Hoa nở trên đường vắng, đợi người thương trở về - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:08:42
Ta cầu xin bà cho ngoài gặp nhà. Lão phu nhân vui, nhưng thấy từ đầu đến chân chỗ nào lành lặn, cũng động lòng trắc ẩn, đồng ý cho ngoài, nhưng về phủ khi trời sáng.
Ta đây thể là cuối cùng gặp Tri Miễn và những khác. Cuộc sống như trong ngục tù ở Đỗ gia , e rằng khó mà chịu đựng , khó mà kiên trì đến lúc Chương Ngọc trở về.
Ta phía , phía mười tên gia nhân thủ bất phàm theo, xa gần, đề phòng bỏ trốn.
Đến cửa nhà, chỉnh trang y phục, đẩy cửa bước . Trong nhà chỉ còn một ngọn đèn dầu leo lét, Tri Miễn đang cau mày sách. Cậu bé còn nhỏ tuổi mà vẻ mặt đầy ưu tư, chất chứa oán hận.
Thấy bước , bé liền òa .
"Tỷ tỷ, tỷ cuối cùng cũng về."
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ…"
Cẩm Thư thường xuyên , nhưng hình như đây là đầu tiên thấy Tri Miễn đau khổ như .
Tôn Đại Dụng và Cẩm Thư cũng ngái ngủ . Thấy , mắt họ đều đỏ hoe. Cẩm Thư chạy đến ôm c.h.ặ.t c.h.â.n , nức nở nên lời.
Các tềnh iu bấm theo dõi kênh để đọc được những bộ truyện hay ho nhen. Iu thương
FB: Vệ Gia Ý/ U Huyễn Mộng Ý
Bộ dạng của con bé còn khiến đau lòng hơn cả những lúc con bé toáng lên.
Vết thương chân cũng nhói đau. Đó là vết thương do dí sắt nung. Ta cắn răng chịu đựng, bọn họ phát hiện.
"Hôm nay gặp mặt, coi như là vĩnh biệt. Hãy đưa bọn trẻ rời khỏi đây."
"Cô nương, cũng nghĩ như . Nếu vì bảo vệ hai tiểu hài tử , dù che.c, cũng sẽ xông phủ họ Đỗ liều mạng với chúng, dù thịt nát xương tan cũng che.c cùng cô nương, còn hơn là sống trong căm hận như bây giờ." Ánh mắt Tôn Đại Dụng đầy bi thương.
"Tôn thúc thúc, chúng cả, dù che.c, cũng che.c cùng tỷ tỷ."
"Cẩm Thư ngoan, đợi khi nào các ngươi tìm nơi an , tỷ tỷ sẽ lén tìm các ngươi." Ta dịu dàng dỗ dành Cẩm Thư.
Ta để một trăm lượng bạc vụn, đây là tiền dành dụm trong thời gian qua.
"Tri Miễn, trách nhiệm vai nặng nề như thế nào ?"
"Án oan của hơn hai trăm nhà họ Chương vẫn minh oan, phụ mẫu vẫn còn trong ngục, đại ca đang liều mạng chiến đấu nơi biên ải, Tri Miễn dám quên trách nhiệm của ."
"Tốt, , Tri Miễn thật giỏi, tỷ tỷ tự hào về ."
"Tỷ tỷ, tỷ đợi ? Đợi san bằng phủ họ Đỗ, cứu tỷ , đợi … nhanh chóng trưởng thành." Tri Miễn nắm chặt tay, ánh mắt đầy sát khí.
Cậu bé vẫn chỉ là một tiểu hài tử, mà giờ đây, còn chút ngây thơ nào của trẻ con nữa?
Hai ngày Tri Miễn nhị công tử nhà họ Đỗ bắt cóc, xảy chuyện gì, dám hỏi. Từ những lời bàn tán của hạ nhân trong phủ, , những tiểu hài tử bắt phòng của , đứa nào hành hạ đến biến dạng? Sống sót là may mắn lắm .
Tri Miễn, Tri Miễn… cuối cùng vẫn bảo vệ .
Ta trở về phủ họ Đỗ, liền Đỗ Cảnh Ngọc nhốt mật thất. Bóng tối vô tận, yên tĩnh đến mức chỉ thấy tiếng thở của chính . Đây là một trong những cách hành hạ .
Bị nhốt vài ngày đêm, ai chuyện với , cho một giọt nước, một hạt cơm. Sau khi thả , bắt bò đất, tranh giành thức ăn với chó.
Đỗ Cảnh Ngọc bên cạnh ha hả, vẻ mặt hả hê.
"Tiểu nha đầu, còn sống là nhờ ngươi, ngươi sống thật , đừng che.c."
Bên ngoài sấm chớp đùng đùng, trong phòng lúc sáng lúc tối. Khuôn mặt Đỗ Cảnh Ngọc như quỷ dữ lơ lửng đầu . Tay chân trói chặt giường, như một cái xác hồn, mặc cho ác ma giày xéo.
Sau khi thể hồi phục, ban ngày lấy việc chế giễu, hành hạ niềm vui, ban đêm tìm đủ cách hành hạ giường, miệng ngừng mắng chửi là tiện nhân, là kĩ nữ.
