Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Hương Vị Của Những Vì Sao - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:11:51

"Cô viện trưởng là nhất.” An Nhiễm ôm lấy cánh tay : "Hôm nay cánh gà coca ạ?"

nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé: "Món ăn đầu tiên của ngày khai giảng mà, hôm nay ."

An Nhiễm nắm chặt quai cặp, reo lên, dang hai tay ôm chầm lấy .

Ứng Hạc Tuyết và Lục Hoành theo , mắt chằm chằm .

"Còn sườn chua ngọt và cá viên nữa.” dùng tay còn xoa đầu hai bé: "Sao thiếu món các con thích ."

Lục Hoành ngại ngùng, mím môi , còn Ứng Hạc Tuyết thì ngẩng đầu lên, nở nụ rạng rỡ với .

Vẻ tươi tắn của khác hẳn với bức ảnh trong trí nhớ, khựng , một lúc mới cong môi, mỉm yêu chiều.

thì cũng đang đổi theo chiều hướng .

Đó là mong ban đầu của .

Buổi chiều, khi xử lý xong công việc, đang suy nghĩ xem nên tìm Lục Hoành để hỏi về chuyện xảy hôm nay , bước khỏi phòng việc thấy tiếng động từ phía vườn.

"... Không ..."

về phía vườn, thấy ba đứa trẻ bên cạnh cầu trượt, An Nhiễm và Ứng Hạc Tuyết đều cúi đầu buồn bã, chỉ Lục Hoành đang an ủi chúng.

"Không ."

" họ đều …" An Nhiễm bất bình : "Tớ đều thấy hết!"

"Trong viện ai ." Ứng Hạc Tuyết : "Mọi đều thấy những vết mặt ngầu."

"Đó là vì..." Lục Hoành như cũng nóng nảy: "Đó là vì..."

"Vì ?" An Nhiễm hỏi.

Ứng Hạc Tuyết ngẩng đầu lên: "Cậu đừng gấp, từ từ thôi."

"Ừm... Tiểu Hạc, là với tớ, cô viện trưởng với là mỗi đều khác ." Lục Hoành im lặng một lúc, mới chống cằm, nghiêm túc : "Có những yêu con của , những yêu con của . Vì , những bạn nhỏ thấy vết mặt tớ ngầu, những bạn thấy kỳ lạ, đáng sợ, đều giống thôi."

An Nhiễm: "Tớ sợ buồn, sợ thầm."

"Tớ sẽ nữa", Lục Hoành lắc đầu: "Cậu... các còn nhớ , mùa đông năm ngoái, cô viện trưởng dẫn chúng vẽ tranh."

"Ừm?" Ứng Hạc Tuyết hỏi: "Là cùng bôi màu lên mặt hả?"

"Viện trưởng , thể vẽ công chúa, hoàng tử, hiệp sĩ, yêu quái, hùng... đó cô vẽ cho tớ một chiếc mặt nạ, rằng bây giờ tớ là kỵ sĩ mặt nạ ."

" , hôm đó chào đón lắm, đều chỉ chơi với ." An Nhiễm : "Lục Hoành, hôm đó ngầu!"

" tớ ... viện trưởng với tớ là ." Lục Hoành : "Lúc đầu tớ thấy , nhưng cô viện trưởng tớ là đứa trẻ ngầu nhất, đó, tớ còn thấy nữa."

Lục Hoành trưởng thành nhất, câu khiến An Nhiễm và Ứng Hạc Tuyết xong đều thấy cái hiểu cái .

"Cho nên là , những bạn khác gì tớ cũng ." Lục Hoành trái : "Hơn nữa, tớ còn các mà, các sẽ giúp tớ lý."

“… Tớ thích cô viện trưởng nhất, các xếp thứ hai."

"Tớ cũng !"

