Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

HƯƠNG NHÀI VƯƠNG VẤN - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-09 00:12:39

 

10

lập tức kinh ngạc, trừng to mắt:

“Chu Cảnh Dịch…”

 

Cửa xe mở , đóng .

Chiếc xe phóng nhanh về phía , hòa dòng xe cộ.

 

qua gương chiếu hậu, thấy mấy đó đuổi theo vài bước đầy tức giận dừng , mặt đầy vẻ cam lòng.

Trong tay một trong họ hình như còn cầm dao.

khỏi cảm thấy sợ hãi.

 

“Chu Cảnh Dịch, … cảm ơn .”

chân thành lời cảm ơn.

 

Ánh mắt Chu Cảnh Dịch vốn đang thẳng về phía , lúc mới chậm rãi dừng mặt .

 

“Trần Mạt, em định tính ?”

 

sững .

thể cứ mãi khỏi cổng trường?

Lần , chắc còn may mắn thế .

Cho dù báo cảnh sát, thì họ cũng thể lúc nào cũng đến kịp thời.

 

“Còn nữa, chỉ một câu cảm ơn, nhận.”

 

Tấm vách ngăn trong xe bất ngờ hạ xuống.

Chiếc xe rộng lớn lập tức chia hai gian.

Trong khoang riêng phía , chỉ còn và Chu Cảnh Dịch.

 

Trên mùi t.h.u.ố.c lá khá nồng, ở đuôi lông mày còn một vết sẹo mờ.

Chỉ đó thôi cũng toát khí thế bức .

Khí chất khác biệt với kiểu công tử như Tạ Vọng.

 

vô thức rụt , cố kéo giãn cách giữa chúng .

Chu Cảnh Dịch vươn tay, nắm lấy cánh tay .

 

“Trần Mạt, loại từ thiện .”

 

Tay dùng sức, cơ thể kéo nghiêng về phía .

giằng , nhưng tay càng siết chặt.

Trong cơn lắc nhẹ của xe, đầu mũi gần như chạm cằm .

 

sợ hãi, bối rối, hoảng loạn và gì.

Đây là đất của Chu Cảnh Dịch, Macau.

Ở đây, quyền thế.

 

sợ đau, cũng sợ chết.

Xin chào mọi người ~ đọc xong cho iem xin 1 lượt theo dõi nhé hihi

Nói trắng , chỉ là một sinh viên bình thường xuất từ gia đình bình thường.

thể giữ khí tiết cao ngạo “thà c.h.ế.t khuất phục” trong lúc .

 

“Chu Cảnh Dịch, cứu , sẽ báo đáp …”

cố rụt , tránh cho chúng còn tiếp xúc cơ thể.

 

“Thật đấy, chỉ cảm ơn suông , sẽ dốc hết sức để báo đáp …”

 

“Trần Mạt.”

thiếu báo đáp .”

 

“Vậy thiếu gì?”

 

“Thiếu một phụ nữ.”

 

Chu Cảnh Dịch siết chặt tay, lập tức kéo lòng .

Mũi va n.g.ự.c , đau đến mức nước mắt ứa .

 

Chu Cảnh Dịch giữ cằm , đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-nhai-vuong-van/chuong-4.html.]

“Trần Mạt, nhớ kỹ, chỉ quan tâm đến chuyện của phụ nữ của .”

“Sống c.h.ế.t của khác, chẳng liên quan gì đến .”

 

Lời rõ ràng.

Nếu chuyện xảy thứ hai, dù truy sát c.h.ế.t đường, cũng sẽ thèm liếc mắt .

 

vô thức sang Chu Cảnh Dịch một cái.

Khoảng cách gần như , khiến vết sẹo lông mày trông dữ tợn và đáng sợ hơn.

 

Trước sói, hổ, thật sự tiến thoái lưỡng nan.

 

Xe dừng tại dinh thự to lớn đến mức kinh ngạc của Chu Cảnh Dịch.

Anh bảo giúp việc dẫn nghỉ ngơi.

 

“Tối nay em suy nghĩ cho kỹ, ngày mai trả lời .”

 

thể về trường ?”

 

“Em thể về. nếu chuyện xảy , sẽ lo nữa.”

 

Chu Cảnh Dịch vứt một câu rời .

buồn bã ngậm miệng, yên một lúc, mới ngoan ngoãn theo giúp việc về phòng khách.

11

Chu Cảnh Dịch trong vườn hút vài điếu thuốc.

Chỉ đến khi bóng dáng Trần Mạt còn thấy nữa, mới thu ánh .

 

Điện thoại reo một lúc lâu, là cuộc gọi từ Tạ Vọng.

Anh nhếch môi , gọi .

 

Tạ Vọng bắt máy nhanh:

“Anh Tư, chuyện ?”

 

như nghĩ.”

 

“Cô sợ lắm ?”

 

Chu Cảnh Dịch nhớ dáng vẻ khi Trần Mạt ngoài xe, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch vì sợ hãi, nước mắt đầm đìa.

Trong lòng bỗng dâng lên một chút mềm lòng khó hiểu.

 

Anh “ừ” một tiếng:

là sợ thật, thảm lắm.”

 

mà, cô xưa giờ nhát gan lắm.”

Giọng Tạ Vọng chút xót xa.

 

Ánh mắt Chu Cảnh Dịch càng thêm giễu cợt.

 

“Cậu định bao giờ đến Macau?”

 

“Đợi thêm , chờ cô thật sự sợ hãi sẽ đến cầu cứu .”

“Anh Tư, nhớ dặn của , chỉ dọa thôi, đừng thương.”

 

“Biết .”

 

Chu Cảnh Dịch cúp máy, hút thêm vài điếu nữa, mới về tòa nhà chính, nơi Trần Mạt đang ở.

 

Phòng khách tầng hai tắt đèn, yên tĩnh.

Chu Cảnh Dịch gọi giúp việc, hỏi:

“Vừa nãy cô ?”

 

Người giúp việc lắc đầu:

“Không gì, chỉ là hình như , mới ngủ.”

 

Chu Cảnh Dịch gật đầu, dặn thêm:

“Sáng mai chuẩn bữa sáng kiểu Trung, cô thích kiểu Trung.”

 

“Vâng.”

 

Chu Cảnh Dịch lên lầu, ngoài phòng khách một lúc.

Không nghĩ đến điều gì, trong mắt hiện lên nụ nhạt.

Mấy phút , mới xoay rời , về phòng ngủ chính kế bên.

 

Loading...