Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hoa Đăng Gửi Tương Tư - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:29:52

1

 

Ta gặp Diệp Khanh đầu tiên tại tiệc tiếp đón cách đây một năm.

 

Khi , thật khiến kinh ngạc như tiên nhân.

 

Nghe năm đó khi đỗ trạng nguyên, dạo khắp phố phường, suýt chôn vùi bởi những túi thơm và hoa tươi mà các nữ tử hai bên đường ném xuống.

 

Đối với , kẻ từ nhỏ sống trong núi rừng,khi lớn thì lăn lộn nơi biên cương, từng thấy thế sự phồn hoa, thì cảnh tượng chẳng khác gì thần tiên giáng trần.

 

Khi đó, Hoàng đế mở tiệc tiếp đón các tướng quân thắng trận trở về.

 

Tiệc tổ chức ở Ngự Hoa Viên.

 

Ngự Hoa Viên lộng lẫy, kim bích huy hoàng, đình đài lầu các, non bộ kỳ thạch, kỳ hoa dị thảo, tựa như tiên cảnh.

 

Ta như một kẻ quê mùa mới lên kinh thành, thấy cái gì cũng lạ lẫm, cái gì cũng kinh ngạc, đến mức những kinh thành nhạo.

 

chẳng để ý, tính xưa nay quen hoang dã, từng để tâm ai, cũng chẳng quan tâm nghĩ gì.

 

Ta  xếp bàn tiệc dành cho nam khách.

 

Xung quanh là mấy lão già hủ bại, kẻ yếu ớt, hoặc bọn trẻ con nhỏ xíu, chỉ vài là dáng vẻ cao lớn, tuấn tú, mà kẻ giữa , như trân châu lạc giữa đám cỏ dại.

 

Ừm, chính là .

 

Mẫu dặn tỏ nổi bật, chọn chắc chắn sai.

 

Ta đặc biệt hỏi thăm.

 

Hắn tên Diệp Khanh.

 

Lễ bộ hữu thị lang.

 

Văn tài xuất chúng, học thức uyên thâm.

 

Dung mạo thì đến mức khó phân biệt nam nữ, xinh gì sánh nổi.

 

Phải, một nam nhân xinh đến .

 

Giang hồ xưng tụng nhất mỹ nam kinh thành.

 

Ta đến ngẩn ngơ, như kẻ ngốc há hốc miệng mãi khép .

 

Cho đến khi cảm thấy xúc phạm, nhíu mày một cái, mới bừng tỉnh.

 

Cái , như thu ba liễm diễm, câu hồn nhiếp phách.

 

Một như , dù giận dữ cũng chẳng chút uy lực nào, ?

 

Suốt bữa tiệc cứ ngắm , càng càng .

 

"Trầm ngư lạc nhạn, bế nguyệt tu hoa, quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành...”

 

Ta dùng hết những từ ngữ tán dương mà để ca ngợi , nhưng vẫn thấy đủ.

 

Tiểu Ngộ bảo đừng nữa, đang nhạo .

 

Ta khẽ tỉnh , liền một : "Nhìn kìa, dáng vẻ của Diệp đại nhân tiểu tử ngốc mê mẩn ."

 

Sau đó là một tràng chế giễu.

 

Ta ngó qua, thấy Diệp Khanh mặt vui, ánh mắt lạnh lẽo.

 

Tiểu Ngộ lẩm bẩm nhỏ: "Xinh thế , chừng giống như trong  kịch, là nữ cải nam trang nhỉ?"

 

Ta và tiểu tư của cúi đầu bàn luận xem là nam nữ, là yêu quái.

 

Ta cược năm mươi chống đẩy, là nữ.

 

Tiểu Ngộ cược một trăm , là nam.

 

Vậy nên, khi tiệc tan, tụ tập trong Ngự Hoa Viên ăn uống no nê tụ tập chuyện văn thơ đối đáp, từ xa chỉ Diệp Khanh: "Ê! Người nhất đằng , ngươi tè thế?"

 

Ngọn gió trong Ngự Hoa Viên dường như ngừng thổi vì câu của .

 

Mọi lượt đầu, đầy kinh ngạc.

 

Một lúc lâu .

 

Phạch!

 

Diệp Khanh lập tức gập cây quạt trong tay , lạnh lùng : "Tiểu công tử đây thế nào, thế ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-dang-gui-tuong-tu/chuong-1.html.]

Lời chút lòng vòng, nhất thời hiểu .

 

Vậy nên nhướng mày, hiển nhiên đáp: "Ta tè đó!"

 

3

 

Diệp Khanh trong tiếng vang trời , mặt sa sầm .

 

Hoàng đế cũng lớn, giọng vang hỏi: "Ngươi là tiểu công tử nhà nào , chăng là theo đại quân trở về?"

