HỒI ỨC CỦA GIAN PHI - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:05:39
1
Thật , chẳng sợ gì cả. Trong lòng chỉ nghĩ đến việc cùng đồng quy vu tận.
ở trong cung lâu , quỳ lạy dập đầu cũng thành thói quen. Làm gian phi lâu ngày, ngụy biện cũng thành bản năng.
Nước mắt già nua lẫn cùng lớp phấn đậm mặt chảy xuống, thấm nền gạch đỏ ngả đen.
"Hoàng thượng… hoàng thượng đang gì ?"
"Thần … thần chẳng gì cả!"
"Hơn nữa… mà bệ hạ yêu nhất… là ai ạ?"
Lão già cuối cùng cũng buông tay .
Hắn trừng trừng , đôi mắt vàng ệch.
Ánh mắt , giống hệt như đầu sủng hạnh khi còn là Thái tử, ngập đầy sát ý.
"Người ! Mau đến điện của Dung phi, lục soát thật kỹ!"
Ta thở phào nhẹ nhõm.
Hắn chắc chắn sẽ tra gì .
Đã hơn ba mươi năm .
Những nữ nhân hại c.h.ế.t đều đầu thai cả .
Ta ngu đến mức giữ chứng cứ.
Khi đám thị vệ xông tẩm điện của , thứ đập mắt họ, chỉ là tranh treo.
Tất cả đều liên quan đến Hoàng đế Nguyên Hoằng.
Toàn bộ đều do chính tay từng nét từng nét vẽ nên.
Trong đó vài bức tranh Phật đội lốt mặt Hoàng đế, là tự cắt ngón tay, dùng m.á.u vẽ thành.
Những bức tranh thần đỏ rực rực rỡ lạ thường, ngoài m.á.u còn châu báu, khoáng vật quý.
Mấy chục năm bổng lộc của , đều dồn hết đó.
Nguyên Hoằng mà im lặng lâu.
Rồi đích nâng đang quỳ đất dậy.
"Không ngờ ái phi nặng tình với trẫm đến thế."
Thế là ánh mắt kinh ngạc của bọn thái giám, lão già ôm lòng, mang long sàng.
Nếp nhăn dán nếp nhăn, mùi già quyện lấy mùi già.
2
Cái già , cùng diễn một màn thế thật đúng là mệt mỏi.
Giường thì rõ ràng vững như bàn thạch, mà còn vờ như sắp tan rã.
Trong chăn gối thấp thoáng hương thơm dịu của lan ý.
Đó là hương liệu do nguyên Hoàng hậu tự tay điều chế, từ khi bà băng hà, lão già liền luôn dùng mùi .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-uc-cua-gian-phi/1.html.]
Khóe mắt lão đột nhiên rơi lệ.
"Tĩnh An… Tĩnh An mất cũng bốn mươi năm nhỉ."
"Trẫm còn nhớ, phi tần cuối cùng nàng gặp khi còn sống… là ngươi."
Ta cố gắng nhớ , hình như đúng là chuyện như thế thật.
" bệ hạ… Hoàng hậu nương nương là tự vẫn mà."
O mai d.a.o Muoi
Nguyên phối hoàng hậu Thẩm Tĩnh An là bạch nguyệt quang cả đời của lão già.
Năm xưa bà đến gặp là để quỳ xin cho một cái c.h.ế.t nhanh gọn.
Chính tay đầu độc c.h.ế.t bà .
Ánh mắt của lão già nổi lên sát khí một nữa.
Cả bỗng lạnh toát, nhớ câu của đầu sủng hạnh , khi với Thẩm Tĩnh An:
"Chỉ là một cung nữ thấp hèn thôi."
"Chờ nó sinh xong đứa con, sẽ g.i.ế.t ả, để nàng mẫu mà đau đớn."
Có lẽ chính câu đó, khiến đầu nảy sinh ý niệm g.i.ế.t .
3
Thẩm Tĩnh An thật là một nữ nhân giỏi giang.
Bà xà phòng, luyện đan, chế thuốc súng, còn thể tiên đoán tương lai.
Ban đầu thích bà .
Năm mười hai tuổi, quê nhà lũ lụt lớn.
Thẩm Tĩnh An dường như điều đó.
Khi bà còn là Vương phi, đích đến nơi những kẻ hèn hạ như cư ngụ, kêu gọi sơ tán .
Người trong làng chẳng ai tin nhưng hiểu tin.
Ta luôn cảm thấy vị Vương phi giữa đám đông hùng hồn chuyện , đều phát sáng.
Bà mặc gấm vóc lụa là nhưng hề chê dơ bẩn đầy bùn đất.
Bà bế lên ngựa.
"Tiểu , bằng lòng tin tỷ tỷ ?"
Ta gật đầu, theo bà rời .
Sau đó thành Dương Châu thật sự lũ cuốn.
Rất nhiều c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.
Còn hề thương.
Về chuyện gì xảy , cũng dần quên mất.
Chỉ nhớ, nhờ công lao trị thủy cứu nạn, Nguyên Hoằng mới vượt qua các đối thủ tranh ngôi thái tử.