Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hộp Nhạc Tám Trăm Dặm Của Ta - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:13:57

15

 

Trên đường đến thư phòng, Tiểu Mai chần chừ mãi, cuối cùng nhịn :

 

"Vương phi dạo đổi nhiều thật."

 

"Trước đây còn lạnh nhạt với vương gia lắm."

 

"Giờ thì bảo vệ ngài dữ lắm, mà bản cũng sống động hơn nhiều."

 

Ta bật , giơ tay vỗ nhẹ đầu nàng:

 

"Nhớ lấy bồ câu hầm mà đặt đó."

 

"Vương gia dạo mệt mỏi lắm, bồi bổ thêm."

 

Tiểu Mai hai mắt sáng rực:

 

"Mệt... mệt ở chỗ nào cơ?!"

 

"Kể với?!"

 

"Bồ câu đủ!"

 

"Phải dùng thứ đại bổ mới !"

 

Ta: …

 

ai bình thường cả.

 

Vừa bước thư phòng, thấy quốc chủ Yến quốc nhẹ nhàng vuốt ve một cây cột.

 

Hồng Trần Vô Định

Tiểu Mai sững , mặt đầy hoảng hốt, đó như mất hồn rời khỏi phòng.

 

Để che mắt thiên hạ, hôm đó và quốc chủ Yến quốc đồng ý với bên ngoài rằng chúng chuẩn hợp tác buôn bán tơ lụa.

 

Thế nên ai nghi ngờ gì.

 

Sau một màn múa cột mở màn đầy nhiệt huyết, quốc chủ Yến quốc thẳng vấn đề:

 

"Ngày mai chính là ngày cuối cùng ."

 

"Qua giờ Ngọ, chuyện coi như an bài."

 

"Ta cũng thể về thế giới cũ."

 

"Để khiến phận gốc của nhân vật nghi ngờ, sáng mai sẽ lên đường hồi quốc."

 

Ta gật đầu:

 

"Ngươi cứ cẩn thận là … Khoan , Duệ Vương điện hạ, cần thiết !"

 

"Hơi phiền đấy!"

 

Ngay lúc đó, cửa thư phòng đá văng !

 

Lục Yến "vô tình" xông , phía còn Thế tử Bình An hầu với khuôn mặt tuyệt vọng.

 

Lục Yến giả vờ thấy gì, trừng mắt điệu múa cột nóng bỏng của quốc chủ Yến quốc, nghiêm túc nhận xét:

 

"Ngươi... đang biểu diễn tài nghệ cho nương tử của ?"

 

"Mà cũng chẳng gì đặc sắc lắm! Nhìn như một cọng rong biển."

 

Quốc chủ Yến quốc hít sâu một , cố giữ vẻ mặt hòa nhã:

 

" , dạo Duệ Vương phi thích xem múa quạt nữa."

 

"Nàng thích múa cột hơn."

 

Rồi chớp mắt, thản nhiên hỏi ngược :

 

"Nhân tiện, Duệ Vương điện hạ tài nghệ gì ?"

 

Lục Yến hình.

 

Một lúc , ngơ ngác sang :

 

"Nương tử... tài nghệ…”

 

"Nàng cần nữa ?"

 

Ta dở dở, định mở miệng trấn an thì đột nhiên thấy mắt sáng rỡ.

 

Ngay đó, chuyển ánh mắt về phía Thế tử Bình An hầu.

 

Đối phương vội vàng lùi ba bước.

 

Lục Yến hưng phấn vỗ tay:

 

" , nương tử!"

 

"Ta tuyệt kỹ phi bánh nướng siêu chuẩn!"

 

"Nàng xem ? Bách phát bách trúng đấy!"

 

Thế tử Bình An hầu: …

 

 16

 

Để cứu Lục Yến, đắc tội bộ đại điện, chiều hôm đó dắt ngoài chơi cả ngày.

