Kẻ Điên Lớn Gặp Kẻ Điên Nhỏ - Trời Sinh Một Cặp - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-20 21:46:20
01
Tay đặt lên tay nắm cửa, run nhẹ, nhưng cuối cùng vẫn đẩy .
Triệu Hiên vội vã đưa tay che tai .
“Tiểu Nhiễm, đừng mấy lời linh tinh của Giang. Anh uống nhiều , kiểm soát.”
“Để dạy cho một trận!”
Vừa dứt lời, định đẩy cửa bước .
khẽ kéo tay áo , lắc đầu từ chối.
Từ đầu đến cuối, chỉ hỏi Giang Tự một câu: vì phản đối cuộc hôn ước đến mức khiến cả giới thượng lưu bàn tán ngớt?
gọi là “ trai” suốt gần mười bảy năm. chúng quan hệ m.á.u mủ?
Nếu cuối cùng cũng kết hôn, thì tại thể là ?
Giờ đây, câu trả lời.
Không đủ giỏi, càng đủ xinh .
Mà bởi vì, trong mắt , chẳng qua chỉ là một “con thú cưng” nuôi dưỡng từ bé, để chiều chuộng, để vui đùa, hoặc đơn thuần là để cảnh.
Triệu Hiên lau nước mắt cho bằng chiếc khăn tay, thì thầm bực dọc:
“Lũ Trần Nguyên Lương thật chẳng ăn ... Chẳng ai đáng tin cả.”
hít sâu một , cố giữ giọng bình tĩnh:
“Không , Triệu.”
“Anh thể đưa em về ? Em gặp nữa.”
“Ừ, , về thôi…”
Cả hai lưng thì cánh cửa phòng bao bỗng mở .
Chúng còn kịp phản ứng thì chạm mặt Trần Nguyên Lương. Anh hiểu chuyện gì, lập tức kéo tay trong.
Bữa tiệc hôm nay vốn chỉ là cái cớ để bạn bè tạo cơ hội cho gặp Giang Tự, hàn gắn mối quan hệ giữa hai .
kéo xuống đối diện .
“Anh Giang, dù bất mãn chuyện gia đình thế nào, cũng nên đối xử với Tiểu Nhiễm như thế”, Trần Nguyên Lương lên tiếng.
“Em lớn lên cùng chúng , nên chuyện tử tế, đừng để hiểu lầm kéo dài thêm.”
Từ lúc phòng, Giang Tự hề lấy một . bàn tay siết chặt ly rượu, nổi đầy gân xanh.
Triệu Hiên bước , liếc , hiệu bằng mắt cho Trần Nguyên Lương – tình hình .
Ngay lúc Triệu Hiên định đưa rời khỏi, thì Giang Tự cũng lên tiếng:
“Tô Hân Nhiễm, em vẫn chịu lời?”
“Anh , khi ông nội và ba đổi ý, chúng nhất đừng gặp nữa.”
“Sao em cứ cố chấp mãi thế?”
cúi đầu, nghẹn lời, trong lòng chỉ còn trống rỗng.
Bầu khí trong phòng như hút cạn.
Lần cuối cùng thấy tức giận như thế là khi một đàn trong trường từng tỏ tình với .
Triệu Hiên thở dài, bước đến xoa đầu , nhẹ nhàng vẫy tay hiệu cho rời , để và Giang Tự ở chuyện riêng.
02
Giang Tự nhíu mày, ngửa đầu uống một ngụm rượu:
“Tiểu Nhiễm, em thể giữ lòng tự trọng một chút ?”
“Anh rõ, cảm giác với em. Anh từng xem em như một phụ nữ.”
“Thay vì cứ bám theo , em học cách thiện chính ?”
“Cả ngày chỉ quanh quẩn bên đám đàn ông…”
“Em thật ngu ngốc!”
“Khi tiếp quản công ty, công tác liên miên, hội họp dày đặc, em tưởng lúc nào cũng thể mang em theo ?”
Từng lời như từng nhát d.a.o lạnh lẽo, đ.â.m thẳng lòng n.g.ự.c . Cả như đông cứng, còn chút ấm nào.
Thì ... trong mắt , tệ đến thế.
“Vậy nên, ơn tránh xa một chút. Có lẽ ông nội sẽ sớm từ bỏ cái ý định vô nghĩa .”
khẽ đáp: “Em hiểu .”
“Sẽ phiền nữa?”
gật đầu: “Sẽ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-dien-lon-gap-ke-dien-nho-troi-sinh-mot-cap/chuong-1.html.]
