Huyết Linh Chi Trong Quan Tài - Chương 7 - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:48:48
“Ba ơi, con con bất hiếu, nhưng ba hành hạ con năm năm, ba thể trách con !”
Thi Vương đột nhiên nổi giận, giơ tay, nhấc bổng chú Ba lên.
Cả hai chúng lơ lửng giữa trung, đôi chân ngừng đạp loạn xạ, mặt đỏ bừng.
Ý thức cũng dần mơ hồ.
Trong gang tấc, đột nhiên bên ngoài cửa lóe lên một tia sáng vàng, một lá bùa màu vàng bay , dán lên đầu Thi Vương.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Xem tiểu gia đến muộn nhỉ! Quả là con hàng to xác!”
Một đàn ông tóc dài bay , tháo cây kiếm gỗ đào xuống, miệng lẩm bẩm những câu thần chú khó hiểu, đ.â.m thẳng tim Thi Vương.
Là “Tọa Vong Đạo” đến!
Thi Vương quăng và chú Ba , vung tay đánh “Tọa Vong Đạo”.
Người đàn ông né tránh khéo léo, dùng kiếm gỗ đào đ.â.m đầu gối Thi Vương, Thi Vương gào lên một tiếng quỳ xuống đất.
“Tọa Vong Đạo” rút mấy lá bùa, đạp lên đầu gối Thi Vương lấy đà, nhét lá bùa miệng Thi Vương, một làn khói đen bốc , kèm theo mùi hôi thối nồng nặc.
Tranh thủ lúc Thi Vương yếu thế, “Tọa Vong Đạo” cắn nát ngón tay, bôi m.á.u tươi lên kiếm gỗ đào, đ.â.m mạnh tim Thi Vương.
Thi Vương kiếm đ.â.m tim, lập tức định trụ.
Hình như bố cũng cảm ứng , gào rú đau đớn, ôm đầu quằn quại.
khói đen sặc đến ho rũ rượi, chỉ tay phía : “Tọa Đại Tiên, mau cứu bố với!”
15
“Tọa Vong Đạo” dán hai lá bùa vàng lên trán bố , họ lập tức im lặng, giúp họ giải thi độc, ngâm nước gạo nếp thêm vài ngày lông trắng sẽ tiêu hết.
Chú Ba gãy xương sườn, giường thể cử động.
Tay cũng bó bột, treo tay thăm chú , bưng một bát cháo đút cho chú, chú Ba , nhớ đến Hổ Tử và thím Ba, nước mắt rơi lã chã.
Thím Ba c.h.ế.t thảm, vì che chở cho chú Ba, Thi Vương sống sờ sờ mà xé nát.
đặt bát cháo sang một bên, hỏi: “Chú Ba, chú thể thật với cháu ? Chú và thím Ba cũng ăn Linh Thi Cô, tại biến thành Bạch Mao Cương?”
Chú Ba lên trần nhà, chớp mắt, như thể đang hồi tưởng: “Nửa năm một cao nhân ngang qua bản, thấy trong sân nhà chú phơi Linh Thi Cô, ngôi mộ của ba chú là đất nuôi xác chết, ba chú biến thành Thi Vương , để đề phòng vạn nhất thì nên nhấc quan tài di chuyển thi thể. Ông còn cho chú hai viên thuốc, ăn sẽ biến thành Bạch Mao Cương.”
“Lúc đó chú để tâm, Linh Thi Cô mọc quan tài ba chú thể bán tiền, lỡ cải táng , mọc nữa thì .”
Chú dừng : “ đó, mộ sập. Chú mới gọi bố cháu về cải táng.”
mà nổi giận đùng đùng: “Chú ăn sẽ biến thành Bạch Mao Cương, mà còn nấu cho chúng cháu ăn!”
Chú Ba chút hổ cắn môi: “Chú và thím Ba ăn mấy bữa mà , cứ nghĩ chắc là cao nhân bừa lừa chú thôi.”
Thật ngu ngốc, họ uống thuốc giải, mà để bố gặp nguy hiểm.
kìm nén cơn giận, tiếp tục hỏi: “Tối qua tại chú khi ông nội tắt thở chú nhét ông quan tài, lúc nhập quan chú Cả cũng ở đó ?”
Chú Ba đau khổ lắc đầu.
Chú , ông hành chú suốt năm năm, càng già càng khó tính, đặc biệt là già bệnh.
Ông thường xuyên cố ý vệ sinh quần, bắt thím Ba giặt.
Nửa đêm la hét chú Ba, thím Ba thể ngủ trọn giấc.
