Kẻ Giả Mạo Trong Thôn - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:58:23
1
Hồi còn nhỏ, trong sân nhà xuất hiện một lão ăn mày già. Bà nội thấy lão đáng thương nên cho lão một bát cơm ăn.
Lão ăn mày ăn xong, vẻ mặt bỗng trở nên nghiêm trọng, : “Bà chị , nhà chị kẻ giả mạo nhắm trúng , mau chạy !”
Bà nội sững sờ vài giây, khó hiểu hỏi: “Kẻ giả mạo là ?”
Lão ăn mày mặt đầy vẻ sợ hãi, : “Là kẻ hình dạng giống hệt bà, nhưng nó con thật sự.”
Bà nội sững , : “Không thể nào, quái vật như thế ?”
Lão ăn mày thở dài, bất lực : “Nếu tận mắt chứng kiến, cũng chẳng dám tin. xin ăn quanh làng, mấy ngày ngang qua nhà bà, thấy một kẻ giống hệt bà trốn bên ngoài sân, luôn chằm chằm bà trong sân. Bà gì, nó cũng theo, bà cúi , nó cũng cúi theo. Thật sự đáng sợ vô cùng.”
Lời lão ăn mày dứt, bà nội trừng to mắt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ kinh hoàng. Bà : “Mấy ngày , với ông nội của Tiểu Phúc Tử lên núi nhặt cành khô, ông nhanh, bỏ cách mấy mét, chỉ thấy bóng lưng ông . đầu , thấy ông ngay lưng, còn nhớ nhầm.”
Lão ăn mày hoảng hốt: “Đó chính là do kẻ giả mạo học thói quen của con , nó vẫn đang quan sát. Khi nó học xong, nó sẽ g.i.ế.t một cách tàn nhẫn. Bà chị, mau chạy !”
Bà nội hoang mang: “Làm phân biệt kẻ giả mạo với bình thường? Gặp nó thì gì?”
Lão ăn mày nheo mắt, nghiêm trọng : “Kẻ giả mạo trông giống thật y đúc, chỉ vẻ bề ngoài thì nhận , trừ khi mắt nó. Nhìn thẳng mắt kẻ giả mạo, bà sẽ vô thức thấy sợ hãi, một nỗi sợ xuất phát từ bản năng. từng đối diện với nó, chân run lên ngừng.”
Dù từng thấy kẻ giả mạo, chỉ lão ăn mày kể thôi thấy rợn cả .
Bà nội ngây mấy giây, ánh mắt đầy vẻ hoảng loạn, : “Nếu gặp kẻ giống hệt , chẳng sẽ sợ c.h.ế.t khiếp ? Thật quá đáng sợ!”
Lão ăn mày lắc đầu: “Điều đáng sợ nhất là kẻ giả mạo thể quên mất là giả, chỉ khi nổi cơn giận dữ mới nhớ bản . Một khi nhớ , nó sẽ g.i.ế.t sạch những xung quanh.”
Bà nội mở to mắt, run rẩy hỏi: “Nghĩa là ai cũng thể là kẻ giả mạo ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-gia-mao-trong-thon/1.html.]
Lão ăn mày gật đầu: “Bà chị, chạy ngay . đoán lầm thì thôn làng nhiều kẻ giả mạo .”
Lời dứt, ông nội mang bó củi khô sân.
Bà nội hoảng loạn: “Ông nó, xảy chuyện , nhà kẻ giả mạo nhắm trúng !”
Ông nội như thấy lời bà, chỉ chằm chằm lão ăn mày.
Lão ăn mày gượng: “Ông , bịa chuyện . Thật sự kẻ giả mạo đang nhắm nhà ông đấy, mau chạy !”
Ông nội liếc lão ăn mày, lạnh lùng hỏi: “Ông gọi là gì?”
Lão ăn mày sững vài giây, : “Gọi ông là ông , thế?”
Ông nội nheo mắt, bình tĩnh : “Không gì, ông .”
Lão ăn mày gật đầu, mặt đầy sợ hãi: “Ông , các mau chạy , dọc đường cẩn thận nhé.”
Đọc truyện tại MonkeyD để ủng hộ người dịch An Phụng - 安凤.
Nói xong, lão cổng.
Vừa bước vài mét, ông nội bất ngờ vác rìu lao tới.
Trước khi lão ăn mày kịp phản ứng, nhát rìu bổ xuống, c.h.ặ.t phăng đầu lão.
Lão ăn mày ngã vũng m.á.u, co giật vài cái c.h.ế.t.
Bà nội kinh hãi: “Ông nó, ông đ.i.ê.n ?”
Ông nội lạnh lùng đáp: “Lão ăn mày đó , là kẻ giả mạo, lão đang lừa bà đấy.”