Hồi kết - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:52:44
Nhân lúc Đình Đình ngủ, chào hỏi nhân viên chăm sóc trẻ sơ sinh, xuống xem cô .
Nhà xác cho phép chiếm dụng lâu dài, nên vội vàng giúp sắp xếp nhà tang lễ.
Chiếc bút máy dừng lâu ở mục “quan hệ”.
Cuối cùng ba chữ “con rể cũ”.
Khi đưa , Lâm Mộng vẫn giường bệnh bất tỉnh nhân sự.
Với tư cách là chồng cũ, tròn bổn phận, tiễn đưa lớn tuổi một đoạn đường cuối cùng cô .
Đến khi cô tỉnh , chuyện đấy.
Cô một cách vô hồn, giọng khản đặc: “Sao ở đây?”
nhất thời nghẹn lời, may mà con trai kịp thời đến, hai con lập tức ôm nức nở.
Tiếng điện thoại đột ngột vang lên lúc , là Đình Đình gọi đến.
Đứa bé tỉnh , bảo mẫu ở đây, giục về pha sữa.
gượng gạo dậy: “À... đây.”
Con trai đột nhiên gọi : “Bố, hôm nay con sẽ dọn , con ở bên .”
Khóe miệng giật giật, đột nhiên nhận .
Đứa trẻ , từ đến giờ từng coi nơi đó là nhà .
Còn ánh mắt Lâm Mộng , lạnh ngắt .
cả.
Dù cũng bận tâm.
Sau khi xuất viện về nhà, căn phòng phía Bắc trống .
Con trai sạch sẽ, thậm chí để một mảnh giấy nào.
Lúc điện thoại reo, là dì Trương.
“Ông Dương ơi, hôm nay bà cụ đập phá đồ , công việc thật sự nổi nữa...”
bực bội xoa thái dương.
Lại nữa , lương tăng lên mười hai nghìn mà còn đủ ?
Đình Đình dúi đứa bé cho bảo mẫu, dán , ôm eo , giọng ngọt ngào:
“Ông xã, là... đưa chúng sang bên đó ? Dù con trai cũng về , tiền sinh hoạt chúng vẫn đưa đều, ông bà cháu chắt đoàn tụ, mấy!”
nheo mắt , cảm thấy hợp lý.
Dù Lâm Mộng bây giờ cũng chỉ là một bà nội trợ việc , cả ngày rảnh rỗi việc gì .
Việc nhỏ , cô cũng nên giúp chứ?
Dù gì, cũng tiễn cô một đoạn đường cuối cùng.
Giây tiếp theo, gọi điện cho cô ...
Sau khi mắc bệnh Alzheimer thể nhẹ, tính tình càng trở nên nóng nảy, cáu kỉnh.
Nói thật, thật sự chịu nổi việc đối mặt với một bệnh nhân như trong thời gian dài, nên bỏ tiền thuê bảo mẫu chăm sóc bà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-ket-zghy/chuong-4.html.]
bảo mẫu đúng là tham lam vô độ, năm bảy lượt đòi tăng lương.
Lần , quyết định chiều chuộng cô nữa.
Điện thoại đổ chuông lâu mới , cố kìm nén cơn tức giận.
Dù việc nhờ , đành hạ giọng: “Mộng Mộng, bà nội nhớ Hiên Hiên , cuối tuần cô đưa thằng bé về thăm bà nhé.”
Đầu dây bên im lặng một lát, mơ hồ thấy cô bàn bạc với ai đó, cuối cùng truyền đến một tiếng thở dài: “Được, cuối tuần sẽ đưa Hiên Hiên qua đó.”
Cúp điện thoại, Đình Đình lập tức dán , thở ấm bên tai : “Sao ? Cô đồng ý ?”
thở phào nhẹ nhõm gật đầu.
Đình Đình hớn hở lên kế hoạch: “Chỉ cần cô chịu là . Hiên Hiên thấy dáng vẻ của bà nội như , nhất định sẽ nỡ . Cô vì tỏ là vợ hiền đảm mặt đứa bé, thì cũng tiện khoanh tay đúng ?”
đang tính toán xem nên bồi thường cho vợ cũ thế nào, để ý đến sự tính toán trong lời của Đình Đình.
“Thế nhé, chỉ cần cô chịu chăm sóc , thì sẽ cộng tiền lương bảo mẫu tiền nuôi con. Đợi hậu phương định, mới thể yên tâm kiếm tiền.”
Ai ngờ sắc mặt Đình Đình đột nhiên đổi, mạnh mẽ đẩy : “Tiền nuôi con là hai mươi nghìn tệ mỗi tháng , còn thêm nữa ? Anh khi Tiểu Bảo đời thì chi tiêu trong nhà lớn đến mức nào ?”
bối rối : “ tiền nuôi con và tiền bảo mẫu là hai chuyện khác mà.”
“Em quan tâm!” Cô lưng với , thậm chí dỗ đứa bé đang nữa: “Một là đón Hiên Hiên về đây để cô hầu hạ , hai là đừng hòng thêm một xu nào!”
lắc đầu, bế đứa bé lên, gõ cửa phòng bảo mẫu bên cạnh.
Cuối cùng, thư phòng một .
Phụ nữ đúng là, tại nào cũng tham lam vô độ hơn chứ?
Đến cuối tuần, điện thoại của vợ cũ cuối cùng cũng gọi đến.
“Bà nội của đứa bé... rốt cuộc là ?” Giọng cô mang theo sự kinh ngạc.
“Bệnh Alzheimer thể nhẹ.” bình tĩnh trả lời, trong lòng âm thầm tính toán.
“Sao đột ngột thế …” Giọng điệu của cô rõ ràng d.a.o động.
cố vẻ đau buồn mà thở dài: “Mộng Mộng, chúng đều lớn tuổi , … cũng ngoài bảy mươi .” Câu thốt vô cùng nặng nề, cố ý nhấn mạnh sự tàn nhẫn của thời gian.
Đầu dây bên chìm im lặng lâu.
cô đang đấu tranh.
“Lúc chúng đến, bà đang ở nhà đập phá đồ đạc, đánh …” Giọng vợ cũ run run, “Cho đến khi thấy Hiên Hiên thì mới chịu yên tĩnh . Thằng bé lo cho bà nội, cứ hỏi …”
lập tức nắm lấy cơ hội: “Mộng Mộng, cô thấy thế , tiền nuôi dưỡng sẽ thêm một vạn nữa, cô hãy chăm sóc chúng . Hiên Hiên sắp đến kỳ thi lên cấp 3 , thời điểm then chốt thể để thằng bé phân tâm.”
Đầu dây bên im lặng.
thấy cô dường như đang bàn bạc với ai đó, trong lòng bắt đầu nhanh chóng tính toán.
“Được thôi, sẽ đón bà nội của bọn trẻ về ở. Chạy chạy thế quả thực tiện, Hiên Hiên bây giờ cần tập trung ôn thi.”
Cúp điện thoại, thở phào một , khóe miệng bất giác nhếch lên.
Nước cờ quá tuyệt vời!
Để sống cùng vợ cũ và con trai, thể kê cao gối mà ngủ . Vừa lo lắng về cuộc sống của già, thể duy trì hình ảnh bố mặt con trai, quan trọng nhất là…
Chỉ tốn chút tiền là thể giao phó hết những chuyện phiền phức cho khác, phi vụ đúng là quá hời!