Hồi kết - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-19 21:52:48
Trong khoảnh khắc, một luồng khí lạnh từ gót chân xông thẳng lên sống lưng, theo bản năng dùng sức nắm chặt vai con trai.
Con trai tránh ánh mắt của : “Bố, đàn ông từng đến nhà chúng .”
hít một lạnh: “Trước đây tại con ?”
Con trai bĩu môi: “Bố tin ?”
…
sẽ tin ?
Thảo nào, thảo nào thằng bé bài xích việc ở ngôi nhà đến , hóa ẩn chứa bí mật lớn đến thế.
Nếu thể sớm phát hiện, sớm nhận …
Hình ảnh trong video vẫn đang tiếp tục phát.
Động tác của đàn ông nhanh nhẹn, chỉ trong vài động tác lau sạch dấu vết sàn, thậm chí khi còn quên cúi , cẩn thận lau cả đế giày một lượt, để bất kỳ sơ hở nào.
Đột nhiên, như chợt nhớ điều gì, đột ngột , bước nhanh về phía bà cụ, đưa tay túm lấy tóc bà cụ, đập đầu bà xuống đất một cách mạnh bạo.
Cú đập đó, khiến theo trái tim cũng run lên…
Người phụ nữ , quá đáng sợ!
Cô mà ngủ bên cạnh suốt hơn ba năm…
nhanh chóng cầm điện thoại gọi cảnh sát, sải bước rời .
Ngay đó nhận điện thoại của vợ cũ: “Bên cô hai , chú ý an .”
“ , gọi cảnh sát , Mộng Mộng, cảm ơn hai con, …”
Chưa kịp hết, cô cúp điện thoại.
Tiếng tút tút lạnh lùng khiến sững sờ lâu…
Vụ ly hôn diễn hề dễ dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-ket-zghy/chuong-7.html.]
Bởi vì cô nắm giữ bằng chứng nhận hối lộ.
Cô sợ tù, cũng sợ.
Cho nên khi cô lấy bộ tài sản, đành bất lực…
thể ác quỷ kéo xuống địa ngục, bởi vì mạng của đáng giá hơn cô .
Vì cô đường đường chính chính lấy tất cả những thứ thuộc về cô …
Khoảnh khắc gặp vợ cũ, cả cô đều tỏa sáng.
Lúc cô đang đẩy xe lăn, bà nội của bọn trẻ đang đó ngủ .
“Hai đến đây?” Giọng mang theo vài phần kinh ngạc.
“Bệnh viện đuổi chúng ngoài . nghĩ là đưa bà cụ về sống cùng , đây là đang chuyển nhà ?”
gật đầu : “Tìm một chỗ nào đó , đợi cô chuyển đồ xong chúng .”
Khi ăn cơm, cố gắng lái câu chuyện sang lĩnh vực của .
cân nhắc một câu: “Tiền trong tay tiêu gần hết ? Hay là tiền cấp dưỡng sẽ thêm cho cô…”
Cô “phì” một tiếng: “May mắn là, nhờ phúc của , ngôi nhà cũ ở quê giải tỏa, bồi thường năm triệu tệ, cứ lo cho bản và đứa bé là , Hiên Hiên sẽ chịu trách nhiệm.”
lập tức c.h.ế.t trân, vội vàng bổ sung: “Mộng Mộng, cô thể giúp chăm sóc bà nội của bọn trẻ , cô bây giờ…”
Cô nữa cắt ngang lời : “Dương Vỹ, khi mất, tâm nguyện lớn nhất của bà là mong thể ngoài ngắm thế giới khác biệt. Bây giờ con trai cấp 3 , trách nhiệm của cũng thành, giờ đây, cuối cùng đón chào một cuộc sống mới của riêng . Mặc dù bây giờ gặp khó khăn, nhưng đừng nản lòng, tất cả chỉ là tạm thời thôi. Hãy nghĩ nhiều hơn cho và con gái của , vực dậy tinh thần, nuôi dưỡng con bé trưởng thành.”
thẳng cô : “Tại ? Cô thấy đang hạ cầu xin cô ? Thái độ của cô bây giờ là đang coi thường đấy ?”
Cô pha một tách đẩy qua: “Sao thế chứ, những gì từng , còn từng thấy bao giờ, tư cách để nhạo ? mãn nguyện, con trai bên cạnh là đủ .”
Trong lòng bỗng dâng lên một nỗi mất mát khó tả: “Mộng Mộng, cô đổi .”
Cô đáp: “ , cũng cảm thấy đổi, còn ràng buộc bởi chuyện gia đình vụn vặt, còn những lời đồn đại phiền, ngay cả con trai cũng trở thành trợ lực của , trải qua nhiều chuyện như , thể đổi chứ?”
Nói xong, cô dậy sải bước rời , thậm chí đầu .