Hung Thần Quy Dương - Chương 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:05
khẽ gọi “chị ơi” một tiếng, đợi mãi thấy ai đáp lời thì từ từ .
Nào ngờ, thứ đ.ậ.p mắt chính là gương mặt tươi đáng sợ của chị gái.
“Aaaa”, dọa sợ, buột miệng thét lên.
Chị lẩm bẩm:
“Em gái, chị đói quá.”
nhớ lời của bà Trần, thỏa mãn tâm nguyện của chị mới thể đưa chị rời khỏi đây.
khó nhọc dẫn chị nhà.
Cha bóng dáng của chị, cố gắng kìm nén nỗi sợ hãi trong lòng.
lấy những món ăn chuẩn sẵn .
“Chị ơi, đây là những món chị thích ăn đó.”
Vừa thấy thức ăn, chị lập tức lao đầu ăn như hổ đói, hề để ý đến vết thương miệng.
Dường như chị còn đau là gì.
chỉ mong chị thể ăn hết bữa ăn , đó đầu thai một cách suôn sẻ.
Thế nhưng, một biến cố bất ngờ xảy đến.
“Anh Cương, Cương, cho em mượn đèn pin của với… Aaaaaa!!!”
Chú Hàn nhà hàng xóm đúng lúc sang nhà mượn đồ.
Khoảnh khắc chú thấy chị , thể kiềm chế nổi mà hét lên:
“Anh Cương, hôm đó con gái lớn của … ch/et ?”
Cha và xong, sắc mặt biến đổi.
Chị dừng đôi đũa đang gắp thức ăn, khuôn mặt tái nhợt giấu vẻ nghi ngờ.
Chị lạnh nhạt hỏi:
“Chú Hàn, chú ai ch/et ạ?”
Chú Hàn sợ phát khiếp, chật vật dậy.
Đến khi chạy khỏi cửa, chú thét to:
“Cháu ch/et chứ ai! Không cháu ch/et ở Đền Ngọc ?”
Chị lẩm bẩm :
“Mình ch/et ư?”
Hai tay chị đỡ trán, dường như đang đau đớn tột cùng.
Một tiếng gào ai oán thốt từ miệng chị.
“ ch/et , các hại ch/et! chính là các đánh ch/et!”
Giọng của chị càng lúc càng trở nên ác liệt, ánh mắt tràn đầy oán hận.
Chị túm lấy cổ áo cha , ném ông xuống đất.
“Chỉ vì sinh con trai mà ông nhẫn tâm tra tấn đến ch/et.”
Vài tia sáng bạc lóe lên, tay chân của cha đồng loạt đ/ứ/t rời.
Bốn tia m.á.u b.ắ.n tung tóe lên tường, ánh trăng vô cùng đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/hung-than-quy-duong/chuong-3.html.]
Cha ngất xỉu ngay tại chỗ, thốt nổi lên tiếng nào.
chị gái mặt, hai chân ngừng run rẩy.
Khi thấy hai tay của chị bóp lên cổ cha, cuối cùng chịu nổi nữa, nhào đến gào :
“Chị ơi, đừng mà! Nếu phạm tội g.i.ế.t thì chị thể đầu thai .”
ôm chặt lấy hai chân của chị.
Từ nhỏ đến lớn, vì sinh con trai nên luôn đ.á.n.h đập và la mắng chúng .
Lần nào cũng thế, chị luôn phía che chở cho .
thật lòng hy vọng chị thể đầu thai một cách thuận lợi, đừng hủy hoại bản vì hai kẻ cặn bã nữa.
Quả nhiên, khi xong, chị dừng tay .
Thế nhưng giây tiếp theo, chị vươn tay lên cổ …
4.
Lẽ nào chị mất thần trí, tấn công cả ư?
Trong cơn hoảng loạn, chị nắm trúng chuỗi hạt Tử Kim cổ .
Cổ b.ó.p ch.ặ.t, chuỗi hạt nứt .
Một hạt Tử Kim b.ắ.n mắt chị .
“Aaa…”
Chị che mắt , gào thét chạy bên ngoài.
Trên sàn nhà ch.ảy đầy m/á/u tươi, đàn ông ch/ặ/t đ/ứ/t tay chân đang đất, nhịn mà bật thành tiếng.
Cuối cùng cha vẫn giữ mạng sống.
Dường như ông nghĩ đến đứa con trai chào đời của , nên khi hôn mê ba ngày, cuối cùng ông tỉnh .
Tay chân của cha quấn băng kín mít, ông liệt giường.
Mẹ sờ lên bụng, lóc.
“Chúng gì bây giờ, con nhỏ sẽ nữa ?”
Sắc mặt của bà Trần lắm.
Sau khi nhà xảy chuyện, dân trong làng đều nghĩ bà bản lĩnh gì, h.ạ.i cha biến thành bộ dạng .
nhặt một vài hạt vỡ hôm đó lên, gói chặt đưa cho bà .
“Bà Trần, hôm đó may mà chuỗi hạt cứu cháu.”
Trên những viên hạt thoang thoảng mùi sừng tê giác.
từng những lớn tuổi trong làng , sừng tê giác khả năng thu hút ma quỷ .
mà, thể nghĩ tại bà Trần hại , chỉ thể dối lòng vài lời cảm ơn.
Bà khua khua tay thở dài.
“Hung thần Quy Dương thành hình , nó nhất định sẽ .”
“Người của Quy Dương, oán hận ngất trời.”
“Ban đầu, đưa con bé đầu thai, tích chút âm đức. Không ngờ nó vẫn ép tay.”
Mẹ lau nước mắt cầu xin:
“Bà Trần, bà tiêu diệt con khốn bằng giá! Chúng con nuôi nấng nó bao lâu nay, thế mà giờ nó h.ạ.i chúng con.”