Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hương Cam - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:58:39

20

 

Khi tin về việc xử quyết Phong Hành, một tháng trôi qua.  

 

Bắt cóc và ngược đãi Omega trái phép, theo luật Liên Bang, trừng phạt bằng cách hủy diệt vùng tinh thần và chờ ngày lưu đày.  

 

Hắn may mắn đến mức thể dùng cái c.h.ế.t để trốn tránh nỗi đau phía .  

 

Sau cực hình, vẫn còn sống.  

 

Kết cục của thể đoán .  

 

Trên hành tinh hoang, một kẻ ngu dại thể tự , chẳng khác nào một miếng mồi di động.  

 

Chỉ đầy hai ngày khi lưu đày, Liên Bang công bố tin tử vong.  

 

Đại thiếu gia nhà họ Phong từng một thời huy hoàng, c.h.ế.t thảm đến thế.  

 

Tin đồn nhanh chóng lan truyền, kẻ ám chỉ đây là âm mưu của Phong Vực – đứa con riêng nhà họ Phong.  

 

và Phong Vực chẳng thời gian quan tâm đến những chuyện đó.  

 

Kỳ phát tình thực sự đầu tiên của đến quá mãnh liệt.  

 

Trọn vẹn nửa tháng...  

 

Bây giờ nhớ , tai vẫn kìm mà đỏ bừng.  

 

điều đó nghĩa là quên chuyện tính sổ với Phong Vực.  

 

Nhân lúc ngoài lấy cháo cho , khóa trái cửa .  

 

Phong Vực ngoài cửa, chút bất đắc dĩ:  

 

"Giảo Giảo, đây là khóa nhận diện khuôn mặt."  

 

đe dọa:  

 

"Vậy dám mở ?"  

 

"Không dám. để mang cháo ? Để nguội là ngon nữa."  

 

"Anh còn dám nhắc tới cháo!"  

 

càng giận hơn.  

 

Suốt một tháng qua, nhân lúc sức chống cự mà ép uống bao nhiêu bát cháo .  

 

Dạ dày khỏe lên thì rõ, nhưng cháo uống chắc đủ để bơi lội !  

 

Anh còn định dỗ dành, nghiến răng chặn lời :  

 

"Tại lừa em?"  

yyalyw

 

Tại ngay từ đầu cho là Lăng Nhất?  

 

Là... tin ?  

 

21  

 

"Nếu sự thật, em còn chịu theo ?"  

 

sững .  

 

. Với , chỉ cần Lăng Nhất vẫn là đủ .  

 

quen với việc buông tay, cũng sớm chấp nhận rằng nhiều chỉ là những vị khách thoáng qua trong cuộc đời .  

 

Nếu sự can thiệp của Phong Vực, lẽ sẽ mãi mãi bước về phía .  

 

Không từ khi nào, cửa mở .  

 

Phong Vực ôm lòng, xỏ giày cho .  

 

"Em còn hỏi gì, đều sẽ hết cho em."  

 

Có lẽ vì động tác của quá dịu dàng, sự tủi khi bỏ rơi ngày đó trào lên.  

 

"Tại ngày đó từ mà biệt?"  

 

"Rõ ràng hứa, sẽ luôn ở bên cạnh em mà."  

 

Những giọt nước mắt nơi khóe mắt nhẹ nhàng lau .  

 

Phong Vực ôm , để đối diện với .  

 

"Nhà họ Phong loạn quá đột ngột, mà con riêng chỉ ."  

 

" là cái gai trong mắt nhiều ."  

 

"Một kẻ vô dụng thể bảo vệ yêu. Anh chiến đấu, nhưng chắc thể sống sót trở về."  

 

Anh cúi đầu, dịu dàng hôn lên đôi mắt vô thần của .  

 

"Xin , Alpha của em là một kẻ ích kỷ và hèn nhát."  

 

"Anh thậm chí còn mong, nếu như lúc đó thể về, thì em sẽ hận , chứ đừng quên ."  

 

bỗng nhớ câu chuyện về thế của Lăng Nhất mà từng kể qua một cách hời hợt.  

 

Thì từng câu từng chữ đều là thật.  

 

, càng dám tưởng tượng.  

