Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Huyết Linh Chi Trong Quan Tài - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:48:40

cùng bố về quê để bốc mộ ông , và kinh ngạc phát hiện trong quan tài của ông mọc lên một cây huyết linh chi.

 

kìm sự tò mò bèn đăng bài lên mạng hỏi xem ăn .

 

Rất nhanh, một vị thầy trả lời:

 

[Chỉ khi một tắt thở vội vàng hạ huyệt, khi tỉnh trong quan tài, oán khí tụ trong lồng ngực, phun một ngụm m.á.u tươi lên quan tài, lúc đó mới mọc một đóa huyết linh chi.]

 

Dưới bình luận, các bình luận ào ạt xuất hiện: [Chủ thớt ơi, ông bạn c.h.ế.t oan quá!]

 

1

 

Quê sâu trong một bản làng heo hút giữa núi rừng mênh m.ô.n.g của vùng Vân Quý.

 

Năm , dịp Thanh Minh, chú Ba gọi điện về, rằng ngôi mộ của ông nội sụp, cần cả nhà về gấp để cải táng.

 

Chiếc xe lao vun vút qua những khúc cua quanh co của con đường uốn lượn men theo sườn núi, hạ cửa kính, gió mang theo mùi cây rừng lùa , thổi tung mái tóc, còn ánh mắt thì lạc cõi xa xăm phong cảnh lạ quen.

 

Bố lên thành phố công từ khi còn nhỏ, kiếm tiền mua nhà, nên hầu như bao giờ về quê.

 

Năm ông mất, mới ba tuổi, cho về, sợ con nhỏ thấy xác sẽ mất hồn.

 

Ông ba con trai, bốn con gái, cháu nội cháu ngoại nhiều đến mức hai bàn tay đếm xuể.

 

Ông mất vì bệnh suy thận, những năm cuối đời, lở loét, ông luôn ở nhà chú Ba, sinh hoạt ăn uống đều giường, do thím Ba chăm sóc từng li từng tí.

 

Bố thường , nếu thím Ba, ông sớm mất , thím Ba đúng là một phụ nữ hiền lành.

 

thì nghĩ , bà khẩy : “Anh tưởng bà cam tâm tình nguyện hầu hạ cái ông già lụ khụ đấy , chẳng cũng vì gia bảo .”

 

Từ nhỏ nhà một món gia bảo, truyền cho con trai chứ truyền cho con gái.

 

Mặc dù là con trai, nhưng bố ông yêu quý, sớm chuyển lên thành phố, nên cũng chẳng còn mong gì nữa.

 

Ngược , thường hỏi: “Cái món gia bảo nhà rốt cuộc là cái gì ? Có đáng tiền ?”

 

Bố lắc đầu, ông cũng từng thấy, đợi đến khi ông còn một thở cuối cùng mới lấy .

 

khi ông mất, chú Cả và chú Ba, cùng mấy ông dượng đều vây quanh giường.

 

Ông loay hoay tìm trong gối mãi mà chẳng moi thứ gì, tay buông thõng, ông liền trút thở cuối cùng.

 

Chú Cả tức giận chửi rủa, chắc chắn ông lén lút đưa gia bảo cho thím Ba.

 

Thím Ba tủi mấy , một mực chẳng nhận bất cứ thứ gì từ tay ông, từ đó, hai nhà trở mặt, mỗi chạm mặt là lời qua tiếng , như nước với lửa.

 

2

 

Chiếc xe dừng chân núi, để bản leo qua mấy ngọn núi nữa.

 

Bố việc ở công trường nên sức khỏe , còn thì mệt đến thở hổn hển.

 

Toàn bộ nhà cửa trong bản đều là kết cấu gỗ đá, một màu xám đen đồng nhất, tường xây bằng đá xếp chồng, đường lát đá phiến, tựa lưng núi mà dựng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-linh-chi-trong-quan-tai/chuong-1.html.]

 

Chú Ba đón chúng về nhà, phía bên trái căn nhà bốc lên những làn khói bếp lượn lờ, trong sân mấy con trâu bò.

 

Bố khẽ thở dài: “Nhiều năm về, bản làng vẫn y như xưa.”

 

Chú Ba : “Có tiền thì dọn thị trấn ở cả , còn là đám nổi, sống cầm chừng qua ngày. Em thì nỡ rời , đến nơi khác chẳng cảm giác thuộc về gì cả.”

 

Thím Ba từ trong bếp bưng mấy đĩa thức ăn, thấy chúng cất giọng lạnh tanh, chẳng thèm lấy một cái:

 

“Bò dê trong nhà đều nỡ giết, chỉ còn ít thịt xông khói phơi gác bếp, các chịu khó ăn tạm . Cái lão già , c.h.ế.t còn yên, còn phiền về đây cải táng.”

 

Lời của thím đầy vẻ khắc nghiệt, bố thấy liền nhíu mày.

 

“Nói cái gì !” Chú Ba liếc thím:

 

“Anh chị là nhà, dù chuyện gì cũng thể về chơi vài hôm, năng kiểu đó.”

 

Không khí chút ngượng nghịu.

 

Mẹ dậy giúp thím Ba một tay, chú Ba vội vàng ngăn : “Chị dâu, chị cứ nghỉ , chuyện bếp núc để Quế Hoa lo là .”

 

Em họ Hổ Tử húp cơm lia lịa, ăn xong liền quăng đũa xuống bàn: “Con chơi đây.”

 

Chú Ba bóng lưng nó mà mắng một câu:

 

là do nó chiều quá, lớn mà chẳng gì ngoài ăn với ngủ, cứ cái đà , cũng chẳng khỏi bản nổi, giống , cả đời ngẩng đầu lên .”

 

Bố rít một thuốc lào, an ủi chú: “Con nít còn nhỏ, lớn lên sẽ hiểu chuyện thôi.”

 

Chú Ba thở dài, than phiền chuyện dân trong bản sống dựa núi, những bài thuốc cổ truyền, nhưng giờ rừng núi chẳng còn như xưa, phá, ô nhiễm, thảo dược ngày càng hiếm, tiền kiếm , cái ăn cũng chẳng đủ.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Ý tứ trong lời vay tiền bố .

 

Bố định đồng ý.

 

Mẹ bàn véo đùi bố , bố đành thở dài theo, : “Ai cũng khổ, ai cũng dễ dàng.”

 

Ăn cơm xong trời cũng tối.

 

cùng sân hóng gió, lên bầu trời đêm miền núi, một màu lam thẫm tĩnh lặng, nơi sáng dày đặc như hạt mè chiếc bánh nếp tròn.

 

Mẹ cạnh một cái giá phơi thuốc, nhặt một vật đen thui lên hỏi : “Tiểu Kiệt, con đây xem đây là nấm ?”

 

Lời dứt, thím Ba từ trong bếp chạy , lớn tiếng kêu lên: “Bỏ xuống, đừng động !”

 

3

 

Mẹ ngượng ngùng rụt tay .

 

Lúc chú Ba và bố cũng , chú Ba quát thím Ba mấy câu, thím quá.

 

Bố thấy cái rổ nấm đó, cũng chút tò mò: “Loại nấm gì mà đen bóng như nhựa than ? Anh sống gần nửa đời cũng từng thấy.”

 

Chú Ba : “Đây là do em tự trồng, hái trong núi.”

Loading...