Kẻ Cứu Rỗi Đáng Thương
Chương 1
1.
Khi Chu Ngật bị đuổi ra khỏi nhà.
Vẻ mặt vô cùng sửng sốt .
Chỉ một giờ trước, hắn nhận được thông báo bị hội đồng quản trị sa thải trước cửa tòa nhà hành chính của công ty.
Hắn muốn về nhà của bồ nhí, nhưng cánh cửa căn hộ cao cấp ở trung tâm thành phố đã xóa bỏ dấu vân tay của hắn.
Tất cả đồ đạc của Chu Ngật đã được tôi dọn sạch từ một tuần trước, đóng gói và chuyển đến chỗ của Tống Điềm, do người giúp việc mà hắn thuê cho Tống Điềm nhận.
Nửa năm nay, hắn ít về nhà, hầu hết quần áo thường dùng đều được để ở nơi hắn sắp xếp cho Tống Điềm.
Thậm chí hai tháng gần đây, hắn đưa Tống Điềm đi du lịch với danh nghĩa công tác, tay trong tay với cô thư ký kém hắn 5 tuổi đi qua từng địa điểm chứa đựng những kỷ niệm của chúng tôi.
Chu Ngật nói, hắn muốn dọn dẹp ký ức, và hắn cũng muốn nói lời tạm biệt với quá khứ.
Cách hắn nói lời tạm biệt là đưa một cô gái khác, có nét tương đồng với tôi lúc trẻ, đến thay thế tôi, trở thành chủ nhân mới của mối tình này.
Chuyện đến nước này, tôi đã không thể phân biệt được Chu Ngật trong quá khứ có mấy phần thật lòng với tôi.
Ngày xưa, khi yêu tôi, hắn có thể liều mạng vì tôi.
Nhưng đến nay, tôi mới nhận ra, có vẻ như hắn yêu cảm giác mới mẻ khi rơi vào tình yêu với những người khác nhau hơn.
Chu Ngật trong quá khứ là một nam thứ bi thương trong một cuốn tiểu thuyết tình yêu đầy đau khổ, hắn được định sẵn phải hy sinh cả đời cho nữ chính, rồi cuối cùng chết cô độc.
Còn tôi đã cứu rỗi hắn, mang đến cho hắn một kết cục viên mãn.
Câu chuyện dường như bắt đầu biến chất từ lúc đó.
Sức hấp dẫn của nam thứ bi thương chính là hắn luôn lựa chọn hết lòng vì nữ chính bất kể lúc nào.
Các độc giả luôn không thể kìm lòng mà tưởng tượng, nếu mình nhận được một tình yêu chân thành như vậy, sẽ đối xử với nó như thế nào.
Nhưng thực tế luôn tương tự, khi hắn thoát khỏi định mệnh đã được sắp đặt, không còn là nam thứ bi thương chỉ biết hết lòng hy sinh nữa.
Hắn cũng trở thành một người đàn ông bình thường nhất.
Sẽ tham lam, sẽ nổi giận, sẽ nói dối cũng sẽ thay lòng.
Lúc đầu tôi lựa chọn ở lại bên hắn sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Chúng tôi tay trong tay bước vào lễ đường hôn nhân, lập gia đình, gây dựng sự nghiệp.
Nếu là tiểu thuyết đến đây thì nên dừng lại, nhưng cuộc sống không phải là tiểu thuyết.
Sau khi kết hôn, chúng tôi trải qua một khoảng thời gian tình cảm nồng cháy, sau đó cuộc sống trở nên nhạt nhẽo.
Hắn vẫn bận rộn với công việc, còn tôi không cam tâm bị giam cầm trong nhà.
Mặc dù mẹ của Chu Ngật thường xuyên phàn nàn, nói người phụ nữ nào như tôi, kết hôn rồi còn không lo cho gia đình.
Bà ta không hài lòng với việc hiện tại Chu Ngật đã cung cấp cho tôi một cuộc sống vật chất sung túc như vậy, mà tôi lại không thể chăm sóc tốt cho Chu Ngật về mặt sinh hoạt.
