HƯƠNG HOA MAI TRONG THU LẠNH - Chương 13
Cập nhật lúc: 2025-09-01 21:15:34
Sau hơn nửa tháng, cuối cùng triều đình cũng định trở . Vì một danh sách nộp, một cơn bão táp nổi lên, giờ đây lắng xuống. Còn thì cuộn trong sân nhỏ, lơ mơ buồn ngủ. Khi Khương Xuân Vận đến tìm, vẫn trong bộ dạng .
“Huynh đang ngủ đông ?”
Ta lười biếng, trả lời, dùng hành động để cho nàng , đúng là .
Khương Xuân Vận do dự một chút, vẫn hỏi : “Huynh bây giờ triều đình gì về ?”
“Biết… thì ?”
Ta trả lời bình tĩnh, Khương Xuân Vận sững sờ.
“Họ thì cứ để họ , còn xử lý thế nào là việc của Bệ hạ. Quân thần chết, thần thể chết.”
Ta mở mắt, một tiếng.
Khương Xuân Vận dường như ngờ thể , ngẩn một lúc lâu.
Cuối cùng vẫn cẩn thận hỏi : “Vậy còn thì ?”
Ta nàng: “Muội sẽ , .”
Khương Xuân Vận cố gắng tìm điều gì đó mặt , nhưng khuôn mặt tươi chút sơ hở nào, nàng đành bỏ cuộc.
“Vẫn là câu đó, Khương Xuân Vận sẽ dốc hết sức!”
Nói xong, nàng rời .
Ta mở mắt, khổ thôi, “Đáng lẽ nên đến, cũng cần dốc hết sức…”
Nói đến cuối cùng, dừng . Lại qua một lúc lâu, thở dài một tiếng.
Nàng là vị khách đầu tiên đến sân nhỏ hơn nửa tháng, và cũng đuổi .
Sân nhỏ từ đó về còn ai đến nữa, chắc hẳn, Khương Xuân Vận cũng gia đình cấm túc .
Dù lúc mà tiếp xúc với là một lựa chọn đúng đắn, ngay cả khi dựa quyền thế, cũng đặt cược đúng chỗ.
Có lợi thì , đạo lý muôn thuở đổi. Một tháng còn là nổi tiếng, từ chối gặp khách cũng chẳng qua là từ chối một cửa ngõ mà thôi.
Một tháng thì trở nên vắng vẻ, ngay cả một con chim bồ câu cũng bay .
Khoan ! Bồ câu! Ngủ đông khiến quên tiệt chuyện , khổ lắc đầu, lúc Cao Văn chắc hành động .
Bên phía Ảnh vệ cần lo lắng, cũng vui vẻ tự tại. Vì vài ngày nữa là tiết Vạn Thọ, đó là đêm giao thừa.
Cho nên tất cả quan văn võ trong triều tạm thời thời gian để ý đến , chỉ thể buôn chuyện mà thôi.
hiểu vì Thịnh An đế cũng đến nữa. Ta nghĩ nhiều, nơi đây còn liên quan gì đến nữa.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-hoa-mai-trong-thu-lanh/chuong-13.html.]
Ngày tiết Vạn Thọ.
Hình như cuối cùng Thịnh An đế cũng nhớ đến , sai Trịnh Tề đưa đến Trích Tinh lâu để chuyện.
Lúc đó là hoàng hôn, mặt trời lặn về phía tây, gió lạnh chợt nổi lên, thổi vi vu. Có thể tưởng tượng đỉnh Trích Tinh lâu sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Thực , nhưng từ trong ánh mắt của Trịnh Tề, hiểu .
Hắn khuyên can , nhưng tác dụng. Không còn cách nào khác, chỉ thể cùng.
Trịnh Tề cảm thấy, thể khuyên Thịnh An đế, còn những khác thì .
Khi một lên đến đỉnh Trích Tinh lâu, trời tối. Đứng cao xa, ngoài Tử Cấm Thành là vạn nhà đèn đuốc sáng trưng.
Gió lạnh thổi mạnh lướt qua tai , chiếc áo khoác dày nhất cũng thể chống .
Ta run rẩy, cả co thành một khối. Không cần tìm, ngửi thấy mùi rượu, thấy Thịnh An đế nồng nặc mùi rượu ở trong góc.
Ta đến gần một cách nhất định thì tiến lên nữa, quả thật mùi rượu quá nồng, khiến chóng mặt.
Hắn nheo mắt , dường như rõ sự xuất hiện của . Loạng choạng dậy đến bên cạnh , đang định vòng tay qua cổ , thì né tránh.
Hắn tỉnh táo hơn một chút, mặt vẫn là vẻ tiều tụy.
“A Mai, vì ngươi luôn luôn kiên trì chọn ? Ngày hôm đó, khi ám sát ở lễ tế trời, vẫn tình nguyện giúp ?”
Ta gì, chuyện rõ ràng, cũng cần hỏi nữa. Hắn vẫn chịu từ bỏ, vẫn hỏi cho lẽ.
Ta đột nhiên ngửi thấy gì đó, đó là thứ ẩn mùi rượu, sắc mặt cuối cùng cũng đổi.
“Hương dẫn dục.”
Không là câu hỏi, mà là câu khẳng định.
Trong mắt lóe lên sự hoảng loạn, bắt .
“A Mai, chỉ … Chứng minh tấm lòng của .”
Có lẽ sự chế giễu mặt quá lộ liễu, ngượng ngùng tiếp lời.
“Ai đưa cho ngươi?”
Tạ Hàn Diệp thành thật, ngay cả khi say cũng thành thật câu trả lời.
“Là cung nữ bên cạnh mẫu hậu.”
Ta tiếp lời, mà nhắc đến một chuyện khác.
“Hơn hai mươi năm , giang hồ một vị quỷ y lừng danh, nổi tiếng nhất là hương dẫn dục. Theo truyền thuyết, hương thể khơi dậy dục vọng sâu thẳm nhất trong lòng , bất kể nam nữ, cho dù yêu mắt, cũng thể tận hưởng hoan ái. Sau đó cũng sẽ oán hận, chỉ cảm thấy là tự nguyện. Hai mươi năm , quỷ y mất tích, hương dẫn dục trong giang hồ dần tuyệt tích.”
Nghe xong sắc mặt tái nhợt, dáng cũng loạng choạng.