HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ - Chương 5: Thái tử phi…đã không còn nữa
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:27
Núi Trường Lạc xuân, mây mù lững lờ, khe sâu hun hút như vực thẳm. Triệu Tuyết Giao vách đá, váy cưỡi ngựa tung bay trong gió, tay nắm chặt chiếc trâm ngọc tổ truyền nhà họ Triệu. Đây là bước đầu tiên trong kế hoạch nàng tính toán suốt hơn nửa tháng qua.
Với kí ức của một thái tử phi ở kiếp , nàng hiểu rõ từng nước cờ triều đình sẽ khi tin nàng mất tích. Nàng rõ nếu một cái c.h.ế.t đủ "thuyết phục", thì cả Triệu gia sẽ là gánh hậu quả. Bởi , nàng đơn thuần “nhảy đại xuống vực” như lời đồn truyền, mà là từng bước bố trí.
Hôm , khi triều đình tổ chức săn xuân tại Trường Lạc sơn, nàng sắp xếp : dẫn một thị nữ tín theo, dặn dò bí mật trao y phục dính m.á.u cho của cha nàng, dựng nên màn kịch “rơi vực mất xác”. Địa hình nơi đó hiểm trở, lối mòn bí mật từng quân lính biên cương lui tới. Nàng thử qua nó suốt ba ngày , đích kiểm tra độ an , ngay cả khi chỉ còn một một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hong-tu-khong-tro-gio/chuong-5-thai-tu-phida-khong-con-nua.html.]
Ngã xuống vực chỉ là vở diễn. Khi tiếng la hét vang lên, tất cả chỉ thấy bóng áo trắng của nàng khuất dần đá sâu.
Ba ngày , khi tin tức truyền về kinh thành, thái tử Tạ Du Nhiên quỳ gối linh vị trống , đôi mắt đỏ hoe như sắp cạn máu. Hắn từng lời yêu nàng, nhưng đầu tiên, thấy mất kiểm soát vì một nữ nhân.
Mà Triệu Tuyết Giao, giờ đây đang lầm lũi trong bộ y phục vải thô, đội mũ che nửa mặt, giữa gió lạnh của vùng biên cương.
Tại một trạm dịch cách biên thành ba dặm, nàng thương nhẹ do lăn xuống con dốc gập ghềnh để đánh lạc hướng đuổi theo. Gió đông buốt giá, ngón tay nàng tím , môi khô khốc, cước bộ dần xiêu vẹo. Trong cơn mê man, nàng thấy bản ngã xuống, một bàn tay ấm áp đỡ lấy nàng…