HƯƠNG HOA MAI TRONG THU LẠNH - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-09-01 21:15:18
Trở Thái y viện, tiên đến Ngự dược phòng dặn dò Cao Văn sắc thuốc, đến chạng vạng sẽ cung nữ đến Từ Ninh cung lấy thuốc.
Sau đó về thư phòng của , ghi chép nguyên nhân bệnh, dược liệu, quá trình sắc thuốc ngày hôm nay sổ bệnh lý, như mới coi là một ca bệnh chỉnh.
- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.
Tuy nhiên vẫn còn thời gian uống thuốc ghi , nhưng chuyện cần vội, cũng vội .
Thấy còn một thời gian bữa trưa, tùy tiện rút một quyển y án từ giá sách xuống, ghế lật xem.
Lật vài trang, suy nghĩ của cũng theo y án, vốn phần ghi chép dược liệu mà đoán , nhưng khựng ở phần tên ghi.
Không thể suy nghĩ tiếp nữa. Những ký ức c.h.ế.t đột nhiên bắt đầu tấn công .
Đừng hiểu lầm, đây là sư phụ kể cho , còn rằng ông đến từ một nơi xa, kiếp lẽ thể trở về nữa.
Ta cũng từng sư phụ lén mắng lão Hoàng đế, lỡ phí tuổi xuân của ông trong Tử Cấm Thành .
Cũng từng ông những lời mê sảng khi say rượu, “May mà… may mà đến một chuyến, tuy giam cầm ở đây gần hai mươi năm, nhưng… thể thấy Cố cung thời cổ đại cũng uổng phí chuyến . Chỉ là… trong lịch sử từng nơi , … trở về như thế nào? Cái hệ thống c.h.ế.t tiệt , thể đưa về ?”
Mỗi đến đây, sư phụ đột nhiên bật , cũng cảm thấy buồn.
Buồn cho sư phụ, cũng buồn cho chính .
Mặc dù hiểu câu cuối cùng trong lời của sư phụ, nhưng điều ngăn nỗi bi thương trong lòng .
“Cốc cốc cốc.”
Tiếng gõ cửa khẽ khàng giật tỉnh giấc, cảm giác khó chịu ở cổ họng và cơ thể khiến nhận điều gì đó.
“Mai ngự y, Mai ngự y, tỉnh ? Ta chuyện tìm ngươi.”
Ta đáp , chịu đựng cảm giác khó chịu đến ngăn tủ bí mật lấy thuốc.
“Ta tỉnh, Trịnh tổng quản chuyện gì xin cứ .”
“Bệ hạ sai đến gọi Mai ngự y.”
Động tác của khựng , trong đầu nhớ buổi sáng gặp Hoàng thượng, quan sát tình trạng mặt ngài, gì đáng ngại, gọi đến gì?
“Bệ hạ gì , hoặc là gì khỏe?”
“Không , vẻ chỉ là gặp Mai ngự y.” Trịnh Tề thành thật trả lời.
Ta: … Ta gì.
Tuy nhiên, cũng lấy thuốc uống. Không màng đến quần áo nhăn nhúm, khi cảm giác khó chịu giảm bớt, liền cầm hộp thuốc ngoài và cùng Trịnh Tề.
“Trịnh tổng quản, đợi lâu .”
“Không , chỉ là truyền lời mà thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-hoa-mai-trong-thu-lanh/chuong-2.html.]
Chúng khen ngợi và cảm ơn lẫn , đó chính là quy tắc sinh tồn trong hoàng cung đầy hiểm ác .
Vào đến Càn Thanh cung, đến Ngự thư phòng, Thịnh An đế chỉ cho một , Trịnh Tề thì ở bên ngoài.
Ta bước thì “bịch” một tiếng, ôi ơi, thật sự cố ý.
Mọi tin ? Thôi , nếu lỡ đại lễ như , khí cũng đến đây, thì cứ gì đó để giảm bớt sự ngượng ngùng .
“Xin bệ hạ trị tội vi thần thất lễ ngự tiền.”
Trong tầm mắt còn của , Thịnh An đế lúc mới đặt tấu sớ xuống, xoa xoa giữa hai lông mày.
“Ái khanh bình .”
Ta nhúc nhích, coi như là một lời từ chối lời.
“Ái khanh lên , trẫm xem xét mới quyết định trị tội ngươi .”
Thịnh An đế thở dài, thêm một câu như .
Ta dậy ngẩng đầu Thịnh An đế, vô lễ, chỉ là quan sát.
trán nóng ran khiến mắt hoa lên, mà Thịnh An đế bệnh gì .
Đồng thời cũng thấy ánh mắt của Thịnh An đế khựng , đó thì trở nên khác thường.
Lúc đó chỉ nghĩ rằng hành động thất lễ quá đáng.
Hoàn nghĩ tới, với bộ dạng lúc đó của , đầu óc nóng ran, má nóng bừng, quần áo chỉnh tề, chỉ cần đổi giới tính thì là thất lễ ngự tiền, mà là họa nước hại dân.
Có điều đầu óc đang nóng sốt, ngay cả suy nghĩ cơ bản còn khó duy trì, gì đến chuyện nghĩ lung tung.
“Ái khanh… thành … thành bộ dạng ?”
Sau khi vài , Hoàng thượng mới cảm thấy dùng từ thích hợp.
Thịnh An đế hỏi thì thôi, hỏi thì tức giận thôi.
“Bẩm bệ hạ, . Vừa ngoài, chỉ những vũng nước đọng trận mưa đó. Rời khỏi Thái y viện lâu thì trời bắt đầu mưa.
Cơn mưa mùa hè đến nhanh và mạnh, lúc đó xung quanh đình nghỉ mát, vi thần và Trịnh tổng quản đội mưa tìm đến một cái đình để trú mưa. Kết quả mưa càng lúc càng lớn, gió cuốn theo mưa tạt trong đình, thổi lạnh buốt. Thêm đó, đường khắp nơi đều là hoa cỏ mưa tưới ướt, khó tránh khỏi dính , cho nên mới trở thành bộ dạng như bây giờ.”
Lời của nửa thật nửa giả, nhưng việc phát sốt thì quả thật là vì lý do đó.
Thịnh An đế cũng khá rộng lượng, trị tội , còn hiểu ý mà cho trở về nghỉ ngơi cho .
Lẽ nên khách khí thêm vài câu, nhưng chịu nổi nữa.
Sau khi xác nhận nữa là vị Hoàng đế chó má , vội vàng về Thái y viện.