Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hoa Nở Hoa Tàn Tùy Thời - Chương 11

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:33:01

21

Từ hôm , Bùi Hoài ăn, uống, cũng ngủ, chỉ bên linh cữu băng lạnh của Niễu Niễu.

Lão phu nhân đến khuyên, Bùi Minh Nam cũng đến khuyên, nhưng đều vô ích.

Thậm chí, rút kiếm, c.h.é.m thương cả hai .

“Đây là món nợ các thiếu Niễu Niễu! Các thiếu nàng!”

Nhìn bóng dáng hai hoảng hốt bỏ chạy, bật lớn, tiếng vang vọng, điên dại.

Rồi nhào lên linh cữu băng, Niễu Niễu bên trong, nước mắt bỗng tuôn rơi.

Ký ức từng chút, từng chút hiện lên mắt

Niễu Niễu dịu dàng , ánh mắt mềm mại đến vô cùng.

Tựa như trở về thuở ban đầu.

“Sau chúng sống thật nhé.”

“Bùi lang, mau sớm về.”

Rõ ràng, chỉ một chút nữa thôi…

Chỉ một chút nữa, họ thể bên trọn đời trọn kiếp.

Cớ trời xanh trừng phạt như ?

Cho dù trừng phạt, cũng là của , là sự bất trung, sự phản bội, sự dối trá của , cớ cướp sinh mệnh của Niễu Niễu?

“Niễu Niễu, thực sự sai , nàng trở về , ?”

Giọng khàn đặc, thê lương, như sắp nôn máu.

muộn.

Tất cả quá muộn.

Sẽ còn ai xót thương vết thương của nữa, còn ai đỏ mặt, ngượng ngùng trách là tên vô khi đùa trêu ghẹo nàng.

Sẽ còn ai chờ bên ngọn đèn mỗi đêm.

Hắn còn nhà nữa.

Năm thứ sáu hôn lễ, Bùi Hoài, từ đây mất gia đình của .

22

Linh cữu của Hầu phu nhân mãi chôn cất, triều đình bàn tán xôn xao, nhưng ai dám đến khuyên nhủ một Bùi Hoài đang điên cuồng.

Cuối cùng, Hoàng hậu sai truyền một câu:

“Ngay cả khi Niễu Niễu ch/ế/t, ngươi cũng chịu buông tha nàng ?”

Đôi mắt Bùi Hoài cứng đờ chợt động đậy, hai dòng lệ rơi xuống.

Đêm đó, nha Chi Chi của Thẩm Niễu đến gặp Bùi Hoài, đưa cho hai chiếc túi thơm.

Ánh mắt Chi Chi lạnh lùng:

“Một chiếc là phu nhân nhặt cây khi đến Trân Bảo Các, chiếc còn là phu nhân tự tay thêu lúc lâm chung.”

Trân Bảo Các?

Bùi Hoài ngẩn , lập tức nhận điều gì, sắc mặt bỗng tái nhợt.

“Niễu Niễu…”

Chi Chi nước mắt lã chã, nhưng giọng đầy căm hận:

, tiểu thư từ lâu rằng ngài dưỡng ngoại thất, là chính tay ‘Diêu nương của ngài’ gửi thư, tiểu thư hết, nhưng vì nghĩ đến tình cảm của hai nên gì cả, một chữ cũng …”

Nói xong, nàng bỏ , thèm .

Bùi Hoài hai chiếc túi thơm trong tay, vội mở chiếc túi đỏ, bên trong một mẩu giấy:

“Chỉ nguyện quân an khang, cùng quân dài lâu.”

“Đồng nguyện.”

Đây là nét chữ của .

bao giờ những lời như thế !

dù là giả thì ?

Phản bội là thật.

Lừa dối cũng là thật.

Hắn run rẩy mở chiếc túi còn , bên trong cũng một mẩu giấy:

“Kiếp uổng phí, một bước sai cả đời sai, ngươi và khó tránh quả báo đoạn trường.”

 “Lan nhân tụ quả.”

“Bùi Hoài, từ đầu đến cuối, khiến đau lòng, chỉ ngươi.”

“Ta mới là kẻ ngốc nghếch, ngu nhất thế gian .”

“Ngươi tin , ngươi tin …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-no-hoa-tan-tuy-thoi/chuong-11.html.]

“Thì , ngươi nghĩ như .”

