Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Hoài An - 2

Cập nhật lúc: 2025-09-04 21:50:46

Có lẽ đó là đầu tiên Tiên đế để ý đến tên , ông chỉ liếc một cái, ngẫm nghĩ:

 

“Tiêu Khinh Trạch?”

 

Ông cau màu ghét bỏ, tựa như xúc phạm nặng nề.

 

“Cái tên , đổi . Đổi thành ‘Tiêu Khinh Trì’.”

 

Tiêu Khinh Trì, vốn dĩ luôn thể giữ nguyên nụ trong góc dù cho chê bai, chế giễu như thế nào, bỗng chốc biến sắc.

 

Mẫu coi sự xuất hiện của là một điều may mắn, nhưng chỉ là một sự sỉ nhục đối với Tiên đế.

 

Tiêu Khinh Trì miễn cưỡng lệnh tìm đại một lý do rời khỏi yến tiệc.

 

Khi theo tìm thì thấy đang cuộn gốc một cây hòe lớn, cúi đầu chằm chằm một gò đất nhỏ như mất hồn.

 

“Ta còn tưởng ngài sẽ cơ.”

 

Lời đột ngột của Tiêu Khinh Trì giật , ngẩng phắt đầu lên, trong mắt tràn đầy sự oán độc phù hợp với lứa tuổi.

 

Chỉ ánh mắt đó thôi , đến đúng lúc .

 

Ta thể sử dụng Tiêu Khinh Trì.

 

Ta lén lút dạy cho thơ văn, quốc sách, đốc thúc luyện võ cường .

 

Khi đó Tiêu Khinh Trì coi như lão sư, như , thậm chí còn tự lừa dối mà dùng ba chữ “Quý Hoài An” để phân rõ ranh giới với “Quý Thanh”. rằng, ngay từ đầu gặp mặt, bắt đầu tính kế với .

 

--- 4 ---

 

Ngày hôm , mang theo hai quầng thâm mắt lên triều, ở hàng đầu tiên ngáp hai cái, vẫy tay gọi tiểu thái giám bên cạnh Tiêu Khinh Trì.

 

“Ngươi, lấy cho một cái ghế.”

 

Triều đình đang ồn ào bỗng chốc trở nên yên lặng, vô ánh mắt của các quan đại thần đảo qua đảo giữa và Tiêu Khinh Trì.

 

Mặc dù tính vốn ngang ngược, nhưng đây cũng là đầu tiên công khai đòi lúc thượng triểu. Hành vi còn ngông cuồng hơn cả việc trực tiếp bác bỏ tấu chương của triều thần ngày hôm qua.

 

Tiểu thái giám liếc Tiêu Khinh Trì một cái, dám nhúc nhích cũng dám nhúc nhích.

 

“Bệ hạ?”

 

Sắc mặt Tiêu Khinh Trì chút khó coi, nhưng vẫn :

 

“Không thấy Thái Phó mệt ? Còn đó gì, còn mau ?”

 

Ta lên ghế, thoải mái thở dài một , gật đầu với hai vị đại thần đang tranh cãi.

 

“Mọi tiếp tục .”

 

Hai đó tranh cãi suốt cả buổi sáng về nạn lụt ở Nam Đô. Một bổ nhiệm một vị Trạng nguyên xuất bình dân am hiểu trị thủy, nhưng đó thuộc Hạ tam tộc. Người thì cho rằng thuộc Hạ tam tộc nên bắt đầu từ Cửu phẩm, thể trực tiếp đảm nhiệm chức vị quan trọng.

 

Thật vô vị.

 

Người chủ trương trọng dụng Trạng nguyên nhà bình dân là học trò của phụ , tên là Lư Phụ, tính tình còn giống phụ hơn cả .

 

Thế nhưng chín chắn hơn phụ một chút, ít nhất sẽ giận dữ đến mức tìm đến cái chết.

 

Lư Phụ “hừ” mạnh một tiếng, tiếp tục :

 

“Dùng tài, đặc cách bổ nhiệm ? Ít nhất thể giải quyết tai họa hiện tại. Kẻ chỉ gia thế, bất trung bất hiếu còn thể đặc cách, thì tại bình dân đức tài thể chỗ trong triều đình?”

 

Có lẽ hành vi hôm nay của khiến tức điên lên , dám công khai chỉ trích cơ đấy.

