Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Kết Hôn Chớp Nhoáng Với Tổng Tài Tám Múi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:38:13

Hạ Dĩ Minh đến rung cả vai, tức giận cắn một phát cổ . Anh thở hổn hển, kéo khỏi .

"Đừng cắn lung tung.", Hạ Dĩ Minh dậy, "Mau tắm , tắm xong ngủ với em."

đỏ mặt chạy về phòng ngủ, Hạ Dĩ Minh tắm ở phòng tắm ngoài, khi đang sấy tóc, cũng tắm xong và .

Đã ngủ thì ngủ, tắt đèn , dùng cả tay chân chui lòng Hạ Dĩ Minh. Có lẽ nhớ đến ngủ chung với cách một thể chèn thêm một nữa, Hạ Dĩ Minh dịu dàng vỗ vỗ lưng .

"Sợ đến thế thật ?"

"Ừm…"

Hạ Dĩ Minh thở dài nhẹ: "Lỗi của , cho em xem phim kinh dị nữa."

gật đầu.

Hạ Dĩ Minh tiếp tục: "Để bù đắp, mấy ngày ngủ cùng em nhé, ?"

ngạc nhiên ngẩng đầu .

Trong bóng tối thực chẳng thấy rõ gì, nhưng cứ cảm thấy Hạ Dĩ Minh cũng đang chằm chằm, ánh mắt chút nóng bỏng.

Khoang mũi ngập tràn mùi thơm từ , trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác kỳ lạ, cảm thấy gì đó đúng lắm, nhưng miệng phản ứng não.

"Được."

Giọng còn ẩn chứa sự phấn khích.

Hạ Dĩ Minh đặt tay từ vai xuống eo , cử động thể, đổi sang một tư thế thoải mái hơn.

Đây rõ ràng là cho chiếm tiện nghi ? chẳng suy nghĩ, bàn tay tà ác kiêng nể sờ soạng một phen lên cơ bụng .

"Sao thế?"

"Ngủ , chuyển hướng chú ý thôi."

Hạ Dĩ Minh bất lực, dời tay , im lặng một lúc, thì thầm: "Khuya , để nhé."

Trong lòng Hạ Dĩ Minh, lẽ chỉ là một con sói đói kiêng nể gì.

"...Anh nghĩ nhiều quá."

Lăn lưng về phía , giơ tay ôm ngực, cố gắng trấn tĩnh nhịp tim đang đập như ngựa hoang.

Thôi , thừa nhận, đổ gục . Suy nghĩ lâu, với Từ Hoan rằng theo đuổi Hạ Dĩ Minh.

Từ Hoan lải nhải giáo huấn một hồi, tóm là, cô bảo bệnh. buồn bã, cô thở dài cam chịu: "Chị đây sớm muộn gì cũng kìm lòng mà. Thế còn thì , thái độ thế nào?"

nghiến răng: "Hạ Dĩ Minh đúng là Liễu Hạ Huệ chính gốc, tớ ngủ trong lòng chẳng phản ứng gì, còn cho tớ lộn xộn."

Từ Hoan nhướn mắt ném cho một cái khinh bỉ: "Nhìn ở nhà suốt ngày ăn , đầu tóc rối bù mặc đồ đen, nếu tớ là đàn ông, tớ cũng chẳng hứng thú với ."

"Thôi đừng mắng nữa."

Thế là Từ Hoan kéo trung tâm thương mại cả buổi chiều, thề mới tủ quần áo của .

Lúc về đến nhà khá muộn, tay xách đầy túi lớn túi nhỏ ở cửa, thực sự còn sức nữa, bèn gọi to Hạ Dĩ Minh giúp xách đồ.

Dạo Hạ Dĩ Minh bận, tan về nhà cũng luôn máy tính gõ phím, đeo cặp kính gọng kim loại mảnh, mặc đồ ở nhà với cổ áo rộng để lộ xương quai xanh tinh tế, điên cuồng nhảy múa điểm yếu thẩm mỹ của .

Haiz, thực sự sợ một ngày nào đó kìm mà trực tiếp đè luôn.