“Ơ tớ cũng , thích viện trưởng nhất, đó là các ."

bức tường, những lời ngây thơ trong sáng, khỏi ngẩn , đó mỉm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huong-vi-cua-nhung-vi-sao/chuong-7.html.]

Đợi ba đứa trẻ móc tay , rằng sẽ mãi mãi bạn , mới khẽ ho hai tiếng, về phía vườn.

"Viện trưởng?"

Mấy đứa trẻ bắt gặp hoảng hốt nghiêm, ngoan ngoãn cúi đầu.

trách mắng chúng, chỉ đưa chúng về phòng ngủ.

Trước khi đưa chúng phòng, xổm xuống, kiên nhẫn : "Dù là gặp chuyện gì, đều thể với cô, các con thể tự giải quyết nhưng nếu giải quyết , viện trưởng chắc chắn sẽ giúp các con."

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Thấy trách mắng chuyện chúng ngủ, lén lút vườn chơi, khuôn mặt căng thẳng của Ứng Hạc Tuyết thả lỏng, chủ động đáp: "Vâng."

[Linh Tê! Độ thiện cảm của nam chính đầy!] Tiểu Phúc đột nhiên kích động: [Nhiệm vụ thành !]

Cũng ngay lúc , Ứng Hạc Tuyết nhỏ giọng hỏi: "Viện trưởng, công lược là ý gì ?"

sững .

Suýt quên mất, Tiểu Hạc còn thể suy nghĩ của khác.

Một ngày nào đó, sẽ lý do vì đến bên , cũng sẽ ngay từ đầu, nhận nhiệm vụ mang tên công lược.

.

Không cả.

dịu dàng : "Ý nghĩa là, cô con cảm nhận sự quan tâm và tình yêu của thế giới ."

Những điều dạy là hàng trăm loại tình yêu thế gian, là thứ mà vô đứa trẻ trong viện phúc lợi như đang thiếu.

với rằng mùa xuân sẽ đến, những đứa trẻ bỏ rơi ở một góc thế giới cũng quyền hưởng ánh nắng, mưa phùn và gió nhẹ, sẽ những chú chim đậu bệ cửa sổ hót cho , sẽ gặp hạnh phúc của , đồng thời cũng sẽ một tương lai tươi sáng.

Ngày xuân sang nhờ truyền lời, kể cho câu chuyện cổ tích của nhân gian.

Tiểu Hạc, cô hy vọng con thể lớn lên bình an và khỏe mạnh, điều liên quan đến nhiệm vụ công lược của cô, chỉ đơn giản là vì con và vô đứa trẻ mà cô từng chăm sóc, cô đều thấy ánh trong mắt các con.

Lần , chỉ một viên kẹo, trở thành những viên kẹo đó.

Một ngày nào đó, sẽ cho những đứa trẻ như các em hương vị của những vì .

Ứng Hạc Tuyết cái hiểu cái nhưng vẫn đưa tay ôm lấy : "Con cũng yêu viện trưởng."

xoa đầu bé.

Không cả, vì con hiểu ý nghĩa của tình yêu.

Con hiểu rằng thế giới hàng ngàn loại tình yêu, con sẽ dễ dàng chà đạp lên bất kỳ tình cảm nào.

An Nhiễm và Lục Hoành cũng nhẹ nhàng ôm lấy : "Chúng con cũng yêu viện trưởng."

Giọng của chúng truyền phòng ngủ, trong bóng tối, từng đôi mắt mở , An Nhược Xuân định rời thì bàn tay nhỏ bên cạnh kéo .

"Con thích viện trưởng." Cô bé khẽ : "Con cũng thích cô giáo An."

"Con cũng thích viện trưởng và cô giáo An!"

"Con thích nhiều , còn cả cô Lưu nấu ăn và ông Trần bảo vệ!"

"Con còn thích chị Tiểu Ôn đến thăm chúng con mỗi tháng!"

"Còn cả chị Tiểu Ngư tặng quần áo cho chúng con ."

Loading...