HÔM NAY THÁM HOA LANG LẠI TỰ DỖ DÀNH MÌNH RỒI! - 9
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:07:26
Ở phía , loáng thoáng thấy lời ma ma bên cạnh chồng:
"Cả ngày lúc nào cũng vui vẻ, đối xử với ai cũng , ai mà thích một cô nương như chứ..."
Những câu rõ nữa.
Ta đắc ý với Triệu Tử Sơ:
"Biểu cữu, thấy ? Ta thật giỏi đúng ? Ngay cả ma ma nghiêm khắc như Tống ma ma cũng đối xử dịu dàng với ."
Hắn liếc một cái, đáp, chỉ đưa tay xoa xoa tóc mai .
*
Hôm đó, dẫn đến cửa hàng trang sức nhất kinh thành, mua cho một cây trâm vàng và một chiếc vòng vàng.
"Đợi trời ấm lên, sẽ nhiều yến tiệc. Khi , mẫu nhất định sẽ đưa nàng , ăn mặc lộng lẫy mới áp chế khác."
Ta ngửa đầu :
"Biểu cữu, thật ."
Lời thật lòng.
Hắn giỏi ăn , nhưng bảo vệ .
Hắn chê vẻ ngoài diễm tục, sẵn sàng công khai là thê tử của .
Ta vui.
10
Mùa xuân đến nhanh, hoa đào tàn, hoa mơ nở rộ.
như Triệu Tử Sơ , ở Đông Đô, mở tiệc chiêu đãi thực sự quá nhiều.
Mẹ chồng dạy những gia đình nào cần đến, gia đình nào cần, tiệc mặc gì, giao thiệp .
*
Vào tháng Tư, luôn cảm thấy bức bối, ăn ngon, lúc nào cũng mệt mỏi.
Mẹ chồng manh mối , lập tức mời đại phu đến.
Hóa mang thai hơn một tháng.
Bà sắp xếp thứ chu , bắt ngoan ngoãn giường, nắm tay mà rơi nước mắt:
"Tứ Nương chính là phúc tinh của cái nhà ! Nếu nhờ con, chẳng bao giờ mới bế cháu đây!"
"Phu nhân vui quá hóa hồ đồ , chuyện như thế, ?"
Tống ma ma đỡ chồng dậy.
"Phải , thật hồ đồ quá! Phụ con vẫn còn ở trong viện đấy, báo tin ngay mới !
Bà sang dặn dò một lượt:
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
"Thụy Tuyết, giờ Tứ Nương là bảo bối của nhà . Bên cạnh con bé ai kinh nghiệm chăm sóc sản phụ, giao nó cho ngươi, nhất định chăm nom thật !"
Sau đó, bà để Tống ma ma ở , chăm sóc suốt thai kỳ.
*
Khi Triệu Tử Sơ về đến nhà, đang uống cháo.
Hắn bước vội vã, bộ dạng chút hoảng loạn.
"Biểu cữu!"
Ta vui vẻ gọi .
Hắn xuống bên cạnh, chăm chú :
"Nàng chỗ nào thoải mái ?"
"Không , vẫn ăn ngon ngủ ."
Hắn bưng bát cháo lên, đút cho .
"Làm gì ? Ta chỉ mang thai thôi, gãy tay gãy chân..."
"Nói bậy cái gì? Há miệng!"
Thế là đút cho hết một bát cháo, dắt dạo hai vòng trong sân, tự tay mang nước đến lau mặt, rửa chân cho .
Cuối cùng, cẩn thận xuống bên cạnh .
*
Ta rúc chăn, nhớ đến lời của Ngô ma ma, bèn khẽ hỏi:
"Ngô ma ma nếu mang thai, thì nạp cho biểu cữu một thất..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hom-nay-tham-hoa-lang-lai-tu-do-danh-minh-roi/9.html.]
Hắn buồn nghĩ ngợi, lập tức đáp:
"Sau đừng nhớ đến Ngô ma ma nữa."
"Biểu cữu nạp ? Vậy ai hầu hạ biểu cữu?"
"Ta là cầm thú chắc?"
Nghĩ đến bản lĩnh giường của , lặng lẽ ngậm miệng .
Hắn nghiến răng nghiến lợi:
"Ta chỉ như với nàng!"
Ta lẩm bẩm:
"Thực , cũng nạp cho biểu cữu..."
"Tại ?"
"Chỉ là thôi."
Từ khi gả cho , ăn ngon, ngủ ngon, tiền trong hòm ngày một nhiều, của hồi môn càng ngày càng sinh sôi.
Nếu nạp , nhỡ thích nàng hơn thì ?
Ta quen nuông chiều, thể chỉ đơn giản sinh cho một đứa con thôi.
Hắn khẽ, giọng trầm thấp:
"Sau cứ giữ mãi suy nghĩ ."
Hắn vỗ nhẹ lên trán , gật đầu:
"Ừm."
*
Đến tháng Hai năm , khi hoa đào nở rộ, sinh hạ một bé gái.
Vì nàng béo tròn đáng yêu, Triệu Tử Sơ đặt nhũ danh cho con là "Đào Tử" (Quả đào).
*
Hai năm , sinh thêm một bé trai.
Từ đó, thành của hai đứa trẻ, Triệu Tử Sơ thành phụ của hai đứa nhỏ.
Cuộc sống bình dị, ai cũng vẫn như ngày , qua là sống sung sướng.
*
Triệu Tử Sơ một nỗi phiền muộn lớn.
Một ngày nọ, Đào Tử nghiêng đầu, nghiêm túc hỏi :
"A nương, gọi a cha là 'biểu cữu', con gọi cha là 'cữu công' ?"
(*Cữu công = Ông )
Câu hỏi lý, vô lý.
Ta kịp trả lời, con bé chạy thẳng đến thư phòng.
Chưa đầy một khắc, Triệu Tử Sơ xách trở về.
Hắn giận đến đỏ mặt:
"Mẹ con là chim cu gáy thành tinh, chẳng lẽ con cũng thế?"
Ta cũng dám cãi.
Đào Tử vẫn phục:
"Con sai chỗ nào chứ? A nương gọi cha là 'biểu cữu', con gọi cha là 'cữu công', đúng ?"
Triệu Tử Sơ càng tức:
"Đó là sở thích của và con! Con gọi bừa! Còn để thấy nữa, đánh tay!"
"Sở thích gì chứ? Chỉ là trò bịp trẻ con thôi..."
Hắn tức đến mức gọi Đồng nhi mang roi .
Đào Tử chạy vội ngoài, chạy hét:
"Tổ mẫu ơi! Cữu công đánh con!"
Hắn từng thích , nhưng .
Trong lòng , chỉ .
-HẾT-