Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hướng Tử Nhi Sinh - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 04:33:19

Hang động giống như rừng, các đường hầm đều cụt và nơi để trốn.

 

Ta dồn hết kỹ năng sinh tồn học cách để chạy trốn, nhưng Du Vân Khiêu vẫn đuổi ngày càng gần.

 

Chẳng lẽ g.i.ế.c thêm một nữa?

 

Khi cảm nhận luồng kiếm khí sát lưng, mặt bỗng xuất hiện một bóng mặc áo xanh. Khi rõ mặt đó, mắt sáng lên. Ta lao tới, trượt dài đất, ôm chặt lấy chân , thét: 

 

“Sư phụ! Cứu con!”

 

Du Vân Khiêu thấy cảnh thì dừng , nhíu mày đang ôm c.h.ặ.t c.h.â.n Chu Tùng, lau nước mắt, nước mũi lên áo ông.

 

Chu Tùng ôm lấy chân, ngây một lúc. Ông cố rút chân nhưng nhất quyết buông, khiến gương mặt ông đỏ ửng: 

 

“Cô nương, nam nữ thụ thụ bất , ngươi buông tay …”

 

Nghe giọng điềm đạm quen thuộc của ông, lòng nhẹ nhõm hẳn. May mắn là chỉ Du Vân Khiêu đổi, còn Chu Tùng của vẫn là một ông sư phụ bụng, dễ tính.

 

Du Vân Khiêu liếc một cái, sang Chu Tùng: 

 

“Tiểu sư thúc, ngài quen cô nương ?”

 

Tiểu sư thúc?

 

Ta kinh ngạc Chu Tùng và Du Vân Khiêu. Hóa giữa họ còn quan hệ !

 

Chu Tùng khẽ lắc đầu.

 

Ta lập tức nhận sát khí trong mắt Du Vân Khiêu càng thêm đậm, sợ hãi đến mức vội vàng giải thích:

 

“Sư phụ, con là Lan Hương mà nuôi lớn đây! Người từng ‘Gương vỡ tắt sáng, lan c.h.ế.t cũng mất hương,’ nên mới đặt tên con là Lan Hương, quên ?”

 

Dĩ nhiên, Chu Tùng thể nhớ những chuyện xảy 90 năm . trong tình huống , còn cách nào khác ngoài việc diễn sâu đến mức rơi nước mắt, nếu , thanh kiếm của Du Vân Khiêu sẽ ngay lập tức c.h.é.m xuống .

 

Chu Tùng thoáng lộ vẻ nghi hoặc, nhưng thấy đầy xúc động, ông cũng tiện phủ nhận ngay.

 

Du Vân Khiêu dường như thấu chiêu trò của , lạnh, giơ kiếm chỉ

 

“Tiểu sư thúc, tránh . Đây là một yêu vật.”

 

Ngươi mới là yêu vật!

 

Ta phẫn nộ thầm mắng trong lòng, nhưng tuyệt đối dám , sợ kích động thêm.

 

Ánh mắt Chu Tùng di chuyển giữa và Du Vân Khiêu, cuối cùng ông thở dài, đưa tay đỡ

 

“Cô nương, dậy .”

 

Ta vẫn ôm chặt lấy chân ông: 

 

“Không , bảo cất kiếm !”

 

Chu Tùng sang Du Vân Khiêu, nhưng vẫn yên, ý thu kiếm. 

 

“Tiểu sư thúc, yêu vật giỏi nhất là mê hoặc lòng , thể lơ là cảnh giác.”

 

“Ta là !” Ta nhịn , phản bác một câu.

 

Ánh mắt lạnh như băng của Du Vân Khiêu , tựa như g.i.ế.c ngàn vạn

 

“Người đầy tử khí, còn dám yêu vật?”

 

Tử khí?

 

Ta từng ai rằng tử khí.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-tu-nhi-sinh/chuong-6.html.]

