Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hôn Nhân Hợp Đồng - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:37:14

7  

 

Tửu lượng của Thẩm Âm vốn , trong bữa tiệc sinh nhật, bạn bè chuốc rượu vài , cô cũng kiềm chế mà uống nhiều hơn bình thường.  

 

Lục Hoài Châu gọi cho cô ít cuộc, nhưng cô máy.  

 

Anh nhắn tin: "Chúng nên chuyện nghiêm túc." cô cũng trả lời.  

 

Tiểu Lâm, cô bạn tổ chức sinh nhật, ôm lấy cổ Thẩm Âm: "Sao và Lục Hoài Châu căng thẳng thế ?"  

 

Thẩm Âm uống cạn một ly rượu: "Chiều nay, tớ bắt gặp với bạn gái cũ."  

 

Tiểu Lâm cũng ngà ngà say, lập tức nổi giận, chửi ầm lên: "Tra nam!", suýt nữa còn nổi dậy loạn, giọng lớn đến mức át cả tiếng nhạc:  

 

"Trời đất bao la, thiếu gì đàn ông ! Để và bạch nguyệt quang của song túc song phi ! Tớ giới thiệu cho vài mỹ nam khác!"  

 

Lời còn dứt, điện thoại của Thẩm Âm cuối cùng cũng ngừng reo, nhưng chuyển sang điện thoại của Tiểu Lâm.  

 

Cô nàng bắt máy, khí thế hùng hổ khi nãy lập tức thu , đổi thành giọng điệu ngoan ngoãn: "Anh Hoài Châu."  

 

Lục Hoài Châu hỏi: "Thẩm Âm ở chỗ em ? Hai đang ở ?"  

 

Tiểu Lâm lập tức diễn xuất như một kẻ say: "Anh... gì cơ? Ở đây ồn quá, tín hiệu ..."  

 

Khoảng nửa tiếng , Thẩm Âm trụ nổi nữa.  

 

Cô vốn thích nghi với chênh lệch múi giờ, uống thêm vài ly rượu thì đầu óc choáng váng, cùng Tiểu Lâm dựa ngái ngủ. Nhóm bạn của cô chỉ thở dài, đành khiêng hai con ma men về.  

 

Tống Thần quan hệ thiết với Thẩm Âm, từ mẫu giáo cùng lớn lên, liền dìu cô ngoài. kịp bước khỏi cửa quán bar, họ đụng Lục Hoài Châu đang vội vã .  

yyalyw

 

Thẩm Âm tỉnh rượu, phản ứng chậm chạp, còn Lục Hoài Châu thì lập tức đanh mặt khi thấy cô nửa dựa Tống Thần.  

 

Sau khi Tiểu Lâm cúp máy, suýt chút nữa đập nát điện thoại.  

 

Chỉ qua âm thanh trong cuộc gọi, đó nơi đắn gì.  

 

Anh vốn nghĩ Thẩm Âm là chín chắn, ai ngờ bạn bè cô chẳng đáng tin chút nào, suốt ngày kéo cô đến những chỗ lộn xộn.  

 

Anh chỉ thể theo tiếng ai đó vô tình "Đường Ninh Hải" trong cuộc gọi để tìm cô.  

 

dọc cả con đường là những tụ điểm ăn chơi, kìm nén sự bực bội, tìm từng nơi một. Cuối cùng, khi đến đây, bắt gặp cảnh tượng .  

 

"Thẩm Âm, em ý gì?"  

 

Ánh mắt Lục Hoài Châu quét qua cô, sang Tống Thần.  

 

Thẩm Âm phản ứng chậm chạp, chỉ khẽ nhíu mày.  

 

Lục Hoài Châu lập tức kéo cô khỏi Tống Thần, lực mạnh đến mức ngón tay siết chặt khiến cổ tay cô đau nhói.  

 

đẩy .  

 

Có lẽ hành động khiến hài lòng, giọng đầy giận dữ:  

 

"Nói cái gì mà 'tình yêu là vô giá', đây chính là lý do thực sự em ly hôn với đúng ?"  

 

"Anh đang ?"  

 

Đầu óc cô đang cuồng, hỏi dồn dập đến mức mơ hồ.  

 

Tống Thần cuối cùng cũng hiểu tình hình, nhưng khoái chí khi thấy kịch , thậm chí còn cố tình châm dầu lửa:  

 

“Lục tổng, cần gì ép quá đáng như ? Mọi trong giới đều hiểu rõ, hôn nhân thỏa thuận hiếm, cũng chẳng để ý."  

 

Thẩm Âm còn kịp phản bác, Lục Hoài Châu lạnh giọng:  

 

"Chuyện nhà họ Lục, cần Tống thiếu bận tâm."  

 

Nói , bế cô lên, nhét xe, đạp mạnh chân ga.  

 

Chiếc xe lao vút nhanh đến mức suýt khiến Thẩm Âm say xe bất tỉnh. đáng tiếc, khi cô kịp ngất , xe phóng về đến căn hộ.  

 

"Lục Hoài Châu."  

 

khiêng lên lầu, lắc lư khiến cơn say càng nặng hơn, đầu như nổ tung.  

 

Cô gọi cả họ lẫn tên , nhưng kịp thêm điều gì, hôn chặn .  

 

Bàn tay siết lấy cằm cô đầy mạnh mẽ, cả như chiếc lồng sắt giam chặt cô, nụ hôn chẳng còn sự dịu dàng thường thấy, thậm chí còn chút thô bạo.  

