Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hộp Cơm Gây Nghiệp - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:38:34

Tôi dẫn cô bé bước .

Ba ruột xe lăn, gương mặt đầy hung khí. Kỷ Vũ Lạc run rẩy núp lưng .

Khi trình bày nguyện vọng nhận nuôi, mẹ kế tỏ vẻ mừng rỡ bà vốn chẳng nuôi đứa con riêng của chồng.

ba ruột tính toán:

“Nuôi lớn đứa con gái, bán cũng mấy chục triệu. Cô định nhận ?”

Hệ thống rít lên: “Đồ khốn! Sao ch/ết quách !”

Tôi nghiến răng: “Hai mươi triệu, ký giấy ngay!”

Khi rời , mẹ kế nhổ nước bọt: “Con nhỏ số sướng thật!”

Kỷ Vũ Lạc kéo tay áo , giọng nhỏ như muỗi:

“Dì ơi… con đáng hai mươi triệu …”

Tôi bắt chước vẻ mặt lần đầu gặp, chống nạnh:

“Ai bảo dì cho ? Tốt nghiệp đại học trả gấp đôi đấy!”

Cô bé bật , nước mắt còn đọng mi.

Bóng hai dì chú khuất dần con ngõ nhỏ.

Một chương mới trong cuộc đời Kỷ Vũ Lạc chính thức bắt đầu.

9.

Cố Cẩm Hoài và Hà Tiêu Tiêu mỗi thứ Sáu đều đến ăn lẩu lòng, dần dà họ trở thành bạn thân của Kỷ Vũ Lạc. Không còn gánh nặng gia đình, thành tích học của cô bé tiến bộ vượt bậc, tính tình cũng hoạt bát hơn hẳn. Tôi vẫn ngày ngày bán lẩu lòng cổng trường, làm tròn nhiệm vụ của một NPC.

Hết tiểu học, ba đứa trẻ hứa hẹn sẽ thi chung một trường cấp hai. Hệ thống thở dài: “Dù cũng thấy hiện tại chúng khá , nhưng bọn trẻ con tâm tư đơn giản lắm.”

“Một khi Kỷ Vũ Lạc phát hiện tình cảm của Cố Cẩm Hoài dành cho Hà Tiêu Tiêu, liệu còn coi bạn là bạn nữa ?”

Lên cấp hai, áp lực học tăng lên, để Vũ Lạc phụ bán hàng nữa. Con bé cần tập trung học, hơn nữa… ngăn kéo xe đẩy giờ cũng chật chẳng nhét nổi nó .

Hôm đó tan học, Vũ Lạc về nhà với vẻ mặt ủ rũ. Tôi nấu canh sườn ngô – món nó thích nhất – mà nó cũng chỉ ăn vài miếng.

“Mẹ ơi, nếu mẹ thích một bạn nam… mà bạn là bạn thân nhất của mẹ, mẹ sẽ ?”

Nghe câu , hiểu ngay nó đang đến Cố Cẩm Hoài. Thằng bé từ khi lên cấp hai cao lớn phổng phao, đường nét góc cạnh hơn, bớt dần vẻ trẻ con. Cẩm Hoài còn đội bóng rổ, cũng lũ con gái bám đuôi. Vũ Lạc thích nó cũng là lẽ thường.

Tôi hỏi : “Con thích vui, họ đáp tình cảm của con?”

Vũ Lạc vê vê mái tóc dài: “Con… con bạn đáp . hình như bạn thích con, chỉ coi con là bạn thôi.”

Vừa sơ chế đồ, bảo nó:

“Mới 13 tuổi đầu, con gặp bao nhiêu ? Nó là đứa gần con nhất, nên con thích cũng . mẹ , đường đời còn dài, sẽ nhiều hơn nó xuất hiện.”

“Hơn nữa, tình cảm đời chỉ yêu đương. Như hai mẹ con , cùng huyết thống mà còn thân hơn ruột thịt.”

Kỷ Vũ Lạc gật gù như hiểu như .

Sau chuyến dã ngoại, nó vốn với tâm trạng háo hức, nhưng về đến nhà liền úp mặt gối nức nở.

“Cố Cẩm Hoài… bạn thích Hà Tiêu Tiêu… là bạn thân nhất của con…” Giọng nó khản đặc vì “Con buồn lắm… Sao con cái gì cũng bằng Tiêu Tiêu? Gia cảnh bằng, nhan sắc cũng thua…”

“Dù con cũng đoán , nhưng trực tiếp vẫn đau lắm mẹ ạ.”

10.

Hệ thống đột nhiên nhảy : “Sắp tới sự kiện nữ phụ lần đầu hãm hại nữ chính bỏ thuốc xổ cốc nước khiến nữ chính thi đạt kết quả…”

“Thấy ? Bảo đừng quá với nó, cô cứ ảo tưởng cứu rỗi khác, đến lúc mất công toi!”