 

Lúc đó, mang tâm trạng thế nào khi để một Alpha cấp S khác như Giang Tùy ở bên cạnh ?  

 

Suy đoán đáng sợ khiến nghẹn ngào:  

 

"Anh vốn dĩ từng nghĩ đến việc sẽ trở về, đúng ?"  

 

Vậy nên, khi đó ngay cả một dấu tạm thời cũng để cho .  

 

"Đừng ."  

 

Những nụ hôn rơi xuống cằm, chóp mũi và trán, là cách dỗ dành quen thuộc nhất của chúng .  

 

" đánh cược thắng , đúng ?"

 

22

 

Rõ ràng là chất vấn , nhưng cuối cùng thảm nhất.  

 

"Tại nhất định là em?"  

 

Rõ ràng khi vẫn còn là Lăng Nhất, chỉ luôn gây phiền phức cho .  

 

Rõ ràng tất cả đều chọn từ bỏ , coi chỉ là một kẻ vô dụng.  

 

Cảm xúc nặng trĩu đè lên tim .  

 

Sự "buông bỏ" mà luôn giả vờ chẳng qua chỉ là vì quá thất bại, đến mức giữ bất cứ thứ gì.  

 

Phong Vực vẫn trả lời nhanh.  

 

"Người thích một ngôi , cần lý do ?"  

 

Ngôi ?  

 

bỗng nhớ ngày , khi Phong Vực vẫn còn là Lăng Nhất.  

 

Hôm đó, thấy một câu đùa cũ rích mạng tinh tế, liền háo hức khoe với .  

 

" hỏi một câu nhé!"  

 

trêu bao nhiêu , Lăng Nhất vẫn theo thói quen mà đồng ý .  

 

"Được."  

 

"Anh một ngôi nặng bao nhiêu ?"  

 

Ban đầu, định tỏ nghiêm túc.  

 

nghĩ đến việc thể lừa Lăng Nhất, nhịn .  

 

Lăng Nhất suy nghĩ một lúc.  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-cam/chuong-6.html.]

 

Ngay khi tưởng trả lời , thì đột nhiên nghiêm túc :  

 

"Để đo thử?"  

 

Đo kiểu gì chứ?  

 

còn kịp phản ứng, cơ thể nhấc bổng lên trung.  

 

Bàn tay ấm áp siết chặt lấy eo , hoảng hốt bám chặt lấy cánh tay .  

 

Lăng Nhất vẻ rầu rĩ.  

 

"Lại gầy ."  

 

Anh dụi nhẹ cổ , như đang nghi hoặc thật sự.  

 

"Chủ nhân, vì ngôi của mãi mập lên?"  

 

Giờ phút , lời tỏ tình trắng trợn của , còn kịp đỏ mặt...  

 

Thì phát hiện, vô thức uống hết hơn nửa bát cháo.  

 

Lập tức tức giận vì hổ.  

 

"Phong Vực, đừng đem bát cháo c.h.ế.t tiệt đó chạm em!"  

 

Anh bật .  

 

"No ?"  

 

Rồi theo thói quen, định đặt tay lên bụng .  

 

giữ tay , nhân cơ hội cáu kỉnh mà hỏi điều vẫn luôn chôn chặt trong lòng.  

 

"Vậy bệnh di truyền của , chỉ em mới chữa ?"  

 

Phong Vực luôn dễ dàng nhận những suy nghĩ khó của .  

 

Anh dụi hõm cổ , giọng điệu như nũng.  

 

"Phải, thế nên thể rời xa Giảo Giảo ."  

 

"Vậy nên Giảo Giảo nhất định chịu trách nhiệm với . Nếu thì..."  

 

Phần còn chặn , nhưng chẳng bao lâu, quyền chủ động đoạt về.  

 

Nụ hôn sâu đến mức khiến gần như nghẹt thở.  

 

khó chịu ấn lên vết cắn ở hổ khẩu ( giữa ngón cái và ngón trỏ) .  

 

Rồi chợt nhận , lẽ đây là đầu tiên, thực sự nắm một thứ gì đó.  

 

Thế nên, yên tâm nhắm mắt , tận hưởng nụ hôn .  