 

Hồng Trần Vô Định

Bất giác, nhớ đến lời Du Quỳnh Oanh rằng đèn Luân Hồi trộm từ Hoàng Tuyền, nơi dẫn dắt linh hồn chết, nên đầy tử khí. Chẳng lẽ việc sử dụng đèn khiến nhiễm khí ?

 

Đây chỉ là suy đoán, nhưng trong cảnh , giải thích thế nào? Nhìn ánh mắt của Du Vân Khiêu, rõ ràng bất kể gì, đều cho rằng đang bịa chuyện. Nếu đến từ 90 năm , lẽ sẽ càng g.i.ế.c nhanh hơn.

 

Giữa lúc ba đang giằng co, từ một đường hầm khác, một bóng dáng mặc áo xanh nhạt xuất hiện. Ta và nàng , lập tức sững sờ — Du Quỳnh Oanh!

 

Ánh mắt nàng quét qua cả ba chúng , khẽ hỏi: “Có chuyện gì ?”

 

“Nàng là yêu vật.” Du Vân Khiêu nhanh chóng lên tiếng.

 

“Ta là .” Ta vội vàng giải thích.

 

Du Vân Khiêu bằng ánh mắt lạnh lùng: 

 

“A tỷ, nàng giả dạng gương mặt giống tỷ, rõ ràng ý .”

 

Ta giống Du Quỳnh Oanh thì là của ?

 

Du Quỳnh Oanh liếc , đó thở dài, tiến về phía và đỡ lên.

 

Thấy nàng ác ý, thuận thế buông chân Chu Tùng và núp lưng nàng.

 

Du Quỳnh Oanh đặt tay lên cổ tay , kiểm tra mạch đập, Du Vân Khiêu: 

 

“Ta bắt mạch cho nàng , khí tức bình thường, yêu vật.”

 

Du Vân Khiêu vẻ bán tín bán nghi, nhưng vẫn chằm chằm .

 

“A , cất kiếm .”

 

Chỉ một câu nhẹ nhàng của Du Quỳnh Oanh, lập tức cất kiếm, ngoan ngoãn lưng nàng.

 

Ta cảnh đó mà trong lòng chua xót. Dù từng thấy căn phòng đầy tranh vẽ của , nhưng khi chứng kiến cảnh ngoan ngoãn nàng, cảm giác càng khó chịu.

 

Khoan ! Ta chợt bừng tỉnh. Chẳng lẽ Du Vân Khiêu thích chính tỷ tỷ ruột của ?

 

“Cô nương đến đây?” Chu Tùng thấy thất thần, bèn hỏi.

 

Ta thu suy nghĩ, đáp: “Để cứu .”

 

Nghe , ánh mắt của Du Quỳnh Oanh thoáng vẻ cảm thông: 

 

“Người nhà của cô nương con yêu nhện bắt đến đây ?”

 

Yêu nhện?

 

Một con nhện sống trong một hang động lớn thế ?

 

“Gần như .” Ta vội vàng phụ họa để tránh nghi ngờ. 

 

“Người nhà đuổi theo một con heo rừng chạy đây. tìm một vòng, vẻ họ rời . Các vị đến đây gì? Cũng bắt heo rừng ?”

 

Lời dứt, khí lập tức trở nên tĩnh lặng đến đáng sợ.

 

Du Vân Khiêu nghiến răng nghiến lợi

 

“Ta bảo nàng là yêu vật, ngay cả lời dối cũng vụng về đến .”

 

Du Quỳnh Oanh khẽ liếc một cái. Du Vân Khiêu lập tức cúi đầu, thêm gì nữa. Sau đó, nàng dịu dàng mỉm với

 

“Chúng một đồng môn thương. Tơ nhện thể thuốc chữa lành cơ thể, nên chúng mới mạo hiểm hang nhện .”

 

Hang nhện?

 

Lúc , mới nhận một câu hết sức nực . May mắn , bọn họ cũng tiếp tục truy cứu.

Loading...