Tôi cứng đầu tranh luận ngầm:

“Tôi đã bao giờ với ngươi ? Là một NPC, cô đơn.”

“Mỗi cuốn sách đều bóng dáng , nhưng phép cốt truyện riêng. Vì chỉ là NPC, mọi hành động phục vụ tình cảm nam nữ chính.”

“Ngươi tưởng đang cứu Vũ Lạc? Thực , thấy chính trong nó. Hoàn cảnh gia đình nó tệ của nó, mà là do tác giả sắp đặt. sách chỉ bắt nó chịu khổ, còn đổ hết tội ác lên đầu nó. Tôi thấy bất công cho nó!”

“Có thể kết sách đổi, Vũ Lạc cuối cùng vẫn thành ác nữ. chỉ cần thấy ở nó một điều rằng số phận định sẵn CÓ THỂ thay đổi – thế là đủ!”

Hệ thống im lặng giây lát, thở dài: “Tùy cô.”

Vũ Lạc đóng kín cửa phòng. Áp tai cửa, vẫn tiếng nức nở nhỏ.

Mười giờ tối, khi thu dọn hàng về, phần cơm để bàn đã ăn sạch, bát đũa cũng rửa tinh tươm.

Đèn bàn trong phòng nó vẫn sáng, Vũ Lạc đang cắm cúi làm bài. Mắt nó sưng húp như hai miếng bọt biển.

Tôi lấy khăn lạnh lau mặt cho nó: “Nghĩ thông ?”

Nó bĩu môi: “Tạm … Con phủ nhận Tiêu Tiêu , nhưng con cũng chẳng tệ. Nếu , bạn đã chẳng kết thân với con.”

“Còn chuyện Cẩm Hoài thích bạn … là quyền của bạn . Như mẹ , đời hơn 3 tỷ đàn ông, việc gì treo cổ mỗi một cái cây?”

“Sau đại học, tự kiếm tiền , con sẽ du lịch khắp thế giới! Ngắm thật nhiều phong cảnh, gặp thật nhiều !”

11.

Hai năm thoáng qua, cốt truyện vẫn tiếp diễn. Đây chỉ là phần tiền truyện, chuyện tình nam nữ chính thực sự bắt đầu từ khi họ đại học.

Nhìn những nếp nhăn mới ở đuôi mắt trong gương, lẩm bẩm:

“Lần nào cũng đúng vị trí, đúng số lượng… Chán thật.”

Vũ Lạc chí, thi đậu trường chuyên với thứ hạng top 10 khối. Không biết do kịch bản sắp đặt , nó vẫn học cùng trường với nam nữ chính.

Sáng thứ bảy, tiếng gõ cửa từ sớm. Là Cố Cẩm Hoài và Hà Tiêu Tiêu, hôm qua Vũ Lạc đã báo .

“Cô ơi, cháu đến chơi ạ!” Tiêu Tiêu tươi chào .

Cô bé càng lớn càng xinh, trong số các nữ chính từng gặp, ngoại hình của nó top đầu.

Cẩm Hoài cũng , còn mang theo hoa quả cùng bánh ngọt.

Tôi nhận lấy hoa quả bếp chuẩn đĩa trái cây, Kỷ Vũ Lạc từ trong phòng chạy ùa : “Ra ban công xem ! Cho các ngắm bồ công tớ nuôi nè!”

Đám hoa là báu vật của Vũ Lạc, ngày nào về nhà nó cũng thăm chúng đầu tiên. Mấy chiếc hộp dài xếp dọc tường, những bông hoa nhỏ xíu vàng nhụy trắng cánh san sát nở, hòa cùng màu kính xanh cũ kỹ của căn nhà.

Trên ban công vang lên tiếng bàn tán:

Hà Tiêu Tiêu hỏi: “Loại hoa chỉ thấy ngoài đồng thôi, Lạc Lạc cất công trồng dã quỳ thế?”

“Chính vì chúng chỉ ngoài đồng nên thích! Chúng sống dai lắm, đâm rễ ở cũng !”

Cố Cẩm Hoài : “Hợp tính đấy, phóng khoáng vô tư… mà còn đần nữa!”

“Ai đần? Tiêu Tiêu sẽ bao giờ chê như thế!”

Học kỳ hai năm cấp ba, lớp họ thêm học sinh chuyển đến, ngày ngày bám lấy Cẩm Hoài. Hà Tiêu Tiêu bực trong lòng nhưng biết tâm sự cùng ai, đành tìm Vũ Lạc.

Bữa cơm tối, Vũ Lạc nhai phùng má: “Cẩm Hoài đã từ chối chung mà cô vẫn cố đeo bám, còn giọng lưỡi khó với Tiêu Tiêu!”

“Cứ tiếp tục thế , đừng trách nặng!”

