Kẻ Thù Không Đội Trời Chung Dâng Mình Đến Cửa - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:52:47
27
Sau ngày hôm đó, ngày ngày đều luyện tập đao pháp mặt Tiết Từ Tinh.
Mười ngày , cuối cùng cũng thể cạo sạch sẽ khuôn mặt của , tuấn ngời ngời.
Ngày hôm nay, đầu tiên mở miệng chuyện với : "Không sợ g.i.ế.c ngươi ?"
Ta xoay xoay con d.a.o nhỏ đầu ngón tay, áp cổ so sánh một chút, : "Nếu ngươi thật sự g.i.ế.c , thì tay từ lâu ."
Quan đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Quan lúc nào cũng đẹp 😚
Tiết Từ Tinh lạnh: "Ngươi hại c.h.ế.t phụ , chẳng lẽ còn tưởng còn tình cảm với ngươi ?"
Ta lắc đầu: "Đều còn là con nít nữa , còn nghĩ đến những thứ đó."
" ngươi giữ , xem tiếp theo sẽ giở trò gì, mới thể hưởng lợi chứ."
"Ta đúng chứ, Tiết Từ Tinh? Hay là nên gọi ngươi là... Hoàng ?"
Đồng tử của Tiết Từ Tinh co .
28
Ta từ sớm, Tiết Từ Tinh là con trai của Phụ hoàng.
Năm đó con trai độc nhất của Tiết thúc thúc c.h.ế.t để cứu giá, Phụ hoàng nghĩ thế nào, đem đứa con sinh ở lãnh cung, vẫn còn trong tã lót bù đắp cho ông .
Cũng khó trách một hào sảng phóng khoáng như Tiết thúc thúc, về dần dần trở nên biến thái, đến mức thông địch.
29
Ta hứng thú hỏi Tiết Từ Tinh: "Phụ hoàng hứa hẹn gì với ngươi?"
"Để đoán xem, chắc chắn chỉ là binh quyền... Thánh chỉ khôi phục phận? Hoặc lẽ là vị trí đó?"
Tiết Từ Tinh nghiến răng .
câu trả lời từ trong mắt .
Cũng giống như Tiết Từ Tinh hiểu rõ sở thích của .
Ta cũng hiểu .
Ta vuốt ve cằm trơn nhẵn của , khỏi :
"Sao càng lớn càng ngốc , Từ Tinh."
"Ngươi tưởng rằng bất kể và Bình Vương đấu thế nào, ngươi thánh chỉ đó là thể vững ?"
"Ngươi , Phụ hoàng căn bản đóng ấn lên thánh chỉ đó."
"Ngươi cũng nghĩ xem, Thái tử điện hạ tên đơn là 'Diệu', còn ngươi chỉ là 'Từ Tinh' thôi, điều còn đủ rõ ràng ?"
"Nếu bảo vệ ngươi, bây giờ e là ngươi đoàn tụ với Tiết thúc thúc suối vàng ."
"Hãy biên quan , Tiết Từ Tinh, bách tính ở đó đang đợi ngươi."
30
Bình Vương tạo phản, lấy cớ vẫn là cái lý do cũ rích.
Truy sát gian thần, thanh trừ quân triều.
"Gian thần" vô tội đó là Quốc sư tân nhiệm – Tinh Triều.
Hắn Quốc sư vô đức, mới khiến Phụ hoàng bệnh nặng dậy nổi.
... Xét theo một khía cạnh nào đó, lời cũng sai.
31
Nghe thống soái của đại quân Bình Vương là vị đại công tử bệnh tật suốt đó.
Ta nghĩ, chắc bao lâu nữa sẽ gặp Hoa Tiền.
À , tên thật của hẳn là Nguyên Càn.
32
Ta cung thăm Phụ hoàng.
Ánh mắt phức tạp, một lúc lâu mới :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ke-thu-khong-doi-troi-chung-dang-minh-den-cua/chuong-5.html.]
