HỒI ỨC CỦA GIAN PHI - 6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 07:05:46
“Ngươi nhớ ơn , còn hại ?”
Ta lắc đầu.
Nếu hại bà , đến khi sinh con , c.h.ế.t chính là .
“Xin .”
Cả hai gần như cùng lúc thốt câu với .
Ngày hôm đó, Thẩm Tĩnh An kể cho nhiều chuyện.
Kể rằng bà đến từ một nơi xa, từng tận mắt thấy sự tàn bạo nơi đây.
Bà từng định gả cho khác nhưng cảm thấy Nguyên Hoằng giống những kẻ khác.
Nguyên Hoằng là tôn trọng nữ tử và cũng là nạn nhân trong trò chơi quyền lực tàn khốc .
Họ quen từ nhỏ, cùng lớn lên, yêu , thề non hẹn biển.
Những lời thề son sắt vẫn còn văng vẳng bên tai.
cuối cùng, cả hai đều trở thành những xa lạ với .
Thẩm Tĩnh An quỳ mặt :
“Ta từng g.i.ế.t ngươi.”
“ giờ nữa.”
“Ta chỉ cầu xin ngươi, cho một cái c.h.ế.t nhẹ nhàng. Ta …”
Ta đồng ý.
Đó là một lọ thuốc độc uống đau đớn.
Sau đó, nhân lúc đêm ngày đăng cơ, treo xác của Thẩm Tĩnh An cửa Tuyên Chính điện.
Sáng sớm hôm , trăm quan văn võ tề tựu.
Khi cửa Tuyên Chính điện mở , t.h.i t.h.ể của Thẩm Tĩnh An hiện lên rõ ràng mắt bách quan.
11
Thật cũng tại .
Có lẽ, chỉ phát tiết oán hận trong lòng.
Thẩm Tĩnh An đáng c.h.ế.t.
Còn Nguyên Hoằng cũng nên sống sung sướng như thế.
Không gì Nguyên Hoằng, đành khiến buồn nôn một trận .
hối hận.
Nguyên Hoằng thấy xác của Thẩm Tĩnh An liền ngất xỉu tại chỗ.
Lễ đăng cơ gián đoạn ngay lập tức.
Tình cảm dành cho Thẩm Tĩnh An trong đột nhiên bùng lên trở .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hoi-uc-cua-gian-phi/6.html.]
Câu đầu tiên khi tỉnh là:
O mai d.a.o Muoi
“Tĩnh An! Sao nàng tàn nhẫn như ?”
Việc đầu tiên khi tỉnh là điều tra xem khi c.h.ế.t, Thẩm Tĩnh An gặp ai.
Mặc dù lo lót bộ trong Đông cung.
vẫn một tiểu thái giám tố giác.
Nó cuối cùng mà Thẩm Tĩnh An gặp chính là .
Là tử của lão thái giám Hoài An.
Ta giận dữ tìm đến Hoài An, chỉ nhận ánh mắt đầy khiêu khích và trò quấy rối càng lộ liễu hơn.
“Nương nương, từ khi Thái tử phi nhốt, càng lúc càng lời.”
“Nếu lão nô để cảm nhận chút nguy cơ, đợi đến lúc bệ hạ thực sự đăng cơ, phong quý phi, phong hoàng hậu, thì lão nô còn kiểm soát kiểu gì nữa?”
Ta cắn chặt môi, còn cách nào khác ngoài tiếp tục quỳ xuống khuất phục.
Nhẫn nhục chịu đựng sự lăng nhục ngày càng quá đáng của Hoài An.
12
Ta chằm chằm mắt Nguyên Hoằng.
Đôi mắt đục ngầu như mắt , chứa đầy độc ác và toan tính.
“Bệ hạ, chuyện tiên Hoàng hậu mất, cũng hơn ba mươi năm .”
“Chẳng điều tra rõ ràng ?”
“Tiểu thái giám cũng tiên Hoàng hậu khi gặp thần thì vui, chỉ là cảm kích vì bao năm qua chăm sóc bà .”
Năm đó, dùng thể cầu xin Hoài An giúp đỡ.
Hắn sai đồ giả một bức thư tay của Thẩm Tĩnh An.
Trong đó đầy những lời oán trách bà dành cho Nguyên Hoằng, xen lẫn là hối hận.
Cuối thư là lời cảm tạ chăm lo cho bà .
Nguyên Hoằng hồi tưởng một hồi, gật đầu.
Hắn mái tóc hoa râm của , nước mắt rơi lã chã.
“Tĩnh An… hơn ba mươi năm ?”
“Ngày đó rõ ràng hứa sẽ bạc đầu cùng , thế mà rốt cuộc vẫn chẳng thể đến bạc đầu…”
Ta thở phào nhẹ nhõm.
ngay giây , tay Nguyên Hoằng siết chặt cổ .
“Vậy còn Tiên hoàng hậu thì ?”
“Cái c.h.ế.t của bà , chẳng lẽ liên quan gì đến ngươi?”