HOA NỞ CŨNG LÀ LÚC TƯƠNG PHÙNG - CHƯƠNG 3:
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:31:14
Mắt sáng rực, kéo Kỷ Hình đến chỗ , gắp cho một cọng rau nhỏ, đó tự gắp cho một viên thịt viên sốt cà chua.
Kỷ Hình im lặng cọng rau xanh trong bát , động đũa.
Những khác cũng dám động đũa, lo lắng sắc mặt .
Chỉ là hổ.
"Cưng ơi, ăn, khẩu vị ?"
Kỷ Hình: "..."
Anh mím môi mỏng, như đang một trong mười bí ẩn lớn nhất thế giới trong một thời gian dài.
Đợi đến khi gặm hết một cái đùi gà, mới từ tốn lên tiếng: "Bảo bối, vẫn ăn món em ."
giật , xương gà rơi xuống bàn.
Không chỉ , tất cả mặt đều run lên, cúi đầu thấp hơn.
"Anh... gọi em là gì?"
Trong đôi mắt đen láy của Kỷ Hình lóe lên tia trêu chọc, với vẻ như như .
"Bảo bối, chẳng em bảo gọi như ?"
Không chứ đại ca, ai mà ngờ thật sự dám gọi chứ!
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
gượng hai tiếng: "Được! Lần em sẽ cho !"
Cũng may khó nữa, bữa cơm coi như diễn khá hài hòa. Chỉ là dáng vẻ ăn cơm của Kỷ Hình quá đoan trang tao nhã, cử chỉ động tác đều toát lên vẻ nam tính quyến rũ mãnh liệt.
, ăn hết ba bát cơm.
Đầu bếp Tiểu Triệu rưng rưng nước mắt, vẻ mặt đầy cảm động: "Quý tiểu thư, cô thật sự ăn đấy!"
: "..."
Lời khen thật sự cần thiết!
kéo bếp, dùng chiêu bài thao túng tâm lý: "Tiểu Triệu, bếp trưởng của nhà chúng ?"
Ánh mắt chút nghi hoặc, nhưng vẫn thành thật gật đầu.
"Anh để Kỷ thiếu mỗi ngày đều ăn thêm một bát cơm, từ nay về thể rời xa ?"
Mắt sáng lên: "Muốn!"
mỉm , đó truyền thụ bí quyết nấu canh gà gia truyền nhà họ Quý cho .
Ánh mắt Tiểu Triệu như thần tiên giáng trần.
"Quý tiểu thư, cô cứ yên tâm, việc cứ giao cho , đảm bảo hương vị giống hệt !"
hài lòng gật đầu, ung dung rời .
Phía còn thấy kích động nhỏ: "Quý tiểu thư thật bụng!"
Điều khiến hổ.
Buổi tối, bưng dược thiện mà Tiểu Triệu chuẩn đến tìm Kỷ Hình.
Văn phòng thấy bóng dáng .
Vì gõ cửa phòng , cũng ai trả lời.
Sẽ xảy chuyện gì chứ?
kịp nghĩ nhiều, trực tiếp xông .
Sau đó, hai bốn mắt trong phòng tắm.
Anh đang giữ động tác cởi cúc áo, ánh mắt xuống, thấy cơ n.g.ự.c săn chắc ẩn hiện của .
"Nhìn đủ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-no-cung-la-luc-tuong-phung/chuong-3.html.]
Ánh đèn phòng tắm chiếu mắt Kỷ Hình, le lói những tia sáng mờ ảo, khó hiểu.
Những đường nét tinh xảo khuôn mặt như tác phẩm nghệ thuật tạo hóa tỉ mỉ chạm khắc, sống mũi cao thẳng, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng. Vẻ ngoài lạnh lùng thờ ơ thường ngày ánh đèn ấm áp tạo một cảm giác ôn hòa.
nuốt nước bọt: "Em còn tưởng xảy chuyện gì ..."
Anh nhếch môi một cách khó hiểu: "Phiền em gọi hộ lý giúp ."
"Anh tắm ?"
"Không thì ?"
Mắt dán chặt cơ n.g.ự.c rắn chắc của , thể nào rời mắt .
Vì quyết định phát huy tinh thần Lôi Phong, sẵn lòng giúp đỡ.
"Việc cần hộ lý, em tắm giúp nhé?"
Kỷ Hình: "..."
"Em chắc chắn?"
gật đầu lia lịa.
Anh nhướng mày, khóe môi nhếch lên, nụ chút mờ ám.
Dưới ánh mắt ngơ ngác của , đặt tay lên thắt lưng, "cạch" một tiếng.
Sau đó, ánh mắt dừng , như đang xem kịch vui.
Tuy nhiên, thúc giục: "Nhanh lên nào, em chờ sốt ruột !"
Vẻ mặt Kỷ Hình cứng đờ, sắc mặt đổi trong giây lát.
liếc xéo: "Không tiện đúng , để em giúp ."
Vừa định cởi áo sơ mi của , thì một bàn tay ấm áp giữ .
Anh nghiến răng nghiến lợi: "Em hổ ?"
Trùng hợp , thứ đồ chơi quý giá đó.
mỉm dịu dàng với : "Dù chúng cũng sắp cưới , chuyện sớm muộn gì cũng xảy ?"
Mí mắt giật mạnh, lúng túng cụp mắt xuống.
"Khụ, em ngoài , tự ."
"Thôi nào..."
"Ra ngoài!"
"Hu hu hu!"
uất ức bước ngoài, ba bước ngoảnh một , kết quả là đàn ông quyết tâm đuổi ngoài, thèm liếc lấy một cái.
Chỉ dái tai đỏ lên.
Chẳng lẽ là nóng?
Mở cửa, đúng lúc chạm mặt hộ lý đang vội vã chạy tới.
nghiêng cho , nhịn với vẻ mặt ai oán.
Anh chằm chằm đến nỗi sởn cả tóc gáy, khúm na khúm núm gật đầu với .
Hầy, tại thể mà thể chứ!
Đến giờ ngủ, theo lệ gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho Kỷ Hình.
[Cưng , ngày mai em cũng sẽ yêu nhiều hơn nữa nhé!]
Bên mà lập tức hiện lên [Đối phương đang nhập...].
bật dậy như cá chép lộn .