 

Môi răng va chạm, nhanh vị mặn của m.á.u lan .  

 

"Em thích , đúng ?"  

 

Giọng lộ rõ sự tức giận, đè cô xuống giường, từ cao xuống chất vấn.  

 

Thẩm Âm đẩy , nhưng thể.  

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hon-nhan-hop-dong/chuong-5.html.]

Anh hỏi: "Bây giờ ngay cả cũng thể chạm em ? Chúng vẫn ly hôn mà."  

 

"Anh phát điên cái gì ?"  

 

"Tại em thích ? Dựa mà là ?"  

 

Có lẽ men rượu khiến cảm xúc dâng trào, chất vấn, cô liền thốt sự thật trong lòng:  

 

" thích ai thì chứ? Là khác, thì gì khác ?"  

 

"Lục Hoài Châu, lấy tư cách gì mà tức giận?"  

 

Lục Hoài Châu giận dữ: "Ngay cả tư cách để tức giận, cũng ?"  

 

Anh cúi xuống hôn cô nữa, cho cô cơ hội mở miệng.  

 

Còn Thẩm Âm, đáng buồn , dù chuyện đến nước , cô vẫn thể đẩy .  

 

Cô vẫn chìm đắm trong sự cuồng nhiệt của .  

 

cắt đứt với Lục Hoài Châu, điểm xuất phát ban đầu.  

 

hiểu , thứ trở nên hỗn loạn, cả mối quan hệ cũng hỗn loạn theo.  

 

Cô chỉ nhớ, đêm đó, cô hỏi :  

 

"Chẳng lẽ chia tay là giải pháp nhất ?"  

 

Lục Hoài Châu chửi thề một câu: "M kiếp, giải pháp nhất cái quái gì!"  

 

Sự phẫn nộ và nóng nảy trong giọng là điều mà Thẩm Âm từng thấy.  

 

Con mắt khiến cô cảm thấy xa lạ.  

 

Lục Hoài Châu hôn cô nữa, cho cô cơ hội bất cứ lời nào mà .

 

8  

 

"Anh đồng ý ly hôn, thỏa thuận xé từ lâu ."  

 

Vừa mở mắt , đối diện với ánh của Lục Hoài Châu, Thẩm Âm câu đầu tiên như thế.  

 

Cơn say vẫn khiến ký ức của cô về chậm rãi. Những dấu vết đầy ám nhắc nhở cô rằng đêm qua một giấc mơ hoang đường, mà là sự thật.  

 

Trước mắt cô, Lục Hoài Châu ăn mặc chỉnh tề, giọng điệu lạnh lùng, tạo một sự đối lập đầy mâu thuẫn.  

 

Giọng cô khàn đặc: "Quần áo của em ?"  

 

Bên giường trống trơn, thấy một mảnh quần áo nào. Lục Hoài Châu vẫn yên, ý định lấy đồ giúp cô.  

 

Thẩm Âm quấn chăn định xuống giường, nhưng đè .  

 

"Chúng chuyện."  

 

"Như thế chuyện cái gì, em cần lấy quần áo ."  

 

"Nói xong tìm."  

 

Sắc mặt Lục Hoài Châu chút lạnh lẽo, nhưng bàn tay giữ cô thì mạnh mẽ cho phép phản kháng.  

 

Thẩm Âm nhíu mày: "Anh hài lòng với điều khoản trong thỏa thuận, lo ngại ảnh hưởng đến công ty?"  

 

Lục Hoài Châu cô, giọng trầm thấp mà kiên quyết: "Tại nhất định ly hôn? Anh rốt cuộc , khiến em hài lòng?"  

 

Thẩm Âm quấn chăn, khí thế cao bằng , nhưng sáng sớm gây chuyện thế , cô cũng chẳng giữ ý nữa:  

 

"Em việc bao nhiêu năm nay, quá mệt mỏi . Em cái máy, em là con , em tình cảm. Em bốc đồng tự do, lý do như thế ?"  

 

Sắc mặt Lục Hoài Châu càng lạnh hơn: "Em ly hôn với là vì Tống Thần ? Tại em thích một kẻ đào hoa như ? Vì lời dễ hơn, lãng mạn hơn?"  

 

Thẩm Âm đau đầu, thầm chửi Tống Thần một trận trong lòng, cố gắng kiên nhẫn giải thích: "Đây là quyết định của em, liên quan gì đến Tống Thần cả."  

 

Lục Hoài Châu lúc dường như mất lý trí, truy vấn cô:  

 

"Em còn bênh vực ?"  

 

Sự vô lý của khiến Thẩm Âm cũng giữ giọng điệu ôn hòa nữa: "Em và Tống Thần chỉ là bạn từ nhỏ."  

 

"Vậy là lâu ngày sinh tình? Khi còn trẻ chỉ nghĩ quan hệ , đến bây giờ định thì thành thích ?"  

 

Thẩm Âm thực sự phục sát đất trí tưởng tượng của . ngờ chính cũng kéo vòng xoáy vô lý :  

 

"Tống Thần hôm qua chỉ đùa với , đừng ..."  

 

Cô còn hết câu, Lục Hoài Châu cắt ngang:  

 

"Nếu em và thể lâu ngày sinh tình, ngày nào em cũng gặp , tại thể là ? Tại ?"   

 

Loading...