Hôn lễ hoang đường - Chương 04
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:47:15
Hơn nữa, nên kiểm điểm là kiến thức và ánh mắt của , chứ chân thành và lương thiện của .
sai.
.
Ngày hôm diễn tập, trở về biệt thự từ sớm.
Lúc Thương Chước tới đón , bình cảm xúc xong.
vẫn phát hiện đôi mắt sưng đỏ của .
"Tối hôm qua em ?"
Anh cúi cổ xuống, êm ái hôn xuống da mắt của .
cực kỳ buồn nôn: "Tối hôm qua em nhớ cha em."
Thương Chước , xổm xuống giúp giày.
"Chú dì Thiên Đường sẽ chúc phúc cho chúng ."
xoáy tóc đỉnh đầu Thương Chước, đột nhiên hỏi :
Nếu thể thủ như ngọc, vì kết hôn với ?
Anh trong mắt của chứa nổi một hạt cát ?
Lúc và Trình Tử lén tằng tịu với lưng , chẳng lẽ nghĩ tới, một ngày nào đó khi biết , sẽ khó chịu, nhạy cảm như d.a.o cắt cỡ nào ?
Cuối cùng cắn chặt hàm răng, nuốt xuống những lời .
Thương Chước vẫn luôn hạnh phúc tuyên bố với bên ngoài, sẽ tổ chức một hôn lễ long trọng từng để cưới .
tự tay biến buổi hôn lễ long trọng thành một vở hài kịch hoang đường.
Mà Thương Chước, chính là thằng hề chính giữa sân khấu.
Diễn tập hôn lễ đến xế chiều là kết thúc.
Lúc gần , kêu Thương Chước và Trình Tử xe để chờ .
tìm trợ lý của .
Hôn lễ xa hoa do thiết kế, cô phụ trách chính.
Sau khi trò chuyện với cô xong, sắc mặt cô đen sì, thôi.
như thấy.
biết yêu cầu của vô lễ.
Loại đổi lâm thời , rút dây động rừng.
nhận hơn trăm hôn lễ, cô dâu tùy hứng hơn còn nhiều lắm.
Lúc cô dâu thể tùy hứng một chút chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hon-le-hoang-duong/chuong-04.html.]
Lúc trong xe, thấy tài xế .
Thương Chước ghế cạnh tài xế, Trình Tử ở ghế .
Bầu khí hổ như đây.
bờ môi sưng đỏ của Trình Tử, trào phúng.
Thì đây, lúc , bọn họ đỏ mặt tới mang tai là bởi vì hôn lưng mà kích thích đến đỏ lên.
còn khờ dại cho rằng bọn họ đang cãi .
chỗ phía , mệt mỏi nhắm mắt .
"Tài xế ?"
Thương Chước trả lời : "Đi vệ sinh , lập tức gọi điện thoại cho ."
nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng.
Thương Chước nghiêng đầu sang chỗ khác, đưa bình giữ nhiệt cho .
Mùi lê tuyết đường phèn bay xoang mũi.
"Mệt lắm ?"
Anh dịu dàng hỏi.
Sau đó chằm chằm Trình Tử, giọng điệu lệnh: "Trình Tử, cô lên phía ."
"Đừng mà."
ngước mí mắt lên, kéo tay Trình Tử , sang nhẹ nhàng cô .
"Em còn nhiều lời thì thầm với Tiểu Chanh Tử đấy."
Thương Chước bất mãn nhíu mày: "Có lời nào mà thể chứ?"
Nụ của dần rạng rỡ hơn.
"Đương nhiên là , nếu thì chắc chắn sẽ đuổi Tiểu Chanh Tử xuống xe."
Thương Chước hừ một tiếng.
"Mẹ vợ nhỏ, mặc kệ cô phản đối cuộc hôn nhân như thế nào, và Lâm Trản bây giờ cũng tu thành chính quả . Sau cô tích chút đức cho miệng ."
Trình Tử giống như đoán cái gì, giống như .
Sắc mặt cứng đờ, chột .
xích gần bên tai cô , nhỏ giọng :
"Tối hôm qua, tới Lan Đình."
Trình Tử run lên, nắm chặt tay của hất như điện giật.