Bất kể thím Ba nấu món gì, ông cũng dở, còn dùng bát đập thím Ba, thím Ba cố ý bạc đãi ông.
Ông cạn kiệt sự kiên nhẫn của chú Ba và thím Ba.
Sau , bệnh tình của ông trở nặng, chỉ còn thoi thóp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huyet-linh-chi-trong-quan-tai/chuong-7-het.html.]
Chú Ba nghĩ ông sống mấy ngày nữa, ép ông lấy gia bảo .
Thứ đó ai từng thấy?
Có lẽ là một khoản tài sản lớn?
ông sợ rằng nếu chú Ba và thím Ba gia bảo thì sẽ chăm sóc ông nữa, dù thế nào cũng chịu lấy .
Chú Ba tức giận, liền giấu chú Cả phong quan tài chôn ông .
Sau đó chú Cả chuyện, mắng chú Ba một trận.
Còn việc hai gia đình vì chuyện gia bảo mà kết oán, đó là chuyện khi ông mất.
Chú Cả cũng là mới nghi ngờ, ông đưa gia bảo cho thím Ba.
“Mảnh đất đó là do ông con tự chọn, chú cũng ngờ là đất nuôi xác.” Chú Ba bất lực thở dài, “Có lẽ, đây chính là quả báo.”
16
“Tọa Vong Đạo” hỏa táng t.h.i t.h.ể ông , bố đặt hũ tro cốt trong quan tài ở mộ mới, ông bảo lạy ông mấy lạy.
ngôi mộ mới, trong lòng vẫn còn thắc mắc.
“Tọa Vong Đạo” ngậm một cọng cỏ khô trong miệng, khoanh tay bên cạnh : “Trong dân gian một truyền thuyết, nuôi xác nghìn năm thể dương, trường sinh bất lão.”
“Trải qua hàng ngàn năm, hết lớp đến lớp khác, vì dương mà để con cháu chôn cất ở những nơi gọi là phong thủy bảo địa.”
“Vì những năm gần đây, khắp nơi xuất hiện nhiều Bạch Mao Cương, tiểu gia bắt cả trăm tên . Thi Vương như thế thì đây là đầu tiên thấy.”
khổ.
Không hiểu ông sống gần trọn đời như , tại còn vươn tay níu lấy bất tử, đến mức hại cháu, hại con, hóa thành quái vật, tàn sát cả nhà.
Con , thật sự thể tham đến tận xương tủy.
Xuống núi xong, bố gặp chú Cả, ông hôm đó chú Cả dẫn dân làng đến cứu chúng , ông cảm ơn.
Chú Cả gặp bố , mặt biểu cảm gì.
Bố chú Cả nghi ngờ chú Ba dùng ông nuôi thi để kiếm tiền, liền kể lời của “Tọa Vong Đạo” cho chú , còn : “Thằng Ba cũng dễ dàng gì, năm đó ba chúng bệnh, mấy chị đều chịu chăm sóc ông, thì ở xa giúp gì, chỉ thằng Ba và thím Ba…”
Chú Cả gật đầu, coi như tha thứ cho chú Ba.
Chú đối với thiết, xoa đầu : “Tiểu Kiệt, về thành phố nhớ gọi điện cho chú Cả nhé.”
Trước khi về thành phố, chú Ba lấy hết tiền bán Linh Thi Cô .
Chú Ba Hổ Tử và thím Ba đều chết, loại tiền hung chú dám tiêu.
Nhờ bố giúp đỡ quyên góp tiền cho viện phúc lợi.
chú Ba, bên thái dương thêm vài sợi tóc bạc, chỉ một đêm già nhiều, khiến khỏi xót xa.
Bố , sẽ thường xuyên đưa về bản thăm chú và chú Cả.
Chú Ba vui vẻ đến mức mắt híp .
Trên đường về, mở bài đăng cũ , nhiều để lời nhắn cho , quan tâm đến sự an của và gia đình.
Họ đưa mấy phiên bản phỏng đoán khác , đoán là chú Ba , đoán là chú Cả , nhưng một ai đoán rằng chính ông tự sắp đặt việc nuôi xác để dương, suýt chút nữa hại c.h.ế.t cả gia đình.
Chú Ba cũng trả một cái giá đắt cho lòng tham của .
ánh nắng ngoài cửa sổ, chậm rãi gõ một dòng chữ: “Tham lam là vực sâu của bản tính con , một khi trượt chân xuống đó, ắt sẽ mất tất cả.”
“Biết đủ là trí, trân trọng điều đang là phúc.”
(Hết)