Hôn lễ hoang đường - Chương 09
Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:47:22
Trong ấn tượng, thời gian chúng ăn cơm cùng ít.
sinh nhật, ngày nghỉ lễ quan trọng, tất cả đều ở cạnh .
Chúng thích ăn sáng quán bún gạo ở thành Tây nhất.
bả vai cha, ông dùng giọng hùng hồn mạnh mẽ gọi: "Ông chủ, ba bát, một lạng hai lạng ba lạng."
Sau khi thoát khỏi hồi ức, đột nhiên phát hiện một bên cạnh.
đầu , trông thấy mặt Thương Chước.
Sắc mặt lập tức trợn lên.
suýt chút nữa xuống đất.
Thương Chước thấy phản ứng của , sửng sốt một chút.
Lập tức sang, nhỏ giọng :
"Xin , hôm đó ép buộc em."
"Mấy ngày nay cẩn thận suy nghĩ một chút, cảm thấy sai vô cùng."
"Anh nghĩ, chúng nên chuyện tử tế."
Anh với ánh mắt sa sút.
Đổi là khi cãi lộn, thấy lộ vẻ mặt như .
Một giây sẽ mềm lòng ôm lấy .
Lúc , chán ghét nhíu mày, lạnh lùng : "Không gì để . Anh nhanh lên, thấy !"
Hô hấp của khựng một chút, giống như thấy, cầm lấy giấy vàng bên cạnh, để lên ngọn nến đốt một chút, đó ném trong đống tro tàn .
"Thương Chước! bảo !"
gào thét.
Một giây , cơn gió từ nơi nào thổi đến, thổi đám giấy vàng cháy xoay tròn bay lên.
Ngọn lửa màu cam hung hăng l.i.ế.m lấy mu bàn tay Thương Chước.
Anh phản xạ điều kiện rút tay về.
Nhìn mu bàn tay nóng đỏ, sang, kinh ngạc thoáng qua nấm mồ của cha .
cũng sửng sốt một chút.
Mới khi thổ lộ hết ấm ức với cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hon-le-hoang-duong/chuong-09.html.]
Nhớ đoạn ký ức đơn bạc lẻ tẻ , cũng .
Cảm xúc dâng lên gáo thét với Thương Chước cũng .
Lúc , trong nháy mắt nước mắt vỡ đê.
Cha , vẫn luôn đang ở bên .
"Lâm Trản."
Thương Chước nhíu mày , đau lòng , vươn tay giúp lau sạch nước mắt, nghiêng tránh khỏi.
lau nước mắt, nức nở : "Anh , cha thích ."
Hốc mắt Thương Chước đỏ lên, mắt mơ hồ chút ánh nước.
Anh khom lưng, hai tay nắm chặt thành quyền, buông .
Luống cuống thoáng qua nấm mồ cha sang .
"Thật xin ."
Sau khi bỏ câu , rời , để một bóng lưng cô đơn tinh thần sa sút.
xổm mặt đất, qua đám tro tàn , thành tiếng.
…
Ngày hôm khi thăm hỏi cha xong, dậy sớm, mang theo hành lý tới sân bay.
Trước khi đăng ký, nhận điện thoại của Yến Thành Chu.
Anh , Thương Chước gặp tai nạn xe cộ đường trở về.
Bị thương nghiêm trọng, nhưng từ chối trị liệu.
Yến Thành Chu về khuyên một chút.
nhíu mày, trầm mặc.
Âm thanh thông báo ở sân bay truyền qua qua microphone.
Yến Thành Chu ở bên sợ hãi : "Cô đang ở sân bay ?"
Một lát , hạ giọng: " lúc, tranh thủ thời gian máy bay hoặc tàu cao tốc tới. Cảm xúc của Thương Chước hiện tại cực kỳ , cô tranh thủ thời gian với mấy câu, trấn an một chút."
"Anh mở loa ngoài đúng ?"
Yến Thành Chu tạm ngừng một lát: "À ừ, vẫn luôn mở, cô Thương Chước ."
lạnh lùng : "Thương Chước, chúng còn quan hệ, sẽ bởi vì giày vò như mà lo lắng cho , càng sẽ bởi mà đầu."