Tôi gọi hệ thống: “Đây là ?”

Hệ thống lảng tránh: “Thôi ! Tôi thừa nhận cô đã cải tạo Kỷ Vũ Lạc thành công! kịch bản tiếp diễn, nên cấp cử nữ phụ thay thế đến đây.”

Năm lớp 12, Cẩm Hoài và Tiêu Tiêu liên tục cô gái mới quấy rối. Với danh nghĩa lớp trưởng giúp đỡ bạn học, cô vin cớ bám lấy Cẩm Hoài. Tiêu Tiêu trở nên u uất.

Bất đắc dĩ, Vũ Lạc mời Tiêu Tiêu đến nhà học cùng. Nhờ sự kèm cặp của “học bá” Vũ Lạc, ba đứa cuối cùng cũng đạt điểm thi khá cao.

 

Sau kỳ thi, ba đứa đang bàn bạc chọn trường thì tiếng lóc vang lên nhà:

“Cố Cẩm Hoài! Nếu cùng em đăng ký một trường, em sẽ lao đầu xuống đất!”

Tôi bĩu môi: NPC thủ đoạn cũng sáo rỗng thật.

Vũ Lạc nổi giận đùng đùng: “Sao cô ma mãnh thế! Hai tiếp tục , xuống xử lý!”

Dưới tầng, Vũ Lạc thẳng thừng: “Sao cô cứ bắt khác khổ sở? Cô giao nhiệm vụ gì ?”

Cô gái im bặt đúng là nàng mang sứ mệnh hệ thống.

Vũ Lạc nghiêm khắc: “Đàn ông đầy ngoài ! Càng đeo bám, càng khinh thường cô! Với , cô chuyển trường một năm mà theo kịp lớp chuyên, giỏi! Đừng phí năng lực chuyện vô nghĩa!”

Cô gái lầm bầm: “ là ác nữ phụ, chỉ biết làm thế…”

Vũ Lạc chợt trầm giọng: “Nói lẽ cô tin. Số phận luôn dẫn đến con đường ngập tràn hận thù ghen ghét, bất mãn. biết đó cuộc đời . Tôi đã thay đổi, nên tin cô cũng làm .”

12.

Hệ thống đột nhiên hét tai : “Cô xem ! Độc giả phản ứng cực mạnh!

“Truyện tình cảm nhạt nhẽo ban đầu giờ thành hiện tượng nhờ cốt truyện thực tế !”

Những dòng bình luận hiện lên:

[“Tưởng là ngôn tình sến sẩm, ai ngờ sâu sắc thế!”]

[“Nhân vật nào cũng đáng yêu, kể cả bà bán lẩu lòng!”]

Hệ thống thông báo: “Cấp quyết định gỡ bỏ ràng buộc nhân vật, để họ tự do phát triển.”

Không biết thuyết phục nhận chỉ thị, cô gái từ bỏ ý định. Vũ Lạc đậu Đại học Nam Kinh, Cẩm Hoài và Tiêu Tiêu cùng trường.

Khi hỏi chọn chung thành phố, nó : “Mẹ ơi, con con đường riêng. Và con cảm nhận … sợi dây vô hình buộc ba đứa đã đứt .”

Đại học, Vũ Lạc trở thành blogger du lịch. Năm ba đã tự nuôi thân. Sau nghiệp, nó xin việc mà lướt sóng Bồ Đào Nha, trượt tuyết Hokkaido, học tennis ở Serbia, nghiên cứu lịch sử nghệ thuật tại Ý.

Những video du lịch của nó gây bão mạng. Trong hồi ký, nó :

“Tôi nhận thế giới vô số kiểu sống theo cách riêng. Chỉ khi tự bước , mới thực sự sở hữu thế giới .”

Tôi thường nhận video Vũ Lạc gửi về. Trong khi những nếp nhăn mặt dần biến mất dấu hiệu cho thấy sắp rời .

Lời cuối cùng.

Vũ Lạc từng nhiều lần hỏi tên thật của . Đáng tiếc, đã quên mất tên ngoài đời thực. Tôi chỉ là một NPC trong vô số nhân vật nền, làm nhiệm vụ lặp để kiếm sống.

Cho đến khi gặp cô bé gầy guộc với đôi mắt khát khao sống . Hành động cho nó hộp cơm ngày là quyết định trái lệnh hệ thống đầu tiên của .

Trong bức thư để , :

“Con gái yêu, thế giới vốn là một cuốn sách. tình yêu mẹ dành cho con là thật. Hãy nhớ rằng, ở một góc nào đó, luôn mẹ dõi theo con.”

Trước khi rời , lén lấy tấm ảnh Vũ Lạc chui trong ngăn xe đẩy làm bài tập. Hệ thống nhíu mày: “Về nguyên tắc NPC mang gì … Thôi bỏ qua lần !”

[HẾT]

Loading...