Bộ mặt như vậy, so với người phụ nữ nhân từ năm xưa mắc bệnh nặng không có tiền chữa trị, trong bệnh viện nắm tay tôi lặp đi lặp lại cảm thán may mắn là bên cạnh A Ngật có tôi đã không còn chút nào giống nhau.
Những năm tháng sống trong đống vàng bạc, cuộc sống sung túc đã nâng cao tầm nhìn của bà ta.
Bà ta càng ngày càng cảm thấy tôi không xứng với Chu Ngật.
Nhưng dù bà ta có coi thường tôi, cũng không thể thay đổi hiện trạng.
Với công ty do Chu Ngật một tay tạo dựng, chúng tôi mỗi người nắm giữ một nửa quyền lực.
Dù là vợ chồng, nhưng trong công ty, tôi và Chu Ngật cũng chia thành hai phe phái khác nhau.
Hai phe tạo thành sự cạnh tranh lành mạnh, duy trì sự cân bằng tinh tế.
Trong những năm qua, giá trị thị trường của công ty và tài sản của tôi và Chu Ngật không ngừng tăng lên.
Mọi thứ đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp.
Về quá khứ tăm tối của Chu Ngật, tuổi thơ bị bắt nạt, ăn nhờ ở đậu nhà người khác đang dần rời xa hắn.
Có lẽ là cuộc sống quá sung sướng, hoặc có thể Chu Ngật thực sự chỉ giỏi về khoản này.
Hắn đã ngoại tình vào năm thứ ba sau khi chúng tôi kết hôn.
Chàng trai trẻ từng nhìn tôi say đắm, lặp đi lặp lại tâm tư của mình với tôi.
Thay lòng đổi dạ đến bất ngờ.
Cô gái tên Tống Điềm, mới đến công ty thực tập chưa được bao lâu đã lọt vào mắt xanh của hắn.
Chỉ trong vòng nửa năm, Tống Điềm đã được thăng chức lên vị trí thư ký bên cạnh Chu Ngật.
Nửa năm nay, tôi và Chu Ngật vốn đang trong thời gian chiến tranh lạnh, khi cãi nhau giận dữ, chúng tôi cũng từng buông lời cay đắng, mặc kệ nhau.
Mọi người đều đang chờ đợi người phụ nữ mạnh mẽ như tôi sẽ vì tình yêu mà ghen tuông, cãi nhau ầm ĩ với cô gái trẻ.
Nhưng tôi chỉ dồn nhiều tâm sức hơn vào sự nghiệp.
Gia đình đã là một bản số liệu rối mù, và gốc rễ của sự mục nát không nằm ở tôi, tôi càng không thể vì vậy mà lơ là sự nghiệp của mình, để rồi bị kéo vào vũng bùn.
Lúc đầu tôi không muốn quan tâm đến Chu Ngật nữa, nhưng hắn làm quá lộ liễu.
Dù sao cũng là công ty của hai chúng tôi, hắn gây ra scandal cũng không có lợi gì cho tôi.
Cuối cùng, tôi vẫn không nhịn được nhắc nhở hắn vài câu.
Lúc đó, tôi vẫn rất tự tin về việc người Chu Ngật yêu nhất là tôi.
Quãng thời gian gian khổ cùng nhau vượt qua quá đẹp, tôi và Chu Ngật không chỉ là người yêu, mà còn là đồng đội.
Nhưng đáp lại điều này, Chu Ngật lại tỏ ra thờ ơ.
Hắn nói nhìn thấy tham vọng trong mắt cô gái nhỏ đó, hắn luôn không nhịn được nhớ về chuyện xưa.
Lúc trước chúng tôi đã chịu đựng rất nhiều khổ sở, cho nên bây giờ hắn không thể nhịn được mà muốn giúp đỡ Tống Điềm.
Tôi nghe hiểu hàm ý trong lời nói của hắn, im lặng không nói thêm gì nữa.
Cũng chính từ lúc đó, tôi bắt đầu chú ý đến Chu Ngật trong sự nghiệp.
Một công ty do một tay gây dựng, muốn tách ra hoàn toàn không phải chuyện một sớm một chiều.
Trên mặt tôi tỏ ra bình tĩnh, nhưng tay vẫn không ngừng hành động.
Trong quá trình này, không phải tôi không cho Chu Ngật cơ hội.
