Kẹo Mượn Thọ - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:44:56
Trước đây lá bùa đặt trong túi vải đỏ đeo sát , bất tiện kỳ cục dễ khác thấy, nên bố khoan một lỗ nhỏ đó, xỏ dây buộc chìa khóa của cùng treo lên cổ.
Thời đó "Dragon Ball" thịnh hành, thế cũng chẳng gì bất thường.
Tối đến, lén lút soi gương , dường như ngoài thần thái chút giống ông Lý thì cũng chẳng đổi gì khác, điều duy nhất khiến sợ hãi là câu của : “Lão Lý vẫn tắt thở là vì con còn sống.”
Ngày nào đó ông trộm hết tuổi thọ của , chúng sẽ cùng chết.
trằn trọc mãi ngủ , dậy vệ sinh, thấy phòng bố vẫn còn sáng đèn, liền đẩy cửa bước .
Bố đang cúi đầu gì đó bàn, thấy động tĩnh phía , lập tức vớ lấy ống sắt cạnh , cảnh giác .
vội vàng giơ tay lên.
“Bố ơi con đây…”
Bố vẫn cầm ống sắt, cẩn thận đánh giá một lúc hỏi: “Lại gì đấy?”
liếc đồng hồ, hơn 3 giờ sáng , hình như bố vẫn đang vội thành luận văn.
từ từ đến, chồng bản thảo dày cộp bàn.
Thời đó máy tính vẫn còn là thứ hiếm , luận văn đều tay, mỗi sửa là chép từ đầu, chậm.
Gần đây thấy mỗi sáng bố dậy mắt đều đỏ hoe, chắc là do thức đêm để cái .
Bất kỳ ai chỉ ngủ ba bốn tiếng mỗi ngày, tính tình cũng chẳng thể .
đột nhiên chút đồng cảm với bố.
liếc tiêu đề, phát hiện tên tác giả là bố , mà là tên của Giáo sư Hà, lãnh đạo phòng thí nghiệm của ông.
“Bố ơi, giáo viên tiểu học còn cho chúng con chép bài tập, tại luận văn của giáo sư đại học để khác ?”
“Trẻ con thì gì mà hỏi? Về ngủ .” Bố mất kiên nhẫn.
liếc những dòng sửa chữa lộn xộn giấy bản thảo và mấy tờ giấy vụn vò nát bên cạnh, đoán là ông đang gặp bế tắc.
“Hai thông chuyển đổi bố sai , bố cũng tính đúng nhỉ?”
Lời thốt khỏi miệng, đến cũng chút bất ngờ.
Bố càng sững sờ tại chỗ.
quan tâm đến ông, trực tiếp cầm lấy bút máy và một tờ giấy nháp trắng, với tốc độ mà bản cũng thể tưởng tượng nổi, loáng cái nguệch ngoạc lên đó, miệng bắt đầu lẩm bẩm: “Thiết lập thí nghiệm thật sự ngớ ngẩn, tốn ít công sức một cách vô ích. Đổi cách suy nghĩ thì cần tính toán nhiều thế nữa, đó tham khảo thêm mấy cuốn sách , thư viện đều hết.”
một mạch hơn mười cuốn sách lên giấy bản thảo, còn ghi chú rõ ràng từng chương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-18.html.]
Bố tiện tay cầm lấy cuốn "Hóa học Hữu cơ Nâng cao" ở cạnh đó, lật xem một cái, vội vàng vỗ trán.
“Ối trời!”
Vỗ trán xong, đột nhiên bố cảm thấy gì đó đúng, ngượng nghịu , cũng ngượng nghịu ông.
Lại im lặng.
Cuối cùng vẫn là bố lên tiếng : “Được , phần còn thì đơn giản thôi, tối nay ngủ sớm .”
bước .
“Nếu con sợ thì cứ ngủ ở đây.” Bố đột nhiên .
bố, hỏi: “Bố sợ ?”
Bố : “Sợ gì chứ?”
28
Năm đó nhà còn lắp điện thoại. Mẹ về đến nhà bà ngoại, mượn điện thoại gọi cho bảo vệ Viện Mỏ, nhờ chú nhắn tin cho chúng –
Mẹ theo về Đông Bắc tìm ông ngoại tư, tìm sẽ gọi điện về ngay.
Ngày thứ hai.
Ngày thứ ba.
Ngày thứ tư.
Một tuần liên tiếp trôi qua, vẫn gọi điện về.
Dù là thỉnh thoảng biểu lộ thần thái giống ông Lý, và cũng sở hữu kiến thức của ông , nhưng cũng chỉ đến thế thôi.
Dù chuyện căng thẳng đáng sợ đến mấy, lâu dần cũng chẳng còn thấy đáng sợ nữa.
Ngược , đây trở thành thời gian dễ chịu nhất trong đời học sinh tiểu học của , đến cả quan hệ bạn bè cũng lên.
Bởi vì chỉ mất nửa tiếng là thể xong hết bài tập về nhà trong ngày, cho mấy đứa học kém chép.
Để đền đáp, bọn chúng cho xem "Dragon Ball".
Thời đó chúng đều thấy "Dragon Ball" là bộ truyện tranh nhất thế giới, hình ảnh cứ như ma lực, chỉ cần một cái là thể dứt .
Lúc đó, cốt truyện ở Namek kết thúc, chúng thể tưởng tượng sẽ phát triển . Nào ngờ Cậu bé tương lai, Người máy, Cell nối tiếp xuất hiện, khiến chúng đều ngẩn ngơ.
Đặc biệt là Cell, thể hút khác cơ thể, mỗi khi hấp thụ một thì sẽ biến hình và mạnh lên một , còn thể học chiêu thức của đó, đáng sợ hơn cả Frieza.