"Nguyên Lai c.h.ế.t ."
"Quả nhiên, đây mới là đứa con do mẫu hậu ngươi dạy dỗ."
Ta đắp chăn cho Phụ hoàng, giọng ôn hòa: "Lần Phụ hoàng khen con là lâu ."
Phụ hoàng ngừng một chút: "... Con định xử lý Thái tử thế nào?"
Ta: "Con g.i.ế.c nhé?"
Phụ hoàng hỏi: "Còn Tiết Từ Tinh?"
Ta: "Giết luôn nhé?"
Phụ hoàng sa sầm mặt mày: "Vậy còn trẫm...?"
Ta: "Người tự c.h.ế.t nhé?"
Phụ hoàng cạn lời: "Trẫm đang hỏi con chuyện chính sự, lúc còn giở tính khí, Mấy năm nay chiều hư con đúng ?"
Ta tủm tỉm : "Khuấy động khí thôi mà, ai bảo chuyện chính sự thì nhất định nghiêm túc."
Hai phụ tử chúng trừng mắt .
Một lúc lâu , thu vẻ mặt đùa cợt, nhẹ giọng hứa hẹn:
"Sau khi , tất cả sẽ đều sống ."
"Phụ hoàng, nhi thần sẽ bảo vệ Ninh triều."
Phụ hoàng đầu màn trướng màu vàng: "Móc ngoéo ."
"Ta , từ nhỏ con luôn giữ lời hứa."
33
Ra khỏi Dưỡng Tâm điện, thấy Phụ hoàng lẩm bẩm:
"Nếu con thật sự là con gái của thì mấy."
"A Lai, là Phụ hoàng với con."
Ta dừng bước, đầu : "Không tha thứ, để kiếp ."
Kiếp phụ tử, nhưng bắt nạt con nữa.
34
Thiên tử băng hà.
Thái tử vội vàng đăng cơ, nhưng Bình Vương đánh đến chân kinh thành.
Bọn chúng bắt tân đế đang lén lút bỏ chạy trong mật đạo từ hoàng cung dẫn ngoài thành, nên tưởng rằng thắng lợi trong tầm tay, ngoài thành đối mặt với .
Bình Vương vênh mặt hất hàm sai khiến : "Yêu nữ to gan, còn mau mở cửa thành nghênh đón Bệ hạ?"
Ta bưng chén rượu, tủm tỉm vẫy tay với vị tướng lĩnh trận của quân phản loạn: "Hoa Nhi, lâu gặp."
Khoảng cách xa, rõ biểu cảm của Hoa Tiền, mơ hồ cảm thấy hình như .
Bình Vương tưởng tai điếc, tiếp tục hét lớn: "Yêu nữ to gan, còn mở cửa thành!"
Lời còn dứt, vị võ tướng phía đ.â.m một thương xuyên ngực.
Vị võ tướng xách đầu Bình Vương, quỳ một gối xuống: "Phó tướng Trấn Bắc quân Từ Xương, tham kiến công chúa!"
Đại quân phía đồng thanh hô vang: "Tham kiến công chúa!"
Ta nâng chén rượu lên ngang tầm mắt: "Kính , lâu gặp."
Đây là mười vạn quân mà mẫu hậu để cho .
Trước khi mẫu hậu băng hà, từng theo bà trận, còn nhỏ len lỏi giữa những binh lính thương, giúp đỡ xử lý và băng bó vết thương.
Đáng lẽ nên chinh chiến sa trường giống như mẫu hậu.
sự nghi kỵ và đố kỵ của quân vương giam cầm ở kinh thành, chỉ thể truyền đạt mưu kế và hoài bão qua từng bức thư gửi đến biên cương.
Vì tin tức chậm trễ, tốn gấp trăm tâm sức, mới thể thật sự nắm vững đội quân oai hùng sự giúp đỡ của Tinh Triều.
Dù binh phù, Trấn Bắc quân vẫn là thần tử của – Nguyên Lai.