 

Vì nể mặt phụ , luôn nhắm mắt cho qua cho một vài , chắc vì nên mới sinh ảo tưởng dám .

 

Ta thu vẻ mặt thoải mái, lạnh lùng quét mắt Lư Phụ.

 

“Lũ sâu kiến Hạ tam tộc, cũng xứng đặt ngang hàng với ?”

 

“Lư Phụ, nếu ngươi quan tâm đến nạn lụt ở Nam Đô như , tự đến đó ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoai-an/2.html.]

 

Còn việc về , thì xem mạng ngươi đủ lớn .

 

Sắc mặt Lư Phụ đổi, ngẩng đầu lên Tiêu Khinh Trì.

 

“Thần hiểu lắm về việc trị thủy, sợ rằng sẽ lỡ việc cứu nạn lương dân. Bệ hạ, xin hãy lấy dân trọng!”

 

là chó cùng dứt dậu.

 

Từ đến nay ở triều đình, Tiêu Khinh Trì chỉ giống như một con bù .

 

Quả nhiên, một thoáng im lặng, nâng tay :

 

“Cứ theo lời Thái Phó , phiền Lư khanh .”

 

Lư Phụ sững sờ lùi nửa bước, đột nhiên đập mạnh thẻ quan tay, tức giận quát:

 

“Thần thần! Quân quân!

 

“Gian nịnh hoành hành, dân chúng lầm than! Các vị đại nhân còn co đầu rụt cổ đến bao giờ nữa?!”

 

Trong điện một ai dám đáp lời.

 

Lư Phụ quét mắt một lượt, cuối cùng chỉ . Ta híp mắt .

 

“Lư đại nhân, đầu tiên khởi binh phản chính ?”

 

Hai mắt Lư Phụ đỏ ngầu, giận dữ trừng mắt .

 

“Quý Thanh, những lời dạy dỗ của lão sư khi còn sống, ngươi quên hết ?”

 

Tay nắm chặt ghế gỗ, nụ mặt dần dần nhạt .

 

Cả triều đều , khi phụ qua đời, điều ghét nhất chính là kẻ nhắc đến phụ mặt .

 

Lư Phụ đúng là đang c.h.ế.t .

 

--- 5 ---

 

Vài ngày , quan văn trướng liên tiếp dâng lên ba tấu chương, buộc tội Lư Phụ kết bè kết phái mưu lợi riêng.

 

Tiêu Khinh Trì thực sự thể giả vờ thấy, còn cách nào khác đành hạ lệnh Đô Sát Viện điều tra kỹ lưỡng.

 

Đô Sát Viện vội vàng theo thủ tục, ngày đầu đông, tống Lư Phụ ngục thất.

 

Khi đến thăm , các dụng cụ tra tấn trong ngục đều sử dụng . Thân thể của văn nhân vốn yếu ớt, gặp , ngay cả sức giận dữ cũng còn, chỉ thể sấp mặt đất lẩm bẩm gì đó.

 

Ta xổm xuống, ghé tai gần, lúc mới thấy tiếng nguyền rủa đầy căm phẫn của :

 

“Quý Thanh, ngươi sẽ c.h.ế.t tử tế !

 

“Sớm muộn gì cũng ngày ngươi xuống địa ngục! Ngươi sẽ sống bằng chết, sống bằng chết!”

 

Ta bần thần một hồi lâu, nhẹ nhàng vuốt mái tóc rối bời cho .

 

Khi phụ còn sống, Lư Phụ thường xuyên đến nhà . Lúc nhỏ phụ cho phép ăn quà vặt ngoài đường, sẽ lén lút mua những món bánh ngọt thích nhét cho , mỉm chắn :

 

“Hoài An mau ăn , ca ca sẽ trông chừng lão sư cho ngươi.”

 

Thân hình cao lớn trong mắt khi , giờ đây vì đau đớn mà co quắp thành một khối nhỏ bé.

 

Ta cuối, dậy.

 

“Ta sẽ đợi ngày đó.”

 

“Minh Nhạc ca, bình an.”

 

Thân thể Lư Phụ run rẩy.

 

Ta rời khỏi phòng giam, lập tức bước tới, đổ thuốc độc chuẩn sẵn miệng .

 

Loading...