HOA NGUYỆT GIỮA GIÓ XUÂN - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-11 22:38:18
Bị gọi tên, nàng run lên, giọng lắp bắp trả lời:
“Bẩm nương nương, chỉ là đang một cô nương mồ côi gì, sợ bẩn tai ngài…”
Nghe hai chữ “cô nương mồ côi”, bật khẽ.
Nếu nhớ nhầm, thì bản Tô Uyển Nương cũng là một cô nhi.
Có lẽ sống trong giàu sang lâu , nên nàng bắt đầu khinh thường khác?
Ta thong thả gõ nhẹ giáp tay bằng tơ vàng.
“Nếu bổn cung nhớ nhầm, ngươi cũng là cô nhi.”
“Dù Diệp Tê thế nào, thì nàng cũng là chính thất, chủ mẫu của Họa gia, đến lượt một thị như ngươi bàn tới ?”
Sắc mặt Tô Uyển Nương lập tức trở nên khó coi.
Việc Tô Uyển Nương mê hoặc chủ tử thế nào, trong lòng các phu nhân quan ở kinh thành đều rõ như gương.
Đặc biệt là các chính thất, ghét nhất là cái loại đường hoàng mà trèo lên.
thấy Tô Uyển Nương, ai cũng tươi chào hỏi.
Vì nàng Hoạ tướng quân sủng ái.
Giờ chút nể nang vạch trần, ánh mắt Tô Uyển Nương thoáng lóe lên vẻ độc ác.
Kính tần bên cạnh liếc nàng một cái, ôm tay nũng:
“Tỷ tỷ ơi, giận gì vì thứ đó chứ.”
“Nếu , yến hội sắp tan . Nghe vải tươi từ phía Nam đưa đến, ăn bao giờ, mau thôi!”
Ta bật , chọc nhẹ trán nàng:
“Muội …”
Ta dậy, cúi mắt đám vẫn còn đang quỳ, giọng lười nhác:
“Đứng lên cả .”
Mấy phu nhân lúc mới dám dậy, len lén ngẩng đầu .
Vừa thấy mặt , sắc mặt Tô Uyển Nương lập tức kinh hãi.
Không kìm mà hét lên:
“Diệp Tê!?”
20
Ta khẽ cong môi.
Những mặt đều lộ vẻ nghi hoặc.
Dù ở kinh thành, ít ai từng thấy mặt .
Họa Anh thấy thô kệch, gần như đưa yến tiệc, quen chẳng là bao.
Con ngươi của Tô Uyển Nương giãn , đầy vẻ thể tin nổi.
“Không thể nào! Không thể nào! Cái con bé mồ côi vô thể là tâm công chúa của Mạc Bắc chứ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-nguyet-giua-gio-xuan/10.html.]
Sắc mặt Tô Uyển Nương trở nên đờ đẫn, gương mặt thanh tú dần méo mó, miệng cứ lặp lặp “Không thể nào”.
Ta khẽ, giọng lạnh hơn mấy phần:
“Tô Uyển Nương vô lễ với , khinh nhờn tôn ti, mạo phạm quý nhân. Phạt quỳ ba canh giờ, cấm túc ba tháng.”
Ma ma tiến lên nhận lệnh, ép nàng quỳ xuống đất.
O mai d.a.o Muoi
Tô Uyển Nương quỳ đó, mắt vẫn mở trừng trừng, chớp.
Ta vịn tay cung nữ, buồn nàng nào nữa, cùng Kính tần rời .
Sau khi yến hội kết thúc, Phó Lang đến tẩm cung của .
Lúc đang gương đồng chải tóc.
“Nghe hôm nay nàng phạt Tô Uyển Nương cấm túc?”
Từng một thời, Họa Anh cũng từng hỏi câu .
Hôm đó, Tô Uyển Nương cố tình giấu cây trâm gỗ mà Họa Anh tặng , bằng chứng rành rành.
Thế mà nàng sống c.h.ế.t nhận, còn lóc oan uổng nàng, khiến và nàng tranh cãi.
Là chủ mẫu, quyền phạt nha .
Ta phạt nàng năm trượng.
Đêm hôm đó, Họa Anh giận dữ tới chất vấn:
“Uyển Nương thể yếu đuối, sánh với ngươi là Hồ quen cưỡi ngựa b.ắ.n cung.”
“Chỉ là một cây trâm thôi, nàng nhỏ nhen như thế.”
“Diệp Tê, nỗi khổ Uyển Nương chịu hôm nay, nhất định bắt nàng trả đủ!”
Sau đó, Họa Anh cấm túc ba tháng, từ đó sinh chứng sợ gian kín và bóng tối.
Giờ Phó Lang cũng hỏi câu , chẳng lẽ cũng định tìm tính sổ?
Ta đặt lược ngọc xuống, xoay thẳng mắt :
“Phải, nữa?”
21
Phó Lang đến phía .
Chàng cầm lấy lọn tóc đen mượt mát rượi buông vai , nhặt cây lược ngọc đặt bàn.
“Trẫm cảm thấy công chúa phạt vẫn đủ nặng, nên tự chủ trương, cắt nửa năm bổng lộc của Họa Anh, coi như tội dạy dỗ thuộc hạ nghiêm.”
Ta ngạc nhiên trong gương đồng, hình bóng và Phó Lang phản chiếu trong đó.
Phó Lang phía nhẹ nhàng chải tóc cho , động tác dịu dàng như sợ đau .
“Làm xong những chuyện đó, trẫm vẫn thấy đủ.”
“Thường Hỉ tiệm Cẩm Ngọc Hiên bên ngoài cung cây trâm hình bươm bướm mới, trẫm nhớ công chúa thích nhất là đồ trang sức hình bướm, nên bảo Thường Hỉ nhanh chóng mua.”
Nói , Phó Lang như trò ảo thuật lấy một cây trâm bướm, cài lên tóc .
Cả cây trâm từ ngọc lam thiên sơn, tinh xảo hơn cây trâm hình bướm mà năm xưa từng đau đáu bao nhiêu .