Nhưng hắn không hề kiềm chế, Tống Điềm cần hắn giúp đỡ ngày càng nhiều.
Cuối cùng, hắn còn giúp ả mua biệt thự ở ngoại thành, xây dựng tổ ấm êm ái cho họ.
Không biết vì tâm lý gì, Chu Ngật làm những việc này đều không giấu tôi.
Lúc đầu khi tôi đến thế giới này lựa chọn công lược hắn, tôi đã nói rõ thân phận của mình với hắn.
Hắn biết tôi không thể quay về được nữa, chỉ có thể ở lại thế giới này, ở bên cạnh hắn.
Thời gian hắn về nhà ngày càng ít, thỉnh thoảng gặp nhau, hắn sẽ dùng giọng điệu đầy mỉa mai nói, bảo nữ cường nhân chịu khó về nhà thế.
“Có lúc anh tự hỏi, em thật sự vì anh mà đến sao, anh cảm thấy so với anh, em luôn để tâm đến tiền bạc hơn.”
Hắn như đưa ra lời tối hậu thư, nói xong liền ra khỏi cửa.
Hắn đang oán trách tôi, oán trách tôi không chịu về nhà, oán trách tôi sau khi cuộc sống tốt hơn vẫn lưu luyến thương trường, trở thành đối thủ của hắn.
Nhưng lúc trước khi chúng ta nghèo đến chỉ còn mạng sống, thủ đoạn của tôi, tâm huyết sự nghiệp của tôi, năng lực của tôi, mới là thứ thực sự có thể cứu rỗi hắn.
Hắn biết, nhưng hắn không hề sợ hãi.
Tôi không để ý đến sự khiêu khích của Chu Ngật, để không cho hắn phát hiện tôi đã bắt đầu chuyển tài sản, tôi buộc phải gây áp lực cho hắn trong sự nghiệp, từng bước ép hắn trong công ty.
Ngay khi tôi tưởng rằng chúng tôi sẽ chia tay trong hòa bình sau khi mọi chuyện đều kết thúc,
Biến cố xảy ra, đó là vào một buổi chiều nắng đẹp, Chu Ngật và tôi cùng đeo nhẫn cưới tham gia phỏng vấn tạp chí tài chính kinh tế.
Phóng viên hỏi rất nhiều chuyện thú vị về thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt trước đây của tôi và Chu Ngật.
Chu Ngật cười đáp, trước ống kính hết sức đóng vai một người chồng yêu thương vợ.
Tống Điềm cũng ở đó, ả ở ngoài ống kính.
Ánh mắt thất vọng lướt qua ngón áp út của chúng tôi nhiều lần, cuối cùng hoàn toàn ảm đạm.
Cuộc trò chuyện này cuối cùng vẫn không có kết thúc hoàn hảo.
Khi phóng viên nhắc đến lời thề nóng bỏng mà Chu Ngật đã tuyên bố khi tỏ tình với tôi, cuối cùng Tống Điềm không thể nhịn được nữa.
Quay người bỏ chạy khỏi phòng thu.
Chu Ngật trước ống kính lập tức biến sắc, hắn đứng dậy, thậm chí không kịp cầm lấy áo vest khoác trên ghế, không màng hình tượng đuổi theo ra ngoài.
Vào ngày hôm đó, tất cả mọi người đều chứng kiến sự cuồng nhiệt trên mặt Chu Ngật.
Hắn như một chàng trai mới lớn, bộc lộ tình yêu chân thành của mình, không hề sợ lời đàm tiếu.
Mà tất cả những ảnh hưởng xấu do hắn mang đến, lại do tôi phải gánh chịu hậu quả.
Tôi nhìn bản thảo hắn để lại trên bàn, trên đó vẫn in lời thề khi hắn cầu hôn tôi, lời thề nổi tiếng khắp thành phố.
Hắn nói: “Mỗi chàng trai đều chắc chắn sẽ chỉ ngàn vạn lần yêu thương người cứu vớt mình khỏi nỗi ám ảnh,Chu Ngật cả đời này, vĩnh viễn chỉ vì Trần Thư Ninh mà tồn tại.”
Đúng vậy, trong những câu chuyện ngôn tình, chàng trai sẽ chung thủy với cô gái của mình.