 

Triệu tướng quân kéo phụ khỏi hàng, quỳ xuống tâu: "Xin Hoàng thượng thứ tội, đây là con trai độc nhất của Trấn Tây Tướng quân, đứa trẻ còn ngây ngô..."

 

Hoàng đế phẩy tay lớn: "Không ý trách tội, chỉ thấy tiểu tử thật thú vị."

 

Hoàng đế sang : "Tiểu tử, ngươi hỏi như ?"

 

Ta thật thà đáp .

 

Hoàng đế : "Diệp đại nhân là nam tử, trẫm trông thấy lớn lên, ngươi thua ."

 

Ta chần chừ, lập tức quỳ xuống mặt bao đủ năm mươi chống đẩy.

 

Xem như thành nhiệm vụ mà mẫu giao phó.

 

Ta quá ngốc, nên khi mẫu giải thích rõ đầu đuôi câu chuyện thì giao nhiệm vụ cho .

 

Bà dặn nhất định tỏ rõ phong thái mặt Hoàng đế, để Hoàng đế nhận khuôn mặt .

 

Quả thật, Hoàng đế liền gọi đến gần, ánh mắt đầy hoài niệm : "Tiểu giáo úy họ Chu, ngươi trông quen mặt."

 

Ta nghiêng đầu, vẻ mặt ngờ vực: "Hôm nay Dương đại nhân ngoài điện thấy cũng bảo trông quen, nhưng từng gặp các ngài, nên các ngài quen mẫu ? Ta giống mẫu lắm."

 

4

 

Thế là, chuyện thuận lợi suôn sẻ.

 

Mẫu trở Công chúa An Huệ, phụ thành Phò mã, vui vẻ dâng binh quyền, đương nhiên là an nhàn sống sung sướng chờ chết.

 

Ông suốt ngày phúc lớn, tùy tiện nhặt một hóa là công chúa, rằng cưới công chúa là rạng rỡ cả gia môn.

 

Phụ vốn là thổ phỉ.

 

, chính là loại thổ phỉ chuyên đánh cướp, g.i.ế.c , đốt nhà, cướp bóc, việc ác nào , chiếm núi vương. Cưới công chúa, quả thực là vinh hiển cho cả gia tộc.

 

Dù ông chỉ cướp của chứ g.i.ế.c , nhưng tiếng tăm đủ khiến ai ai cũng khiếp sợ.

 

Mẫu ông cứu đường xuống núi cướp bóc.

 

Nghe những hầu cận cùng đều c.h.ế.t cả, mẫu đầu đầy máu, hấp hối.

 

Hồng Trần Vô Định

Phụ cướp của, vốn định chôn hết tất cả.

 

Hố đào xong, thì mẫu tỉnh dậy.

 

Ông đưa bà về sơn trại, mời đại phu về chữa trị. Khi tỉnh , mẫu mất trí nhớ, và ông nâng niu như viên ngọc quý trong mắt.

 

đời, cũng lề.

 

Phụ luôn nuôi như một đứa con trai, mong trở thành kế nghiệp, hy vọng phát dương quang đại sự nghiệp thổ phỉ, rạng danh gia tộc.

 

Ta thì suốt ngày như con khỉ hoang, sống ở sơn trại đến năm sáu tuổi. Khi , phụ chấp nhận chiêu an của triều đình, dẫn dắt các thúc bá thành quân chính quy, đánh nhiều trận thắng, dần dần phong đến Tứ phẩm Trấn Tây Tướng quân.

 

Ta cũng nhờ một trận tập kích mà lập công, Triệu Tướng quân đề bạt hiệu úy.

 

Mẫu đường trở về kinh nhận phong tước, ngủ một giấc liền đột nhiên khôi phục trí nhớ.

 

Bà hóa là tỷ tỷ của hoàng đế đương triều, Công chúa An Huệ!

 

với , bảo cũng đừng , vì ông quá khoa trương và ngốc nghếch.

 

Mẫu kể, mười mấy năm bà từng lòng thám hoa lang Dương Trạch Đoan, nhưng Dương Trạch Đoan chỉ yêu biểu của .

 

mẫu là ai? Là vị công chúa sủng ái nhất, nào mà bà thể ?

 

Vậy là bà quấn quýt lấy, đòi Hoàng thượng ban hôn.

 

Dương Trạch Đoan còn cách nào, đành xin ngoại nhiệm.

 

Hoàng thượng đồng ý.

 

Mẫu đuổi theo, hoàng thúc mưu phản chặn , vốn định dùng bà để uy h.i.ế.p phụ hoàng của bà.

 

Mẫu tính khí cứng rắn, thà c.h.ế.t chứ khuất phục, nhân lúc ai để ý liền lao đầu cây.

 

Thế mới chuyện phụ cứu bà và mang về sơn trại đó.

Loading...