Huynh Trưởng Làm Sao Thế? - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:45:23
Giọng nũng nịu của nữ nhân vang lên bên tai, chẳng còn tâm trí lo nghĩ gì khác, nghiến răng một cái, bước .
Run run đưa tay gõ lên cánh cửa lâu đến. Gần như ngay lập tức, cửa mở . Một luồng khí lạnh lẽo ập mặt.
Ta nép bên cửa, lòng bồn chồn bóng hình cao lớn mặt. Năm năm xa cách, dáng vẻ càng thêm phần sắc sảo, tuấn tú lạ thường. Sống mũi cao thẳng, môi mỏng như lưỡi dao. Ánh mắt chạm , khỏi rùng .
Huyết mạch trong như dòng dầu nóng, thấm từng thớ thịt, lan tỏa cảm giác tê dại ngứa ngáy. Toàn như đàn kiến cắn rỉa.
Ta khó chịu vò vạt áo xộc xệch. Vừa cất lời, giọng khàn đặc: "Huynh... nóng quá..."
Vị trưởng xưa nay vẫn lạnh lùng như tùng bách núi cao, giờ đây chăm chú , đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu hình ảnh tiều tụy của .
Gương mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng, y phục hờ hững nửa kín nửa hở. Vẻ ... mê hoặc lòng . Cánh cửa khép . Ta kéo phòng. Da thịt chạm , cảm giác mát lạnh khiến thỏa mãn rên rỉ.
Ta chẳng còn chút sức lực nào, chỉ dựa . Vô thức cọ xát, tham lam đòi hỏi sự mát mẻ hiếm hoi . Tiếng gia đinh vang lên ngoài cửa: "Đại công tử, thấy điều gì bất thường ?"
Hắn đáp lời, giọng lạnh lùng như ngọc: "Có. Chỉ là một con mèo hoang mò mẫm trong đêm thôi, cần ầm ĩ thế ?"
"Ra là mèo hoang..."
Đám gia đinh sực tỉnh, vội vã tản như đàn chim vỡ tổ. Nguy hiểm qua. Ta run rẩy dựa Khương Hành, tay níu chặt vạt áo , tham lam tìm kiếm lạnh từ cơ thể .
Lớp áo lót trắng nhăn nhúm tay . Vòng eo săn chắc, mạnh mẽ do chinh chiến sa trường của lúc mà quyến rũ đến thế. Và ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/huynh-truong-lam-sao-the/2.html.]
Một tiếng rên khẽ vang lên. Khương Hành nắm chặt lấy tay . Tim đập loạn xạ. Trong khoảnh khắc, đất trời như đảo lộn, váy áo tung bay. Hắn bế đặt lên giường, nhẹ nhàng nhưng nỡ rời xa. Bàn tay thon dài của khẽ chạm lên trán . Yết hầu khẽ động: "A Từ, nóng quá. Có bệnh ?"
Ta khó chịu lắc đầu. Dược tính càng ngấm lâu càng mạnh, cơn khát dục vọng cuộn trào khiến nghẹt thở, chỉ còn nức nở cầu xin: "Ca ca .. Muội ... ..."
Lý trí và dục vọng giằng xé, nước mắt tuôn rơi như trân châu ánh trăng. Khương Hành , cổ họng nghẹn . Ngón tay chai sạn vì chinh chiến của đặt lên cổ tay , khẽ dò mạch.
Một lúc , buông tay, thở dồn dập, đột ngột tiến sát gần. Hương tùng lạnh lẽo tràn ngập khoang mũi, bóng hình cao lớn của phủ xuống như một tấm lưới. Ta, vòng tay , mềm nhũn như vũng xuân tình.
"A Từ, trúng thuốc. Dược tính cực mạnh, nếu sớm cùng hoan ái, tính mạng ắt nguy."
Giọng trầm khàn vang lên bên tai, như một khúc nhạc mê hoặc, kéo vòng xoáy đam mê. Ta chẳng còn tâm trí nào để , ánh mắt chỉ dán chặt đôi môi đang mấp máy .
Hai cánh môi mỏng manh, sắc môi nhợt nhạt, nhưng quyến rũ đến lạ kỳ. Chỉ cần khẽ ngẩng đầu, thể chạm đến. Ta nuốt khan, vòng tay ôm lấy cổ Khương Hành, làn da trắng muốt như tuyết, mềm mại tựa như xương.
Trong đôi mắt thâm trầm của , thấy trâm ngọc rơi xuống, mái tóc đen óng ả xõa tung gối. Ta lúc , chẳng khác nào một yêu tinh quyến rũ, khác hẳn vẻ đoan trang thục nữ thường ngày. Tiếng gọi từ phát cũng mềm nhũn, lạc cả giọng: "Ca ca... ... ..."
Khương Hành một tay ôm lấy eo , ánh mắt tối sầm . Tay khẽ vuốt ve đôi môi , mơn trớn vành tai. Mỗi cử động của đều như đang gồng chống cơn cuồng nhiệt đang chực trào. Vẻ lạnh lùng sắt đá luyện qua năm tháng chinh chiến, giờ đây nhuộm thắm sắc dục vọng.
Bao nhiêu kiềm chế, cuối cùng cũng tan thành mây khói.
"Sau đêm nay, dù hối hận cũng muộn . Ngoan nào A Từ, gì, cứ tự lấy."
Xiêm y rơi rụng, vương vãi nền nhà.