Huyết dược - Chương 12
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:23:08
Lời "thiên khiển" thốt , ngoài trời một tiếng sét đánh xuống.
Cùng lúc đó, đại thái giám lảo đảo từ bên ngoài chạy bẩm báo:
"Bệ hạ! Tiền tuyến, tiền tuyến chiến bại , thương vong gần vạn!"
Ta và hoàng đế đều ngẩn .
Ta ngẩn , là vì ngờ trùng hợp đến .
Còn hoàng đế, thì đau lòng cho binh sĩ của ngài.
"Vì như ? Rõ ràng là điềm lành chi tử, vì thành thế !"
Đối diện với chất vấn của hoàng đế, công chúa và phò mã lúc một câu cũng nên lời.
"Năm xưa khi công chúa ở Nguyệt Thành ngã ngựa thương, phò mã từng hạ lệnh bắt dân Nguyệt Thành lấy máu."
Ta ôm đứa trẻ, vạch trần bộ chân tướng:
"Nguyệt Thành là thành trì lớn nhất của Đại Thịnh, trong mười vạn binh sĩ tiền tuyến đến bốn vạn là con em Nguyệt Thành!"
"Tướng sĩ ngoài tiền tuyến vì nước quên , cha thích của họ công chúa phò mã cưỡng ép bắt lấy m.á.u ở Nguyệt Thành!"
"Vì cứu một công chúa, tiếc tính mạng thành bá tánh! Đây tạo nghiệt thì là gì? Đương nhiên là chịu thiên khiển ! Mà thiên khiển còn liên lụy đến cả quốc vận của Đại Thịnh!"
"Ngươi bậy!" Phò mã hồn biện giải cho , "Cuối cùng căn bản cần m.á.u của thành bá tánh!"
Ta lạnh giọng : " là cần, đó là bởi vì m.á.u của bá tánh hợp với thể chất của công chúa! Nếu m.á.u của thành bá tánh hợp với thể chất của công chúa, e rằng phò mã vì công chúa, đồ thành cũng là chuyện thể ."
"Huống hồ, chẳng lẽ công chúa và phò mã đều quên mất ba mạng nhà họ Diệp ? Bọn họ đang sống sờ sờ phò mã rút cạn máu, chỉ để cứu một công chúa vốn nên chếc!"
"Trên đời , chia tam lục cửu đẳng, nhưng trong mắt thiên đạo, mạng của công chúa và mạng của bá tánh bình thường là ngang !"
"Ba mạng đổi lấy một công chúa, đương nhiên sẽ thiên khiển! Đứa trẻ bây giờ, chính là ba mạng nhà họ Diệp đến tìm công chúa, là đòi mạng, bằng là đòi công đạo!"
Vĩnh Ngô công chúa bò xuống giường, túm lấy vạt áo hoàng đế, yếu ớt lóc: "Hoàng , ả vu oan cho !"
Anan
"Đủ !"
Thịnh Hòa Đế một cước đá văng công chúa , giận dữ:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-duoc/chuong-12.html.]
"Trẫm là đế vương, còn dám dễ dàng lấy mạng bá tánh đổi lấy mạng của , cùng lắm chỉ là một công chúa, dám chà đạp dân lành của trẫm đến mức !"
Công chúa sinh xong, chính là lúc suy yếu nhất, một cước đá đến mức suýt chút nữa bò dậy nổi.
Nàng ý thức hoàng đế thực sự tức giận , nếu nhanh chóng tìm chịu tội , công chúa nàng cũng chẳng kết cục gì!
"Là phò mã! Tất cả đều là chủ ý của phò mã!"
Công chúa liên tục : "Lúc đó hôn mê bất tỉnh, căn bản phò mã vì cứu mà chuyện độc ác đến ! Hoàng , trách thì trách phò mã !"
Phò mã ngờ công chúa bỏ mặc : "Công chúa, cũng là vì cứu nàng mà!"
Công chúa trừng mắt : "Ngươi cưới bản công chúa mà còn dám ý định nạp , bản công chúa , ngươi căn bản yêu !"
"Một nam nhân yêu , gì đáng để lưu luyến?"
Phò mã ngự tiền thị vệ áp giải quỳ xuống chân .
Hoàng đế với : "Giao phò mã cho nàng xử trí, nàng thấy thế nào?"
Ngài nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Chờ khi chuyện kết thúc, nàng hãy đến bên trẫm."
21
Phò mã rơi tay .
Ta ôm đứa trẻ , một đường trở về Nguyệt Thành, xe ngựa dừng căn nhà nhỏ của Diệp gia.
Phò mã trói gô quăng xuống xe ngựa, đập mắt , chính là ba ngôi mộ của cha và tiểu .
"Ngươi, ngươi là Diệp Quy?"
Phò mã kinh hãi .
Ta hỏi ngược : "Ngươi vì đổi tên ?"
Ta ôm đứa trẻ, vuốt ve tên cha bia mộ:
"Vô gia khả quy, sinh ly tử biệt." (Không nhà để về, âm dương cách biệt).
Thế gian còn Diệp Quy.
Chỉ Ninh Ly.