Kẻ Điên 2: Hình Xăm Cá Chép - 2
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:47:26
Anh : “Xin , khiến ảnh hưởng. hạn chế về năng lực, chỉ thể bồi thường thế thôi.”
Nói , đưa hai phong bì dày cộp, chắc chắn là tiền.
Giang Ninh , dùng ánh mắt hỏi “Có nhận ?”
cũng quan tâm lắm, chỉ đáp: “Cậu tự quyết .”
Dù cô là đối tượng quan sát và mô phỏng chính của , tin cách đối nhân xử thế của cô .
Giang Ninh suy nghĩ một lát, với Vương Kiến Nghĩa: “Anh Vương, thôi bỏ . Tiểu Bảo còn cần tiền chữa bệnh…”
Còn hết câu, Lý Tú Trân xông tới.
8
“Vương Kiến Nghĩa! Anh ép c.h.ế.t ?! Anh đưa hết tiền cho bọn họ thì sống thế nào?!”
Mụ lao đến, nổi điên gào thét.
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Vương Kiến Nghĩa cũng phát cáu: “Mẹ! Đây là tiền chúng nên bồi thường! Người c.h.ế.t , giữ tiền để gì?!”
“Anh đưa một triệu cho nhà bên đó , bọn họ còn gì! Người ngoài dựa mà đòi tiền?!”
Mụ lao giật tiền trong tay Vương Kiến Nghĩa, giữ chặt buông.
Không giành , mụ liền sang xả giận lên và Giang Ninh:
“Hai hổ ?!”
Khoảnh khắc đó, tưởng nhầm.
còn hỏi : “Bà chắc là dùng đúng chủ ngữ chứ?”
Mụ lập tức chìm đắm trong cơn điên loạn, gào thét về phía chúng :
“Chẳng qua chỉ là ăn hai miếng thịt thôi! Hai cũng dám nhận hai vạn tệ ?! là đồ mặt dày hổ…”
Ồ… thì logic của bà là .
bừng tỉnh.
Mụ còn định mắng tiếp, nhưng vung tay tát thẳng mặt mụ một cái.
cũng nguyên tắc của : Đồ tự dâng tới miệng thì đừng bỏ lỡ!
vui vẻ xắn tay áo, định xử lý bà già cho trò.
Kết quả, mụ vèo một cái né lưng Vương Kiến Nghĩa.
“Anh c.h.ế.t ?! Để yên cho đánh ?!”
Vương Kiến Nghĩa bất động, trông vô cùng tê liệt.
Giang Ninh kéo : “Thôi , Doanh Doanh, tránh gây chuyện.”
Lý Tú Trân rốt cuộc tìm thế mạnh, bắt đầu gào lên:
“Mày mà dám động tao nữa, tao c.h.ế.t ngay cửa nhà mày cho mà xem!”
đáp: “Được thôi, c.h.ế.t nhanh lên, c.h.ế.t hầm luôn bà cho nóng.”
Sắc mặt mụ đỏ bừng: “Mày còn là hả?!”
Lúc , Vương Kiến Nghĩa cuối cùng cũng phản ứng, kéo :
“Muốn c.h.ế.t thì về nhà mà chết! Đừng ở đây trò!”
Anh kéo mụ , còn bà già cào mấy vết, nhưng vẫn lôi mụ thang máy.
Giang Ninh bên cạnh, liên tục xui xẻo quá.
“Sao thể tống bà tù chứ!”
nghiêng đầu cô : “Vì luật pháp bảo vệ điểm mấu chốt của con , chứ chuẩn mực đạo đức.”
Đây là lời của trai – một cảnh sát. Anh , hệ thống thực chất giúp bảo vệ những chính trực khỏi hãm hại oan uổng.
Nên vì mong bà bỏ tù, chi bằng tự tay sạch chuyện …
Giang Ninh hiểu lầm ý .
Cô thở dài: “Thôi nhịn , giờ?”
9
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-dien-2-hinh-xam-ca-chep/2.html.]
Buồn là chỉ hai chúng gặp xui xẻo.
Thì Vương Kiến Nghĩa vốn định bồi thường cho mỗi hộ gia đình 20.000 tệ.
Dù lương cao, nhưng đó bồi thường cho nhà đẻ của Dư Phán Tử 1 triệu tệ, khu chung cư tổng cộng 50 hộ, thêm 1 triệu nữa.
Anh thực sự thành ý bồi thường.
Các cư dân trong khu dù trong lòng khó chịu với , nhưng nể mặt nên cũng định bỏ qua.
Kết quả, Lý Tú Trân chơi thêm một vố, từng nhà đòi tiền.
10
Nhóm chat khu chung cư.
Tòa 9, căn 502: “Xúi quẩy thật! Bà già lăn ngay cửa nhà , nếu trả thì sẽ c.h.ế.t ngay cửa!”
Tòa 12, căn 105: ”… cũng .”
Tòa 19, căn 2001: “Ban đầu cũng định lấy , còn kịp trả, bà già xông cào một phát. mà đánh thì bà kêu bệnh tim…”
Cả đám trong nhóm chửi bới hàng trăm tin nhắn.
Cuối cùng, từng một thề độc:
“Tránh voi chẳng mặt nào, mà còn dính dáng đến nhà họ, chó!”
“Còn dính dáng nữa, là cứt chó!”
11
tin nhắn trong nhóm cố gắng tiêu hóa cái gọi là “lẽ thường trong cách đối nhân xử thế” của con .
Lúc , Giang Ninh gửi tin nhắn cho .
Giang Ninh: “Doanh Doanh, còn thức ?”
: ”?”
Điện thoại lập tức đổ chuông.
Cô vội : “Cậu mau lên đây! Tiểu Bảo đến !”
: “Tiểu Bảo?”
“Là con trai của chị Dư đó! Vương Tiểu Bảo!”
12
vội vã chạy lên tầng.
Vừa cửa thấy Vương Tiểu Bảo đó, n.g.ự.c áo ướt sũng một mảng lớn, ánh mắt đờ đẫn.
Giang Ninh kéo qua một bên, hạ giọng : “Vừa nãy thằng bé đột nhiên chạy đến gõ cửa nhà .”
“Nó còn ôm theo một con cá to!”
Suýt nữa thì cô hoảng hồn.
“Cá to?”
“Ừ!”
Giang Ninh dẫn đến nhà vệ sinh.
… Cá chép bướm.
Là một con chép bướm trắng muốt, lẽ sắp trưởng thành , dài hơn 50 cm, đuôi lớn và .
Giang Ninh gì với nó, đành tạm thả bồn tắm.
“Nó cứ ôm khư khư mà nhà… Cũng may chết.”
cảnh tượng một sinh vật xinh như , bơ phờ trong nước, trông phần… kỳ dị.
“Dì ơi…”
Tiểu Bảo bất an tới.
Giang Ninh giật : “Tiểu Bảo?! Cháu đang chuyện với chị ?!”
Vương Tiểu Bảo vốn luôn chìm đắm trong thế giới của riêng .
Thằng bé ôm cá chạy đến đây, vốn dĩ bình thường.