HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ - Chương 2: Mộng tỉnh – Một đời hoa rụng
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:24
Khi mở mắt , Triệu Tuyết Giao cứ ngỡ đang mơ.
Trần nhà gỗ thấp, ánh sáng nhập nhòe xuyên qua song cửa mỏng. Mùi bút mực nhàn nhạt quyện gió sớm.
Nàng bật dậy — bàn tay vẫn còn cảm giác cháy rát nơi cổ họng, hương rượu độc như kịp tan. … máu, điện ngọc cao cao, cũng ánh mắt lạnh đến đông cứng của Tạ Du Nhiên.
Nơi đây là… Triệu phủ, phòng phía tây, viện riêng của nàng năm mười bảy tuổi.
Triệu Tuyết Giao sững .
Nàng bước xuống giường, đến gương đồng. Gương mặt trong gương là dáng vẻ thiếu nữ , vẫn từng đến mưa m.á.u gió tanh nơi hậu cung. Chưa từng dính tay chính biến, từng quỳ giữa điện Càn Thanh tuyên án.
Nàng trở thật . Sống … cả khi tiến cung.
Một đời yêu sai, một c.h.ế.t oan.
Đời … nàng yêu nữa.
Trưa hôm đó, trong phủ truyền đến tin lớn: Thánh thượng ý ban hôn cho Thái tử Tạ Du Nhiên, chọn trong danh sách tuyển tú là đại tiểu thư của Triệu phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hong-tu-khong-tro-gio/chuong-2-mong-tinh-mot-doi-hoa-rung.html.]
Hạ nhân bàn tán, Tạ phu nhân mừng rỡ chuẩn quần áo, nha cận thì hớn hở bàn về của hồi môn.
Duy chỉ Tuyết Giao — vẫn trong đình viện, tay cầm ly nguội lạnh, ánh mắt gợn sóng.
Nàng hề kinh hoảng. Cũng chẳng mừng vui.
Bởi nàng , Đông Cung chính là bước hố sâu đáy.
Là chôn vùi bản , là đánh đổi cả tuổi xuân, là một nữa dấn ván cờ của m.á.u và quyền.
“Tiểu thư… thật sự định tiến cung ?” Tỳ nữ cắn môi hỏi nhỏ, “Đây là vinh quang mà bao cầu còn …”
Tuyết Giao khẽ , rũ mắt:
“Ta đời từng ban vinh quang.
đổi là một ly rượu tiễn mạng.
Đời , chỉ cầu một mái nhà bình yên, một phụ lòng là đủ .”