é m thẳng xuống đ ầ u chút do dự.

 

Những vị quan đó nhịn mấy ngày, cuối cùng chịu nổi nữa, cùng xông lên khống chế Phụ hoàng, dùng dây thừng dày bằng ngón tay cái trói chặt .

 

"Bệ hạ điên !"

 

Cuối cùng họ cũng điều đó.

 

"Hắn cũng hồ yêu ảnh hưởng, biến thành một con quái vật khát m á u !"

 

"Hoàng cung thể ở nữa!"

 

" rời khỏi đây chúng còn thể !? Ai còn thể cho chúng quan?!"

 

Họ tranh cãi cả buổi, đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ho-yeu-sau-khi-bi-phu-quan-phan-boi/phan-9.html.]

"Nói, ngươi !"

 

Dây xích cổ và tay chân kêu lên loảng xoảng, ngẩng đầu lên an ủi một cách vô tội:

 

 "Các đừng sợ, mẫu là yêu quái , chỉ ăn t i m của kẻ ác thôi."

 

Từng một mặt mày trắng bệch.

 

"Các là kẻ ác ?" Ta tò mò hỏi

 

 "Đã từng vơ vét tiền của ? Đã hại c h í c bao nhiêu ?"

 

Một vị văn quan béo phị tai to mặt lớn mắng: 

 

"Nói bậy! Lão gia đây để quan tốn cả ngàn lượng vàng! Vơ vét chút tiền mọn mà cũng tính là kẻ ác !?"

 

Một khác : "Ta đường đường chính chính đỗ khoa cử quan, khác với bọn tép riu vô dụng ."

 

"Đồ súc sinh dịch hạch nhà ngươi! Kẻ giúp con trai Thừa tướng cướp đoạt dân nữ chẳng là ngươi ?!"

 

Bọn họ ầm ĩ cãi thành một đám.

 

Ta bậc thềm ngọc đung đưa chân, bụng nhắc nhở:

 

 "Các là kẻ ác, Phụ hoàng dung túng cho lũ sâu bọ các nắm quyền, càng là tội ác tày trời. Tiếc là, vẫn còn gân rồng, thương , nếu , chọn mấy con tép riu đáng kể như các để lót chứ?"

 

Các vị quan chợt hiểu , mặt đằng đằng sát khí về phía Phụ hoàng.

 

Người đàn ông đáng thương quấn thành một cái bánh tét, ngừng giãy giụa đất.

 

Mọi xông lên vây lấy , trong tay ai cũng nắm chặt những con d.a.o sắc bén chuẩn từ .

 

"Gân rồng? Gân rồng ở ?"

 

"Trên tay chân, chắc cả đều đấy."

 

"Ngươi vốn là đồ tể, chắc cũng chút ít, ngươi ."

 

Lưỡi d.a.o hạ xuống, Phụ hoàng phát những tiếng kêu thảm thiết, tiếng càng thê lương hơn tiếng .

 

Những vị "trung thần" ngày thường mồm mép lanh lẹ, nhưng tay chân phần vụng về.

 

Bận rộn cả buổi, mới moi sợi gân rồng ánh lên sắc vàng đó từng chút một.

 

Phụ hoàng đau đớn gào tên mẫu , Hồng Nương mà ngày đêm mong nhớ lúc đang ngay mặt.

 

Cái bóng m á u hình đó vô cảm lưỡi d a o sắc bén đ â m xuyên, da t r ó c t h ị t bong, khóe miệng còn chảy nước dãi vì đói khát.

 

Ta mỉm thờ ơ tất cả.

 

Người thấy , phụ hoàng.

 

Đây mới là yêu quái thật sự.

 

Người phụ nữ ngốc nghếch từng yêu thương và lời đây biến mất .

 

Bây giờ vui ?

Loading...