Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Họa Thiên Kiều - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 04:34:55

 

Ta kinh ngạc bà, nghi ngờ nhầm .

 

Lữ Phượng Vân kéo tay qua, nhẹ nhàng vuốt ve, giọng mang theo chút đắng chát:

 

“Con đừng trách mẫu . Ta cũng mới chuyện nữ quyến nhà Thẩm phủ khó sinh, sinh nở chịu khổ. Con lớn lên trong cảnh như , sợ hãi cũng là điều dễ hiểu.

 

“Mẫu cũng là phụ nữ, nghĩ cho khác, xót con. Con yên tâm, là con dâu do chính tay chọn, thì sẽ bảo vệ con.

 

“Nếu Thập Nhị mà vì con thể sinh con mà ý nghĩ nạp , sẽ đánh gãy chân nó.”

 

Ta vốn dễ xúc động, đến đây đỏ cả mắt.

 

Bà thở dài một tiếng, tháo chiếc vòng tay xuống đeo cho :

 

“Đeo thì nữa. Không thì lúc Thập Nhị về thấy con như đòi đưa con tới Đại Lý Tự ở nữa đó.”

 

16

 

Đại Lý Tự thì tuyệt đối thể ở , vì đồ ăn trong bếp ở đó thật sự quá tệ.

 

Suốt ngày chỉ canh bí đao nấu với tép khô, thì gọi là Đại Lý Tự, còn tưởng là chùa Thanh Lương.

 

Ta xót cho Thượng Quan Thập Nhị hòa thượng trong nha môn cả ngày, nên mỗi ngày đều xách hộp cơm đến đưa cơm cho .

 

Hôm nay bước Đại Lý Tự, liền phía gọi.

 

Quay đầu , thấy Chủ bộ Lục Bình đang chạy chầm chậm đuổi tới, thấy hộp cơm trong tay liền sáng rực cả mắt như mèo gặp chuột.

 

“Tỷ tỷ Kiều Kiều, tỷ mang món ngon gì tới thế?”

 

Ta bật , lấy từ trong hộp một đĩa bánh đường đưa cho .

 

“Cho ngươi đấy, cầm lấy ăn .”

 

Hắn sủng mà kinh, cúi thi lễ với :

 

“Tỷ tỷ Kiều Kiều, tỷ quá! Sau nhất định báo đáp tỷ!”

 

Một đĩa bánh đường thôi mà cũng đến báo đáp, bóng lưng ăn ngấu nghiến, nhịn che miệng .

 

Ở Đại Lý Tự đúng là khó thật .

 

Lục Bình là con út của lão Chủ bộ Lục Toàn An, tuy cao lớn nhưng tuổi còn nhỏ hơn mấy tháng.

 

Do Lục Toàn An thương ngoài ý nên mới đưa tới tạm thời thế.

 

Chỉ là đồ ăn ở đây những dở mà còn ít, với một thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn như Lục Bình thì đúng là khổ sở.

 

Ta Đại Lý Tự hằng ngày, qua nhiều , quen với , nên thường xuyên tìm đến xin chút đồ ăn.

 

Bất chợt đầu phủ xuống một bóng đen, nghi hoặc ngẩng đầu, liền thấy Thượng Quan Thập Nhị đang lưng , mặt lạnh như sương.

 

Ta định gọi là phu quân, nghiến răng nghiến lợi gọi thẳng đại danh của .

 

“Thẩm Kiều Kiều.”

 

Đây là giọng điệu đang tức giận, .

 

, đang giận chuyện gì.

 

Ta khẽ kéo tay áo , thăm dò hỏi:

 

“Phu quân, đói ?”

 

Hắn đáp, ngược còn mở hộp cơm kiểm tra.

 

Thấy , thầm nghĩ chắc đoán đúng .

 

Con khi đói thì tâm trạng quả thật dễ cáu.

 

“Phu quân, đói thì cũng phòng mà ăn, ăn giữa nơi đông thì nhã nhặn .”

 

Ta ân cần gợi ý, mà sắc mặt đen như đáy nồi, chỉ tầng hai trống trơn của hộp cơm mà chất vấn :

 

“Chỗ thiếu một món?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoa-thien-kieu/7.html.]

“Đưa khác mà.”

 

Ta kỳ lạ một cái:

 

“Chàng điều tra án đến hóa rồ ? Giờ đến cả cũng điều tra ?”

 

Hắn nhắm mắt , dường như bực bội, vòng qua thẳng trong.

 

Ta bước nhanh đuổi theo:

 

“Sao thế ? Ta lòng mang cơm đến cho , bày sắc mặt với ?”

 

Hắn đột ngột dừng , kịp phản ứng, đ.â.m thẳng lưng .

 

Ta ôm lấy cái mũi ê ẩm, trừng mắt :

 

“Chàng cho đàng hoàng một chút , mũi lệch cả đây .”

 

Hắn gì, chỉ giơ cánh tay lên, dùng ống tay áo rộng lớn che chắn nửa .

 

Ngay đó, thấy lạnh lùng lên tiếng hỏi khác.

 

“Ngươi ăn bánh đường đó ở ?”

 

“Bẩm Thượng Quan đại nhân, là tỷ tỷ Kiều Kiều cho tiểu nhân ạ.”

 

“Tỷ tỷ Kiều Kiều?”

 

Ta chọc chọc lưng Thượng Quan Thập Nhị:

 

“Chính là đó.”

 

Hắn liếc một cái, ánh mắt cuối cùng dừng mặt Lục Bình, giọng lạnh đến dọa .

 

“Ngươi gọi là Thượng Quan đại nhân, gọi phu nhân của là tỷ tỷ Kiều Kiều, Lục Toàn An dạy ngươi quy củ ?”

 

Lục Bình cắn ngón tay, mặt lộ vẻ nghi hoặc:

 

“Vậy gọi là Kiều đại nhân ?”

 

Thượng Quan nhắm mắt , hít sâu một , tiện tay chỉ về một hướng:

 

“Biến, lập tức biến khỏi mắt .”

 

Lục Bình “ồ” một tiếng, cung kính hành lễ:

 

“Thượng Quan đại nhân, Kiều đại nhân, tiểu nhân cáo lui.”

 

Đợi đến khi Lục Bình hẳn, mới vịn Thượng Quan Thập Nhị mà đến chảy cả nước mắt.

 

“Lục Bình ngốc thế chứ?”

 

Thượng Quan Thập Nhị cau mày:

 

“Nàng thích ngốc ?”

 

Ta đầy nghi hoặc:

 

“Chàng cái gì ?”

 

Hắn như :

 

“Từ nay về nàng đừng đến Đại Lý Tự nữa.”

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

 

 17

 

Ta quả thật còn rảnh để tới Đại Lý Tự nữa, vì đang bận ở nhà lật y thư.

 

Thượng Quan Thập Nhị bệnh, là thứ bệnh tiện — chứng suy nhược khó mở miệng.

 

Hắn cả ngày cáu bẳn, năng khó , chịu ngủ chung giường với .

 

Triệu chứng thật sự quá điển hình.

 

Nghiêm trọng nhất là, bây giờ mặc cái yếm “song liên cùng nở” mà thích nhất, cũng chẳng biểu cảm gì.

 

Với nguyên tắc một vợ hiền, bận rộn cả ngày, cuối cùng khi trời tối hẳn mới bưng một bát thuốc bổ đến thư phòng của .

 

Loading...