 

Trước khi cửa, Tiểu Mai báo với :

 

"Vương phi, Liên Nhi quyết tâm cố gắng, khổ luyện vũ khúc lòng bàn tay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hop-nhac-tam-tram-dam-cua-ta/chuong-5.html.]

 

"Kết quả rơi từ cao xuống, ngất , lúc tỉnh dậy thì đóng cửa ngoài nữa."

 

Ta còn hỏi thêm, nhưng Lục Yến vội vàng kéo khỏi phủ, chỉ kịp căn dặn Tiểu Mai tìm đại phu đến khám cho nàng .

 

Gần tối, Lục Yến một tay xách đèn thỏ, một tay vác xâu kẹo hồ lô to ngang , mặt hớn hở đỏ bừng:

 

"Nương tử! Nàng còn thích ăn thịt xiên ?"

 

"Ta mua cho nàng!"

 

Ta lấy khăn lau miệng , mỉm :

 

"Không ăn nữa, chúng thả đèn hoa đăng."

 

Bên bờ sông, vô đèn hoa đăng cầu phúc lấp lánh mặt nước.

 

Ta cũng thả một chiếc đèn xuống sông.

 

Lục Yến kề sát , tò mò hỏi:

 

"Nương tử, nàng ước gì thế?"

 

"Nếu cũng ..."

 

Ta cắt ngang :

 

"Ta ước rằng, kiếp , kiếp , và cả kiếp nữa, chúng sẽ mãi mãi bên ."

 

Dưới ánh sáng le lói của đèn hoa, Lục Yến ngẩn , đôi mắt tỏa sáng lấp lánh.

 

Một lúc lâu , mới lên tiếng:

 

"Nương tử, chúng sẽ mãi mãi bên ."

 

Ta mỉm :

 

"Ừ, sẽ thế."

 

"Vậy... chúng về ngủ ?"

 

"… Cũng ."

 

17

 

Sáng hôm , vì quá mệt, ngủ đến tận giữa trưa.

 

Vừa mở mắt, Lục Yến còn ở bên cạnh.

 

Ta giật , lập tức dậy, lớn tiếng gọi:

 

"Lục Yến!"

 

Tiểu Mai vội vã chạy :

 

"Vương phi! Người tỉnh ?"

 

"Vương gia cung . Hôm nay quốc chủ Yến quốc từ biệt, trong cung tổ chức cung yến."

 

"Hoàng quốc thích cùng bá quan văn võ đều tham dự."

 

Ta thở phào, lẩm bẩm:

 

"Yến tiệc … ăn tiệc thì lắm!"

 

Tiểu Mai: …

 

Chỉ cần vượt qua hôm nay, chuyện sẽ kết thúc .

 

Nên quyết định ở lì trong phủ, tuyệt đối để Lục Yến cơ hội liều mạng cứu !

 

Tiểu Mai hỏi:

 

"Vương phi đói ? Để nô tỳ lấy đồ ăn?"

 

Ta gật đầu.

 

Tiểu Mai rời , Liên Nhi đột nhiên xuất hiện.

 

Ta nhíu mày, vui hỏi:

 

"Nghe ngươi ngã, nghỉ ngơi trong phòng?"

 

Liên Nhi gì, chỉ lặng lẽ .

 

Ánh mắt nàng khiến cảm thấy bất an.

 

Hôm nay, Liên Nhi gì đó lạ.

 

Ta lạnh nhạt :

 

"Nếu chuyện gì thì về ."

 

"Vài hôm nữa, và Vương gia sẽ bàn bạc, đưa ngươi về nhà."

 

Liên Nhi vẫn im lặng.

 

Ta bước nhanh qua nàng, định gọi đưa nàng rời khỏi đây.

 

đúng lúc lướt qua , một vật nặng đập thẳng gáy .

 

Trước mắt tối sầm .

 

Rồi...Ta mất ý thức.

Loading...