Hối Hận - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:29:47
Công ty ký hợp đồng với một nữ nghệ sĩ mới.
Nghe cô do chính Tịch Dự tự mời về.
Nói tới chuyện , đồng nghiệp ai cũng bàn tán xôn xao:
“Lần đầu thấy sếp Tịch quan tâm một mới như thế đấy.”
“Cô gái tên Nam Chi lai lịch gì đặc biệt ?”
“Không rõ nữa, nhưng bảo cực kỳ xinh .”
co ghế, tâm trí mơ hồ.
Đã gần nửa tháng , gặp Tịch Dự.
Điều lạ.
Vì Tịch Dự chỉ bề ngoài lạnh lùng, xa cách, thực tế, là ham .
Trước đây, hễ công tác quá một tuần, luôn tranh thủ bay về gặp một đêm.
nửa tháng nay, gặp, WeChat cũng hiếm khi trả lời.
Hóa bận mời mới.
phơi nắng chiều, cơn buồn ngủ tới khiến mơ màng.
Có đồng nghiệp gọi :
“Chị Đình Đồng, hôm nay chị đến công ty ?”
nhẹ:
“Ừ, việc gì, tới tìm sếp Tịch bàn chút chuyện.”
Bọn họ với ánh mắt đầy thông cảm.
Trong các nghệ sĩ của công ty, là ít tài nguyên nhất, cũng nổi tiếng nhất.
Mọi đều đồn rằng Tịch Dự chẳng ưa gì .
Cửa văn phòng mở .
Tịch Dự và Nam Chi cùng bước ngoài, vai kề vai, vui vẻ.
“Anh xem, vẫn cái kiểu cũ chẳng chịu đổi gì.”
Nam Chi mật trêu chọc: “Đã yêu ai ?”
“Chưa.”
“ bảo mà, tính khó kiếm yêu lắm.”
Trong mắt Tịch Dự thoáng chút ý :
“Chỉ em là hiểu rõ nhất. Sau hợp tác vui vẻ.”
“Chắc chắn .”
Hai cạnh , quá xứng đôi.
đang ngẩn ngơ thì điện thoại rung nhẹ.
Là tin nhắn của Văn Tinh:
[Chị em, điều tra !]
[Cô gái mới công ty, cái cô Nam Chi …]
[Là bạn gái cũ mà Tịch Dự từng quen khi còn ở nước ngoài!]
Văn Tinh là trợ lý của , cũng là bạn bè.
cô hề về mối quan hệ riêng tư giữa và Tịch Dự.
Cô chỉ đơn thuần chia sẻ tin đồn với .
nhắn một biểu cảm, điện thoại Tịch Dự giật lấy ném sang bên cạnh.
Anh nhỏ:
“Tập trung chút .”
Chúng bước nhà, ép dựa cửa, đôi môi quấn lấy dữ dội, như đang giằng co quyết liệt.
Giữa thở dồn dập, thấp giọng hỏi:
“Hôm nay em đến công ty?”
đáp khẽ:
“Đến đón về nhà.”
Anh nhẹ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-han/chuong-1.html.]
“Nhớ ?”
do dự vài giây, mới đáp một tiếng nhỏ:
“Ừ.”
Tịch Dự nhận sự khác thường của , chỉ cúi đầu, giọng càng trầm xuống:
“Anh cũng nhớ em. Lần công tác lâu quá, đêm nay sẽ bù đắp cho em thật .”
Chỉ trong những lúc thế , mới chịu lời dễ .
quên mục đích chính của hôm nay.
Lý do thực sự mà đến tìm .
ngước mắt, gọi nhỏ:
“Tịch Dự.”
“Ừm?”
“Bộ phim mà công ty đầu tư, ‘Tuyết rơi hạ chí’, vai nữ chính… thể cho em diễn ?”
Đây là đầu tiên chủ động mở miệng xin Tịch Dự một điều gì đó.
Anh , giọng dịu xuống:
“Em đóng ?”
“Em kịch bản , thích. Hai tuần nay em đều cố gắng tập gym, học tiếng địa phương, tìm hiểu bối cảnh câu chuyện, em tự tin vai đó.”
Anh đưa tay chạm nhẹ eo , giọng chút xót xa:
“Thảo nào hôm nay sờ thấy em gầy hơn .”
vẫn kiên trì hỏi :
“Có ?”
Anh chần chừ, đáp ngay:
“Được.”
Ngay lúc gật đầu, điện thoại trong túi áo rung lên.
Trên màn hình hiện hai chữ “Nam Chi”.
Anh buông , xoay bước sang một bên điện thoại.
Giọng vang lên, nhẹ nhàng như ngâm trong nước:
“Sao , mới về nước quen ?”
“Vậy để đến ăn tối cùng em nhé.”
Giọng lúc dịu dàng đến lạ.
Tịch Dự rời .
níu giữ.
Bởi vì vốn chẳng tư cách gì để giữ .
Quan hệ giữa và chỉ đơn thuần là chuyện trai gái, thể công khai.
Dù rằng, thích gần mười năm.
Chuyện , chắc Tịch Dự rõ, nhưng quan tâm.
Từ nhỏ đến lớn, thích vô , thêm cũng chẳng đáng kể gì.
Ngày hôm , Tịch Dự nhắn tin bảo mua vài bộ đồ mới mang tới một địa chỉ.
Người mở cửa là Nam Chi.
Cô ngạc nhiên , hỏi:
“Cô là...?”
lễ phép mỉm :
“Chào cô, cũng là nghệ sĩ của công ty Giải trí Húc Nhật, tên là Tống Đình Đồng.”
Nam Chi gật nhẹ:
“À, chào cô. Xin hỏi cô việc gì ?”
“Tịch tổng bảo mang ít quần áo tới cho cô.”
Nghe , cô bắt đầu dò xét kỹ hơn:
“Sao là cô đến đưa đồ?”
vẫn giữ nguyên nụ bình tĩnh:
“ chỉ là nghệ sĩ của Tịch tổng, mà còn là hàng xóm cùng quê với , quen cũng gần mười năm .”