Hóa ra anh chồng bán đồ nướng lại là Thái tử gia trong giới quyền quý Bắc Kinh - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:51:53
Thò đầu Thái tử gia đại giá quang lâm.
"Thái tử gia là ma thì con cũng cúi đầu lạy ."
Lời dứt, thấy tiếng quen thuộc, một trai cao ráo, tuấn tú vây quanh tới.
Rõ ràng thấy lời trêu chọc của .
Ai thể cho , Thái tử gia giống hệt chồng bán đồ nướng của ?
cảm thấy thở đột ngột ngừng , mắt lóa lên ánh sáng trắng, cứ như sắp ngất .
Đương nhiên ngất.
Thấy Thái tử gia về phía , bố lập tức kéo , nhiệt tình vô cùng, như thể em mà nâng ly mời rượu.
Mẹ kế một bên giới thiệu con gái bà , khen ngợi đến tận mây xanh.
nhịn mà trợn trắng mắt.
"Vị là?"
Ai hiểu, khoảnh khắc , mắt kịp trợn ngược một nửa, chỉ hỏi thăm .
Bố tủm tỉm : "Đây là con gái lớn của , Lâm Mạt, đang tổng giám đốc ở công ty, coi như là thực tập học hỏi, phiền tổng giám đốc Mục quan tâm nhiều hơn."
"Quan tâm" đến tận giường đấy.
"Ồ, trẻ tuổi tài cao."
Hóa cũng những lời khách sáo, hoa mỹ, khiến thể đoán vui buồn, lộ vẻ gì mặt.
cảm thấy lừa một vố đau.
Trước mắt đột nhiên xuất hiện một bàn tay lớn, tối qua nó chạm khắp , ngay đó một giọng lạnh lùng pha chút lười biếng, như mà : "Chào cô, là Mục Vi Minh. Bây giờ, cô xem là ma ?"
Muốn lấy cho , đó chính là Vi Minh.
Mãi , Mục Vi Minh mới tên lấy từ "Đạo Đức Kinh".
Chậc, câu đúng là dành riêng cho .
Bố sốt ruột lau mồ hôi, gượng: "Trẻ con ăn kiêng nể, đứa con gái nhỏ của mạo phạm , mau, xin tổng giám đốc con."
Bố dùng sức véo , còn đẩy một cái về phía Mục thái tử.
Chưa đợi mở miệng, Mục Vi Minh tự nắm lấy tay : "Không , cô Lâm thật đáng yêu."
Giả vờ, giỏi giả vờ thật!
đang chọn đồ ăn nhẹ, cả buổi tối ăn gì, đói c.h.ế.t mất.
Chiếc bánh pudding pha lê màu hồng ý , một bàn tay thon dài lướt trống, giận dỗi ngẩng đầu.
Và chiếc bánh pudding pha lê yên vị trong đĩa của .
Người đến là Mục Vi Minh chứ!
Anh vòng tay ôm eo , mái tóc xoăn cọ cổ : "Mấy tiếng gặp, nhớ vợ c.h.ế.t mất."
Biểu cảm của lúc là, chút biểu cảm.
Không gì, chỉ hỏi còn giấu bao nhiêu chuyện nữa?!
"Vợ ơi, còn hỏi em, Thái tử gia nhà họ Mục thành ma ?"
Anh ghé sát tai , như mỗi âu yếm, dịu dàng khúc khích hỏi: "Chồng em lùn nhỏ?"
thèm để ý đến , đầu bỏ .
Không ngờ đ.â.m một lồng n.g.ự.c vững chãi, mùi hương quen thuộc tràn ngập khoang mũi , trong nháy mắt mũi cay xè, nước mắt ngừng tuôn rơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-ra-anh-chong-ban-do-nuong-lai-la-thai-tu-gia-trong-gioi-quyen-quy-bac-kinh/chuong-7.html.]
Cứ như thể bạn dốc hết lòng nhiệt huyết đối với , mà chỉ đùa giỡn với bạn thôi .
Mục Vi Minh luống cuống, cuống quýt lau nước mắt mặt : "Vợ ơi, đừng mà, xin , đều là của .
Anh vốn tạo bất ngờ cho em, ngờ em dọa sợ ."
Mục Vi Minh nét mặt khoa trương, hôn lên vệt nước mắt má .
vùng vẫy trong vòng tay , chỉ cựa quậy một chút, lưng siết chặt.
"Mạt Bảo, em ?" Hơi thở ấm áp của Mục Vi Minh kề sát vành tai .
từng chữ một: "Đi, vệ, sinh!"
Rõ ràng là trò chuồn vệ sinh vụng về, thấy tiếng từ tính đầu: "Vợ ơi, còn em vệ sinh thật ? Giờ em bao giờ vệ sinh, hơn nữa từ lúc sảnh tiệc, em chỉ nhấp ba ngụm sâm panh thôi."
Tiếp đó, bàn tay lớn gân guốc kiêng nể vuốt ve những điểm nhạy cảm cơ thể .
Chỉ một tháng thôi mà hiểu rõ từng li từng tí !
Người kẻ , cũng chẳng thèm để ý đến việc phá hoại danh tiếng của .
"Mục Vi Minh, em đói ."
thật sự đói , đến việc uống mấy ngụm sâm panh cũng rõ, chắc chắn là cả buổi tối ăn gì.
Khó khăn lắm mới kiếm chút đồ ăn nhẹ lót , còn chặn mất.
"Được, đưa vợ ăn đồ ngon."
Mục Vi Minh dẫn xuyên qua đám đông, một phòng riêng nhỏ.
Oa, hổ danh là Thái tử gia.
Từng đĩa mỹ vị tinh tế bày mặt , nhịn chửi thề trong lòng.
Bề ngoài thì phong thái nhẹ nhàng, liếc mắt Mục Vi Minh bên cạnh, chỉ thôi ?
Đương nhiên chỉ , mười phút tiếp theo, hoa cả mắt, từng món tráng miệng nhỏ nhắn đáng yêu bày lên một chiếc bàn khác, rượu ngon đựng trong những chiếc ly nhỏ trong suốt, các loại trái cây đầy đủ xếp chồng lên đĩa, đúng là một ngọn núi trái cây tuyệt !
Thế giới của giàu hiểu nổi mà!
Đồ ăn ngon đáng yêu, Mục Vi Minh đáng ghét!!!
Mục Vi Minh đương nhiên bên cạnh , bảo nhân viên phục vụ đang chờ ngoài.
Đĩa sớm lấp đầy từng chút một, tháo cà vạt tiện tay ném lên lưng ghế, món đồ hiệu mới nhất mà đối xử như hàng chợ .
Vừa định ăn uống no say, chuông điện thoại reo lên.
Của bố .
Muốn cúp máy luôn, nhưng gia tài bạc triệu của ông còn đang chờ thừa kế mà!
"Đi ? Mau qua đây, chú Trương với đang đợi con."
Giọng bố vang vọng, lọt sót một tiếng nào tai Mục Vi Minh.
Sau đó, cảm xúc ngắt cuộc gọi.
"Em ăn , đợi về."
dậy rời chỗ, nhưng cổ tay Mục Vi Minh nắm lấy.
"Cùng em , cũng đến lúc gặp mặt bố vợ ."
Anan
Trước khi , nhanh tay lẹ mắt lấy một miếng bánh pudding pha lê nhét miệng .
"Ăn nhanh , hôm nay chồng chuẩn đồ ăn vặt cho em."