Từng mảnh ký ức tuổi thơ bỗng ùa về như dòng phim tua nhanh. Bao năm qua, luôn cẩn thận cất giữ những hồi ức như báu vật.
giờ đây, , chỉ thấy chính thật nực .
từng bỏ qua biểu cảm bực bội của mỗi quấn quýt bên cạnh khi học cấp ba.
Bỏ qua ánh mắt hài lòng khi thấy mặc đồ thích.
Bỏ qua câu buột miệng khi tỏ tình với : “Không ngờ em cũng để ý?”
…
ngẩng đầu thẳng mắt :
“Giang Tự, trai… em từng ơn vì ngày xưa cứu em.”
“ … em sẽ phiền nữa.”
Dứt lời, dậy, xoay rời , ngoảnh đầu .
03
Đèn sáng lên, ánh vàng rọi khắp căn biệt thự rộng lớn nhưng trống rỗng như khi.
Ba quanh năm bận rộn, hiếm khi về nhà. Ông nội thì sống một núi, ẩn cư, can thiệp chuyện đời.
Nghe của Giang Tự kể, từ ngày chào đời, trong nhà chỉ một bảo mẫu chăm sóc .
Khi lên ba, bảo mẫu ngoài mua đồ, quên khóa cổng.
lẻn ngoài, chạy lạc và té ngã giữa con đường lớn.
Lúc , Giang Tự đang chơi trong sân nhà đối diện. Nghe tiếng , chạy đến và đưa về Giang gia.
Kể từ đó, cứ thế lớn lên phía lưng —từ mẫu giáo đến đại học, trường nào học, cũng theo.
vốn là đứa trẻ khép kín, nhút nhát, thường xuyên trêu chọc. Còn Giang Tự, luôn bảo vệ mỗi như thế. Anh dạy cách phản kháng, cách tự bảo vệ bản .
Nói phần buồn — xuất hiện trong tuổi thơ nhiều nhất ba, … mà là .
quen với việc dựa dẫm , coi như chốn nương tựa duy nhất của .
Vì , khi bắt đầu lạnh nhạt, né tránh , như mất phương hướng. hoảng loạn, tìm kiếm khắp nơi, thấy cả thế giới bỗng chốc hóa trống rỗng.
Một năm, dài, nhưng nặng nề hơn mười mấy năm cộng .
lặng màn hình, email xác nhận đơn xin trao đổi sinh viên chấp nhận.
Bác sĩ tâm lý , cần một nơi khác—một môi trường mới để cắt đứt sự lệ thuộc, để học cách buông tay.
Ban đầu, cũng định báo với Giang Tự một tiếng...
Nghĩ đến đây, bật , nụ đầy chua chát.
Anh mong biến mất khỏi tầm mắt càng xa càng cơ mà.
Trước khi rời , chỉ gửi tin nhắn cho ba —dù họ cũng chẳng bận tâm.
------------------
Sang Ý, tự xoay xở lo liệu thủ tục, tìm chỗ ở.
Thật , khó như tưởng. Ít nhất là… khó như khi đối mặt với Giang Tự.
Trong lúc chờ khai giảng, tranh thủ đến thăm vài thành phố lân cận. Như lời bác sĩ — đổi môi trường, bước chân ngoài, thứ sẽ dần dễ chịu hơn.
Sau ba móc túi, vài quấy rối, quyết định đăng ký học một lớp võ tự vệ.
bắt đầu hiểu, ai thể bảo vệ suốt đời.
Đã đến lúc, học cách bảo vệ chính .
04
Hai tháng khi nhập học, bất ngờ nhận cuộc gọi từ Triệu Hiên.
“Tiểu Nhiễm? Em sang Ý từ khi nào ? Sao với bọn tiếng nào?”
“Chỉ là em nghỉ ngơi, đổi khí một chút. Vài tháng nữa em sẽ về, đừng lo.”
“Cuộc sống bên đó ? An chứ?”
“Ổn mà. Mọi thứ đều .”
“Vậy... em báo với trai em một tiếng? Anh bạn ở bên đó, gì còn hỗ trợ .”
“Không cần . Em thật sự . Không phiền ai.”
“...Ừ, nếu chuyện gì thì liên hệ với … , với trai em nha.”
✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện cổ đại nhé~
✨ Sunscribe Một Rái Cá Audio tại kênh youtube để nghe audio truyện hiện đại nha~
✨ Đối với truyện dài, Mèo Kam Mập cũng đang sắp xếp thời gian để ra mắt kênh Audio riêng nhè, mấy bồ ráng chờ nhé~
Cúp máy, Triệu Hiên mới đặt điện thoại xuống.
Phía bên , tại văn phòng Giang thị, Giang Tự lạnh mặt, tay xoay chiếc bật lửa kim loại ngừng.
“Giỏi nhỉ.”