Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HÔM NAY THÁM HOA LANG LẠI TỰ DỖ DÀNH MÌNH RỒI! - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:22

06

 

"Biểu cữu, thực sự thích nam nữ quan trọng. Chỉ cần bằng lòng sinh con với , thích ai cũng chẳng cả."  

 

Ta , chân thành .  

 

Hắn chằm chằm một lúc, đột nhiên giận dữ hất tay , đưa ô cho Tiểu Vân, thẳng ngoài trời tuyết.  

 

Ta sang Sơ Hòa và Tiểu Vân, hiểu sai điều gì.  

 

"Ôi cô nương của ơi, những lời như chứ?"  

 

Ta mơ màng Tiểu Vân.  

 

*

 

"Ngô ma ma từng dạy , nam nhân ghét nhất nữ nhân ghen tuông và bám dính. Ta chỉ rằng, ghen mà..."  

 

Tiểu Vân vỗ nhẹ lên mu bàn tay , Sơ Hòa một cái.  

 

*

 

Khi chúng về đến sân, Triệu Tử Sơ sẵn bên bàn, chờ dùng bữa sáng với .  

 

Vẻ khó chịu lúc dường như chỉ là ảo giác của , lúc trở thành vị Hàn Lâm học sĩ phong nhã, lạnh lùng như cũ.  

 

Ta rụt rè bước đến mặt , cẩn thận quan sát sắc mặt .  

 

"Biểu cữu..."  

 

"Đói ? Ngồi xuống ăn ."  

 

Hắn chỉ chỗ bên cạnh.  

 

Ta ngoan ngoãn xuống, cầm lấy muỗng, cẩn thận múc một bát cháo tổ yến đặt mặt .  

 

"Chuyện cần nàng , mau ăn ."  

 

Lúc mới yên tâm, vui vẻ ăn sáng.  

 

*

 

Một bát cháo trôi xuống bụng, ăn thêm một miếng bánh nướng, đó vươn tay định lấy thêm một cái nữa.  

 

Tiểu Vân bên cạnh liên tục ho khan, đến mức sắp đứt .  

 

Ta bất lực rụt tay .  

 

Bụng vẫn no, nhưng chỉ thể chằm chằm miếng bánh nướng vừng sắp dọn .  

 

Ta cơ thể tròn trịa, n.g.ự.c đầy đặn, còn vòng eo thì đủ nhỏ.  

 

Tiểu Vân luôn cho rằng cần ăn ít , khi nhịn đói một chút sẽ thon gọn hơn.  

 

*

 

Đột nhiên, một bàn tay thon dài với những đốt ngón rõ ràng xuất hiện mặt , tay cầm một miếng bánh nướng vừng.  

 

Mùi thơm mằn mặn, giòn tan, chính là hương vị của bánh nướng vừng...  

 

Ta thể kiểm soát nổi bản , bàn tay tự động nhận lấy, đưa đến bên miệng, cắn một miếng...  

 

*

 

Đôi mắt sáng bừng, tràn ngập cảm kích, về phía Triệu Tử Sơ.  

 

Không ai hơn cả!  

 

Ưm...  

 

Không gì khiến buồn , chỉ thấy phì , lông mày giãn , trông vui vẻ vô cùng.  

 

"Đừng nữa, mau ăn ."  

 

Hắn khẽ ho một tiếng, khóe môi trở bình thường.  

 

Ta gật đầu, chăm chú ăn nốt miếng bánh nướng.  

 

*

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Mẹ chồng bảo chúng về phòng nghỉ ngơi, thì tất nhiên lời chồng .  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hom-nay-tham-hoa-lang-lai-tu-do-danh-minh-roi/6.html.]

Ta để Tiểu Vân tháo hết trâm cài, châu ngọc đầu xuống, đó nghiêm chỉnh ngay ngắn giường.  

 

Triệu Tử Sơ bên bàn sách, mặc kệ chằm chằm thế nào, cũng hề bận tâm.  

 

*

 

"Biểu cữu, mẫu bảo chúng nghỉ ngơi, chúng lời."  

 

Cuối cùng nhịn , lên tiếng gọi .  

 

Hắn đặt sách xuống bàn, từ tốn dậy, đến bên giường, cúi đầu .  

 

"Nàng ngủ ở bên trong."  

 

"Không , ngủ bên ngoài, tiện bề hầu hạ biểu cữu."  

 

Ví dụ như tắt đèn, rót nước chẳng hạn.  

 

"Ta tay chân chắc?"  

 

…  

 

Được !  

 

Ta nhấc mông, chui bên trong.  

 

Ta là lời nhất.

 

07

 

Tối qua ngủ ngon, bây giờ chẳng hề buồn ngủ chút nào.  

 

Triệu Tử Sơ thì nhắm mắt , dáng ngủ nghiêm chỉnh vô cùng.  

 

*

"Lúc nhỏ từng gặp nàng . Khi đó nàng bốn, năm tuổi, một trong hoa viên."  

 

Hắn đột nhiên lên tiếng, mắt vẫn nhắm nghiền.  

 

*

 

"Thật ? Sao chẳng nhớ gì cả?"  

 

Ta xoay , chống cằm .  

 

*

 

"Ừm."  

 

Ta mơ hồ nhớ nhà từng thích bên đại bá mẫu ghé qua một , nhưng nhớ rõ đó là ai đến lúc nào.  

 

*

 

"Biểu cữu, chúng sinh một đứa bé ?"  

 

Ta thở dài, khẽ khàng hỏi :  

 

"Sau khi sinh con, sẽ đối xử với nó thật , thật ..."  

 

Sinh con chỉ là để lý do ở nhà họ Triệu, mà bởi vì khi con , sẽ một thiết nhất đời .  

 

*

 

"Bản nàng còn trẻ con như , chăm sóc nó?"  

 

"Ta mười bảy ! Đại tỷ và Nhị tỷ khi bằng tuổi , đều sinh con đầu lòng cả !"  

 

Hắn hừ nhẹ một tiếng, nhưng gì thêm.  

 

Nằm một lúc, bắt đầu thấy buồn ngủ.  

 

Trước khi chìm giấc ngủ, mơ hồ thấy lẩm bẩm:  

 

"Ngoại hình và tính cách chẳng hề ăn nhập gì cả. Ta chỉ thể sinh con với thích..."  

 

*

 

Thấm thoắt đến ngày ba ngày cưới về thăm nhà đẻ.  

 

Vì nhà ở xa tận Thượng Ngu, nên chỉ về phủ nơi Đông Đô, nơi xuất giá.  

 

Hai ca ca đưa dâu cũng sắp về Thượng Ngu, chúng trò chuyện đôi câu, ăn xong bữa trưa, Triệu Tử Sơ hỏi rõ giờ khởi hành của hai trưởng, đó đưa về nhà.  

 

Loading...