Kẹo Mượn Thọ - Chương 24
Cập nhật lúc: 2025-07-18 21:45:04
“Ư... ư...”
dùng hết sức gào lên.
Con trai Tiểu Lý thấy đang cố gắng nghiêng đầu về phía đó, cảm thấy tò mò. Thấy cứ chằm chằm cuốn truyện tranh tay, nó liền cầm lên cho xem.
“Cụ nội còn xem truyện tranh ?”
Con trai Tiểu Lý gấp cuốn truyện tranh đưa cho xem.
Phải , cho một cái.
Chỉ cần cho một cái, Tôn Ngộ Không sẽ phù hộ !
35
Hồi nhỏ lớn lên ở vùng quê, cũng thường xuyên theo lớn cúng bái thần linh.
chuyện đối với mà chỉ là trò vui, còn mấy vị thần tiên đó rốt cuộc gì thì cũng chẳng .
thành kính từng thấy, dồn hết niềm tin lớn nhất để cuốn truyện tranh đó.
Bởi vì Tôn Ngộ Không từng bảo vệ , chắc chắn cũng sẽ thôi!
Con trai Tiểu Lý đặt truyện tranh mặt .
Bây giờ mắt thấy, mắt trái cũng lờ mờ, rõ định cầu nguyện thì bật .
sẽ bao giờ quên cái cảnh tượng đầu tiên thấy bìa sách đó.
Trên bìa đỏ rực, Tôn Ngộ Không tạo dáng như đang lời từ biệt, đầu còn một vầng hào quang, phía mấy chữ: “Tạm biệt, Tôn Ngộ Không.”
chút ngỡ ngàng, sang bìa cuốn khác là hình Tôn Ngộ Không , đầu chỉ vầng hào quang mà lưng còn đôi cánh như thiên sứ.
Tên của tập chính là, "Tôn Ngộ Không Từ Thế Quyển".
Con trai Tiểu Lý ở bên cạnh lớn tiếng với : “Tôn Ngộ Không c.h.ế.t , c.h.ế.t cùng Cell luôn!”
Chết ?
Tôn Ngộ Không... sẽ c.h.ế.t ?
hối hận vì thấy cuốn sách .
Thì Tôn Ngộ Không sẽ chết.
Dù ông thể dùng một sóng xung kích tan biến cả Trái Đất, nhưng ông vẫn sẽ chết.
Ông căn bản thần linh.
Thần linh sẽ chết.
Vợ Tiểu Lý thấy con trai cầm sách truyện tranh cho xem, vội vàng thu .
“Cẩn thận nước dãi cụ nội chảy lên đó, mau cất , con thấy hôi ? Tránh xa ông chút!”
Dưới chân truyền đến từng đợt rung chuyển, xa xa tiếng còi tàu vang lên, tàu sắp ga .
Người sân ga vô thức đều lùi một chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/keo-muon-tho/chuong-24.html.]
Đại Lý đẩy cũng lùi mấy bước.
“Được , chuẩn lên tàu.”
đoàn tàu từ xa từ từ tiến , sợ đến mức cố sức rụt về phía , lưng khẽ va thành xe lăn.
! ! !
cố sức giãy giụa lùi phía .
Vợ Đại Lý ở bên cạnh hình như cảm nhận đang run rẩy, cúi dịu dàng vuốt ve mặt , miệng ghé tai : “Ông nội đừng sợ, hồi trẻ ông vất vả cả đời, giờ cứ an tâm mà sống thật , sống mãi, sống như một lão rùa nghìn năm để dưỡng già cho chúng con.”
trợn tròn mắt trái, giận dữ cô , gân xanh cổ nổi lên chằng chịt.
Vợ Đại Lý bộ dạng của , càng vui vẻ hơn.
“A ha ha ha ha, ông nội chúng kìa, đúng là gừng càng già càng cay, thể nào tìm bảo mẫu nữ cho ông .”
mắt , cô .
Phía bên đột nhiên một luồng gió lạnh thổi tới.
Cái lạnh thấu xương tức thì lan khắp , khiến rùng một cái.
Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng : “Xin .”
sững sờ, xem là ai nhưng cổ chẳng thể nhúc nhích.
“Hồi trẻ chỉ một lòng lo công việc, dạy dỗ con cái nên , để chúng cháu chịu khổ .”
Giọng đó thêm một câu, khàn khàn mang theo chút bất lực.
Giọng … thật quen thuộc.
36
“Ông Lý?”
Trong lòng kinh hãi tột độ.
“ .”
càng kinh hãi hơn, trong lòng : “Ông thể thấy lời cháu ?”
“Thật ông vẫn luôn ở bên cạnh cháu, nhưng ông quá yếu, giờ mới khó khăn lắm mới chen .”
Khí lạnh xung quanh càng thêm nặng nề, giọng điệu ông Lý đầy lo lắng: “Bây giờ cháu cứ theo lời ông, ông sẽ đưa cháu trở về.”
“A?” cảm thấy chút bất ngờ: “Có thể về ? Về bằng cách nào?”
“Nhân hồn của cháu dùng kim câu hồn giữ chặt ông , cháu cứ lấy đầu đập mạnh một cái, ngay khoảnh khắc đó thể đẩy cháu ngoài!”
“Cháu cử động mà...” chút do dự, dù nãy thử mấy , căn bản thể điều khiển cái thể .
“Được, , , cháu nhanh lên! thể cầm cự lâu nữa !”
Ông Lý nhanh, giọng lúc cao lúc thấp, dường như định.
cố hết sức va đầu về phía , nhưng đầu gần như nhúc nhích, hơn nữa phía đầu còn lót một tấm chăn mềm, dù va cũng chẳng ăn thua.