Che.c hơn ? Trong cơn mê man, thấy bên giường, nước mắt lưng tròng, một khác đang nhục giường, đầy vết thương, cổ còn những vết đỏ mờ ám.
Che.c là giải thoát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-no-tren-duong-vang-doi-nguoi-thuong-tro-ve/chuong-8.html.]
Che.c còn hơn sống như thế .
Một giọng khác ngừng dụ dỗ . Che.c, thật hấp dẫn.
Trong lòng lúc là hình bóng của thiếu niên bắt cóc lên núi, và công tử tuấn tú bịt miệng ánh trăng, với đừng sợ.
Câu "Tĩnh Thư" mà thì thầm, đến giờ nghĩ , vẫn thấy rung động.
Che.c … sẽ còn gặp nữa. Ta thể đợi thêm ? Dù chỉ là gặp mặt cuối cũng .
Được thiếu niên đôi mắt sáng ngời ánh trăng đó.
11
Năm thứ hai trăm ba mươi lăm của Đại Tấn, Trấn quốc tướng quân Trương Chương phò tá tam hoàng tử dẹp loạn biên cương, thu phục đất đai, từ đó chấm dứt mối lo ngoại xâm.
Cùng năm, Vân phi trong cung mưu hại hoàng thượng, xử tử, che.c thảm.
Đại hoàng tử nhanh chóng lên ngôi, liên tiếp ban mười tám đạo thánh chỉ triệu tam hoàng tử hồi kinh.
Những chí hướng trong dân gian phất cờ khởi nghĩa, tôn tam hoàng tử minh chủ, vạch trần hai trăm tám mốt tội trạng của đại hoàng tử, tội nào cũng đủ để phế truất .
Đất trời rung chuyển, một tấm bia đá nổi lên từ vết nứt mặt đất.
"Minh quân – Dần An" – bốn chữ bia đá gây chấn động lớn. Các học sĩ trong thiên hạ đồng loạt hưởng ứng, cần triệu tập, tự động đến biên cương, phò tá tam hoàng tử.
Đồng thời, lão thần tam triều – Lâm đại nhân – đưa bằng chứng, Vân phi – mưu hại tiên đế – chính là Lan Vân Thư, nữ nhi của tội thần Lan Thương Hải.
Hơn nữa, khi nhà họ Lan kết tội, của Lan Vân Thư hứa hôn với đại hoàng tử. Lâm đại nhân còn đưa tờ giấy nhận tội mà Vân phi từ , từng câu từng chữ đều chứng minh đại hoàng tử là chủ mưu.
Muôn dân thỉnh nguyện, tam hoàng tử dẫn quân thẳng tiến Thượng Kinh. Đại hoàng tử bắt giam, quần thần tấu trình, tôn tam hoàng tử lên ngôi.
Minh quân đăng cơ, cả nước hân hoan.
12
Khi Tri Miễn mười ba tuổi dẫn theo quan binh xông Đỗ gia, đang thoi thóp trong nhà kho, thể lở loét, hai chân khó nhọc di chuyển, là giòi bọ. Sống sờ sờ mà sinh giòi, sống bao lâu nữa.
Chỉ là, nhờ chút chấp niệm trong lòng mà còn gắng gượng đến giờ.
"Tỷ tỷ, đừng che.c, đại ca sắp đến , đang đường đến đây, ngựa cao xe lớn, mũ phượng áo cưới, đến cưới tỷ tỷ."
"Tỷ tỷ, xin , Tri Miễn đến muộn ."
"Tỷ tỷ, xin tỷ đừng che.c, Công Tôn đại phu cũng đến , ông là thần y, ông sẽ cứu tỷ, tỷ nhất định sẽ khỏi."
…
Tri Miễn mắt đỏ hoe, ngừng. Ta với bé đừng , nhưng mở miệng chỉ là tiếng ú ớ.
Ta quên mất… lưỡi của Đỗ Cảnh Ngọc cắt từ lâu .
Chương Ngọc sắp đến , nhưng bộ dạng của , thể gặp ?
Sư phụ… còn sư phụ nữa, cũng nhớ ông .
, đây? Ta mệt mỏi quá, chịu đựng nữa. Mí mắt nặng trĩu thế ? Ta ngủ một chút ? Chỉ một chút thôi, bọn họ cuối, thể yên nghỉ.
"Tỷ tỷ, xin tỷ đừng che.c, tỷ tỷ…" Tiếng của Tri Miễn bên tai ngày càng nhỏ, cho đến khi biến mất. Ta thở thở cuối cùng. Mệt mỏi quá, mệt mỏi quá .
Khi Chương Ngọc đến nơi, bàn tay đặt vai Tri Miễn vô lực rơi xuống. Chàng thiếu niên đôi mắt sáng ngời ánh trăng năm nào, cuối cùng cũng rơi lệ.
Đêm đó, Chương gia tắm má.o Đỗ gia, gie.c sạch còn một ai, chỉ còn Đỗ Cảnh Ngọc còn sống.