Nhưng sau khi câu chuyện kết thúc, thứ để lại cho những nam nữ si tình trong cuộc sống chỉ là hiện thực.
Không ai có thể thoát khỏi điều đó.
Tôi chỉ mong Chu Ngật có thể cuồng si và hồ đồ hơn một chút.
Những ngày tháng an nhàn đã khiến hắn mất đi cảm giác nguy hiểm.
Hội đồng quản trị đã có nhiều người không hài lòng với hắn, hắn vẫn đắm chìm trong tình yêu cuồng nhiệt của mình, và đương nhiên cho rằng tôi và hắn là một cộng đồng lợi ích, tôi sẽ xử lý mọi tin tức tiêu cực cho hắn.
Tối hôm đó, Chu Ngật mang theo đơn ly hôn đã soạn thảo sẵn trở về.
“Có thể đi nhận giấy ly hôn trước, tin tức hãy giữ kín, bây giờ công bố ra sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu của công ty.” Hắn ngồi trước mặt tôi, với một dáng vẻ thương lượng vô cùng bình tĩnh mở lời với tôi.
Hắn không phải đang thương lượng, mà là đang ra lệnh, quá quen với việc dựa dẫm vào tôi trong mọi việc, nam phụ bi kịch này, cho đến tận bây giờ, ngay cả khi ly hôn với tôi, vẫn quen với việc ném cục diện rối rắm cho tôi thu dọn.
Hắn nói: “Thư Ninh, trước đây anh rất yêu em, sự bình tĩnh và lý trí của em đã giúp anh vượt qua nhiều khó khăn, nhưng đôi khi, anh cảm thấy em giống như một người đồng đội đáng tin cậy hơn, người ta sẽ không coi đồng đội của mình là người nằm chung gối.”
“Trước đây bên cạnh chúng ta chỉ có lẫn nhau, cũng chỉ có thể nhìn thấy lẫn nhau, đến bây giờ, anh mới biết tình yêu thực sự là gì.”
Hắn nói tình yêu của tôi mang theo mục đích quá mạnh mẽ, trước đây là để công lược hắn, sau này là để có được tiền tài, quyền thế và địa vị.
Hắn nói cả đời này hắn luôn mệt mỏi chạy về phía trước, chưa bao giờ có cơ hội dừng chân cảm nhận tình yêu thực sự.
Bây giờ hắn muốn bù đắp lại những nuối tiếc.
2
Tôi bình tĩnh nhìn người trước mặt, nghe hắn kể từng chi tiết về nỗi ám ảnh của anh với một cô gái khác và những lời buộc tội tôi.
Trong đầu tôi chỉ nghĩ đến tài sản mà tôi đã chuyển đi.
Nửa năm trước, tôi đã lấy danh nghĩa của cha tôi thành lập một công ty khác.
Bây giờ còn một số thủ tục chưa hoàn thành, nhưng cũng không còn nhiều nữa.
Chỉ là nhìn Chu Ngật trước mặt vẫn không ngừng buộc tội tôi,
Tôi đã thay đổi ý định.
So với việc tự chuyển đi, bây giờ tôi muốn đuổi hắn ra ngoài hơn.
Như vậy đồng ý ly hôn.
Việc chia đôi tài sản một cách công bằng có vẻ như quá hời cho hắn rồi.
Dù sao công ty này có thể thành lập, phần lớn là do tôi góp vốn.
Còn phần nhỏ mà Chu Ngật làm, cũng nên được coi là khoản bồi thường cho tôi.
Thấy vậy, tôi lộ ra chút xoắn xuýt, nhẹ giọng hỏi hắn: “Nhất định phải đột ngột như vậy sao?”
Nhưng không ngờ nói như vậy lại chọc cười hắn, trên mặt Chu Ngật xuất hiện vài phần châm chọc: “Chiến tranh lạnh thời gian dài như vậy, lúc trước em không chịu cúi đầu, sao, giờ em hối hận rồi sao?”
Tôi rũ mắt không đáp, coi như ngầm thừa nhận.
Thấy tôi không phản bác lại như thường lệ, Chu Ngật thoáng ngẩn người, lập tức cười khẽ.