Những giọt lệ tuyệt vọng và trống rỗng của Niễu Niễu, tựa như đến muộn, giờ đây mới rơi xuống lòng .

Mỗi giọt đều nặng trĩu.

Bạn đang đọc truyện do Lộc Phát Phát dịch hoặc sáng tác. Follow để nhận thông báo khi có truyện mới nhé! Mình sẽ lên tằng tằng tằng đó

Khoảnh khắc , nỗi hối hận khôn cùng như sóng dữ ập đến.

Nó cuốn chặt lấy , cách nào vùng vẫy, cách nào thoát .

Chỉ thể chịu đựng từng cơn đau đớn, hối hận ăn mòn tâm can.

Cho đến khi cái ch/ế/t đến mang .

23

Hôm , linh cữu hạ táng.

Dưới ánh của , Bùi Hoài ôm lấy quan tài, .

Tất cả đều hiểu.

Bùi Hoài điên loạn.

Vì sự của Hầu phu nhân, chiến thần bình thản nơi chiến trường hóa cuồng.

Trong cung, Hoàng hậu đón cháu nhỏ về, phong cho ấu tử nhà họ Bùi, còn đầy tháng, Hầu tước, dập tắt mộng tưởng của con Triệu Diêu.

Khi tỉnh táo, Bùi Hoài hưu thư, đuổi Triệu Diêu .

Bùi Minh Nam quỳ gối dậy, nhưng Bùi Hoài vung kiếm c.h.é.m thương.

Hắn gi/ế/t đỏ mắt, ai ngăn cản .

Từ đó, Bùi Minh Nam dám xuất hiện mặt nữa.

Dần dần, trong phủ Hầu lượt rời , lão phu nhân dẫn con Triệu Diêu về quê nhà hẻo lánh, dám lộ diện.

Có lẽ cả đời sống trong cảnh lụn bại.

Phủ Hầu một thời phồn hoa, giờ đây tàn tạ chẳng còn sức sống.

Chỉ còn một nha Chi Chi, quyết chịu rời .

Người ngoài hỏi, ánh mắt nàng hiện lên tia căm hận.

“Ta tận mắt ch/ế/t.”

“Hắn ch/ế/t , sẽ .”

Nàng căm hận Bùi Hoài đến tận xương tủy.

24

Nửa năm khi Thẩm Niễu qua đời, Chi Chi vẫn đều đặn quét dọn chính thất.

Tiểu thư dù còn, nhưng những đồ vật của nàng vẫn còn đó.

Nàng thể để chúng bám đầy bụi bặm.

khi qua cây liễu, nàng thấy một bóng úp bàn đá.

Nàng bước gần.

Là Bùi Hoài

“Muốn uống rượu thì nơi khác, đừng quấy nhiễu tiểu thư!”

lời một nửa, nàng nhận gì đó .

Nơi đây, chỉ tiếng hô hấp của nàng.

Nàng ngẩn , đưa tay thăm dò mũi của Bùi Hoài.

Không còn thở nữa.

Hắn ch/ế/t .

Bùi Hoài cuối cùng cũng ch/ế/t.

Chi Chi cảm thấy sợ hãi, ngược còn vui mừng khôn xiết.

Người đàn ông khiến tiểu thư của nàng sống trong u sầu rốt cuộc ch/ế/t.

Cũng uổng công nàng ngày ngày hạ độc , kể cả khi ngủ, nàng cũng xông hương để dù trong mơ cũng yên bình.

Nàng Bùi Hoài mỗi giây mỗi phút đều sống trong sợ hãi.

Chỉ như mới phụ lòng tiểu thư yêu lầm một đời.

Nàng ngửa mặt lớn, lau dòng lệ khóe mắt.

Trong khoảnh khắc, dường như nàng thấy hình ảnh tiểu thư thuở thiếu nữ.

Khuôn mặt nàng còn chút bầu bĩnh của trẻ con, mặc bộ y phục mới lạ mà nàng từng thấy, nụ rạng rỡ như ánh mặt trời, giọng mềm mại, ngọt ngào:

“Chi Chi, bây giờ hạnh phúc, ngươi cũng nên sống cuộc đời của .”

“Hãy vui vẻ mỗi ngày nhé.”

“Vâng.”

Tiểu thư, thì chúc mãi mãi vui vẻ, bình an.

Loading...