 

Ngoại truyện – Lăng Nhất

  

Sau khi xử lý xong đám âm thầm tìm đến, đẩy nhanh tốc độ thu lưới.  

 

Cẩn thận lau sạch mùi m.á.u , mới hài lòng trở về nhà.  

 

Ánh hoàng hôn vàng nhạt phủ lên căn hộ hai phòng nhỏ bé.  

 

Thỏ con đợi về ngủ trong bất an.  

 

Theo thói quen, đặt tay lên bụng cô tiên.  

 

Đáng thương thật, ăn cơm.  

 

Hốc mắt còn đỏ, chắc chắn .  

 

Cái đầu nhỏ trong lòng vô thức dụi cổ đầy ỷ .  

 

Trái tim căng tràn thỏa mãn, nhưng vẫn tham lam, cảm thấy như vẫn đủ.  

 

tưởng tượng vô cảnh cô nắm tay , bướng bỉnh bảo .  

 

sẽ đồng ý.  

 

từng .  

 

Ngoan quá.  

 

Như thể thể rời xa , nhưng cũng như thể cũng chẳng .  

 

Nếu thật sự ngốc nghếch chuyện tình cảm, nghĩ rằng cô đang chơi đùa với .  

 

Cũng giống như bây giờ. chỉ định đặt cô lên ghế sofa một lúc.  

 

Vậy mà cô vô thức bày biểu cảm đáng thương đến mức khiến lòng mềm nhũn.  

 

cúi đầu, áp trán , đầu tim ngọt lịm.  

 

"Lại đang nũng."  

 

Do dự một hồi, cuối cùng vẫn mềm lòng, bế cô bếp.  

 

May là chỉ nấu cháo, sẽ b.ắ.n dầu lên cô .  

 

Không qua bao lâu, cảm nhận mái tóc bên cổ khẽ động.  

 

Tỉnh , nhưng uống cháo, nên giả vờ ngủ.  

 

Dễ thương thật.  

 

vạch trần cô .  

 

cũng thỏa hiệp.  

 

Những thứ khác đều thể chiều theo cô , chỉ riêng cháo là nhất định uống.  

 

Bởi vì đó cháo bình thường, mà là thuốc nấu nhuyễn trộn .  

 

Bệnh rối loạn pheromone thường khiến mắc tuổi thọ ngắn.  

 

Mỗi kỳ phát tình đều cắn răng chịu đựng. Không chỉ , họ còn xã hội coi là quái vật.  

 

Nói trắng , còn tệ hơn cả bệnh di truyền của nhà họ Phong.  

 

nghĩ, Trì Giảo nên nâng niu như thiên sứ trời, chứ c.h.ế.t .  

 

Vậy nên, tìm kiếm khắp các tinh cầu danh y, cuối cùng cũng bài thuốc .  

 

Chỉ tiếc rằng, đây là phương pháp Đông y từ Cổ Lam Tinh, thành viên nang .  

 

Nếu uống trực tiếp, thử , quá đắng.  

 

Lúc đó, chắc chắn cô sẽ .  

 

Sau nhiều cải tiến, đây là cách nhất thể tìm phá hủy dược tính.  

 

Hiệu quả chậm, nhưng bền.  

 

ủ rũ, nhưng cuối cùng vẫn uống hết.  

 

ôm cô , dỗ dành vui vẻ, thậm chí còn cắn một cái đôi má phồng phồng của cô .  

 

lỡ chạm cổ cô .  

 

Chợt, ngửi thấy hương cam thoang thoảng, thanh mát mà mê hoặc.  

 

che giấu ánh mắt sâu thẳm, lặng lẽ l.i.ế.m qua chiếc răng nanh đang ngứa ngáy.  

 

Cuối cùng, kiềm chế bản , đặt một nụ hôn lên trán cô .  

 

"Hôn chào buổi sáng."  

 

chu môi, đôi môi đỏ hồng cũng hôn lên trán .  

 

Giả vờ trừng mắt thật hung dữ.  

 

"Ngủ ngon, đồ ngốc!"  

 

"Vậy để đồ ngốc của Giảo Giảo cả đời nhé."

 

Loading...