Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ - Chương 12: Người từ tro tàn trở lại

Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:36

Đêm biên ải từng yên bình.

Sau trận tập kích, doanh trại tạm lắng. lòng — càng thêm cuộn sóng.

Triệu Tuyết Giao trong phòng, ký ức hiện về chậm rãi — như khói đốt trầm lan khắp tâm trí.

Kiếp .

Khi trưởng nàng dồn thế bí, kẻ duy nhất nàng dám cầu xin — là Thái tử.

Thái tử khi đó chỉ lạnh nhạt một câu:

“Thân là Thái tử phi, nàng nên dính líu chuyện triều chính.”

Nàng buông.

Nàng quỳ suốt một đêm ngoài điện Càn Thanh, mưa đổ tầm tã, chỉ để giữ lấy một tia hy vọng.

Người đáp nàng, Thái tử — mà là Cố Dịch Chiêu, tướng lĩnh đóng biên cương phía Bắc.

Hắn hứa, chỉ lặng lẽ dâng biểu xin điều quân, một phá vòng vây để cứu trưởng nàng, cũng bởi Thái tử nghi ngờ, hạ lệnh xử tử, lặng lẽ vùi xác nơi đất Bắc.

Nàng từng dám giúp nàng.

Cho đến khi nàng uống chén rượu độc — mới nhớ , từng cứu trong một chuyến tế trời năm mười bảy tuổi.

Và cũng từ đó, nàng hiểu một điều:

Người giữ trọn ân nghĩa… nàng chọn, mà là lặng lẽ , từng đòi hỏi.

Trở về hiện tại.

Tiếng bước chân quen thuộc vang lên ngoài sân. Không nhanh, vội, nhưng đầy áp lực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hong-tu-khong-tro-gio/chuong-12-nguoi-tu-tro-tan-tro-lai.html.]

Triệu Tuyết Giao dậy mở cửa. Quả nhiên là Cố Dịch Chiêu.

Hắn khoác giáp nhẹ, trường bào màu than, mái tóc buộc gọn, vai dính chút tuyết mới. Hắn nàng hồi lâu, buông một câu đầu cuối:

“Ta từng c.h.ế.t ở nơi .”

Tuyết Giao , tim khựng một nhịp.

“Kiếp , từng nghĩ — nếu lúc đó cứu trưởng nàng, thì sẽ chết. nếu cứu… lẽ đến lúc chết, cũng tha thứ cho chính .”

Ánh lửa bên hiên hắt đôi mắt còn là vị tướng lạnh lùng chiến trường, mà là một con từng qua sinh tử.

Hắn bước tới một bước, dừng ngay nàng. Giọng trầm thấp:

“Nàng sợ chết, sợ tin nhầm . Sợ con đường cũ.”

“Ta hiểu. Vì cũng .”

Khoảnh khắc , gió thổi nghiêng, tuyết bay lả tả. Giữa đêm lạnh, hai hiên, một ai lên tiếng nữa.

Trong màn đêm khuya, từ xa vang lên tiếng vó ngựa khẩn.

Một quân lính mặt đầy tuyết xông báo:

“Khởi bẩm tướng quân! Trạm gác biên giới phát hiện tín hiệu lạ… hình như nội gián cố ý mở cổng đêm, để giặc Bắc Hạ xâm nhập!”

Cố Dịch Chiêu đầu, áo choàng tung lên giữa trời tuyết.

Triệu Tuyết Giao cũng siết chặt lệnh bài trong tay.

Đã đến lúc - nàng chỉ là sống sót.

Mà là kẻ tay .

Loading...