Gọi mấy tiếng, Hạ Dĩ Minh mới từ phòng việc .

Nhìn thấy áo sơ mi kiểu Pháp và váy ngắn ôm body đang mặc, khẽ nhíu mày: "Em mua quần áo ?"

Phản ứng của khiến thất vọng, rõ ràng ngay cả Từ Hoan vốn keo kiệt lời khen cũng bảo bộ trông khác gì mấy em mẫu eo thon chân dài.

"ừm" một tiếng, đưa hết túi mua sắm cho , còn thì đổi giày ở cửa.

Hạ Dĩ Minh cầm mấy cái túi lật qua lật : "Em thích mặc váy , hôm nay mua nhiều thế?"

"Em đổi phong cách ?", trợn mắt, "Em mặc váy ?"

Hạ Dĩ Minh do dự một lúc: "Đẹp lắm."

"Đừng gượng ép bản , khen thì thôi."

"Không ," Hạ Dĩ Minh cúi mắt, "chỉ là...váy em mua... ngắn."

lê dép trong: "Ngắn mới khoe chân dài."

"Đi mặc váy ngắn tiện."

đầu trừng : "Vậy em chỉ mặc ở nhà cho xem thôi ?"

"Được,", Hạ Dĩ Minh cong môi, "chỉ mặc ở nhà."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-hon-chop-nhoang-voi-tong-tai-tam-mui/chuong-4.html.]

vấp chân, suýt đ.â.m bàn , Hạ Dĩ Minh nhanh tay đỡ lấy eo .

Váy của là kiểu eo cao, tay khớp ở chỗ eo thon nhất, mượn lực vững, nhưng vẫn buông tay.

định bảo buông , ngẩng đầu lên bắt gặp đôi mắt đen thẳm qua lớp kính. Hạ Dĩ Minh thuận thế kéo lòng, một tay tháo kính, từ từ cúi đầu xuống.

Anh định hôn ? Sắp hôn ?

cố nén khóe miệng sắp nhếch lên, nhắm mắt .

Nụ hôn tưởng tượng mãi thấy rơi xuống, Hạ Dĩ Minh chỉ cúi gần cổ ngửi ngửi: "Em xịt nước hoa ? Mùi ngọt, thơm bằng sữa tắm của em."

Mệt mỏi quá, thật sự.

nhắn tin cho Từ Hoan, tiền phí hoài , Hạ Dĩ Minh dường như bận đến ngốc luôn , bình thường tinh tường thế mà lúc quan trọng đần độn kinh khủng.

Từ Hoan khuyên đừng nản lòng, cô thể Hạ Dĩ Minh chỉ là việc quá mệt, tâm trí nghĩ nhiều như thế, bảo nấu cho Hạ Dĩ Minh bữa cơm để an ủi .

hăng hái thử sức, dậy sớm nấu cháo cho Hạ Dĩ Minh, kết quả chỉ một lúc ngủ gật, cháo trắng biến thành cháo gạo đen, mùi khét tràn ngập cả căn bếp.

Sau khi mở vung nồi , Hạ Dĩ Minh im lặng, rụt rè lưng hỏi: "Còn cứu ?"

Hạ Dĩ Minh : "Thay đồ , đưa em ăn sáng, tan nhớ nhắc mua cái nồi mới."

Những chiêu trò hoa lá cành rõ ràng hợp với , quyết định đánh thẳng. Sinh nhật Hạ Dĩ Minh sắp đến, đối với đây là một cơ hội .

Từ Hoan hỏi định thế nào, trả lời cô bốn chữ - đơn giản thô bạo.

Chưa kịp thảo luận với cô , một chuyện khác đến, phân tâm.

Xin hỏi, nếu bạn trai cũ của bạn đột nhiên trở thành sếp của bạn thì ? Hơn nữa còn là kiểu chia tay đẽ gì, kiểu như ngày chia tay bạn té cả chai rượu vang lên chửi té tát .

Khi Dư Trạch xuất hiện ở ghế Giám đốc, thậm chí thể cảm nhận cơ mặt đang co giật, lúc đó nụ của chắc còn khó coi hơn cả quỷ .

Dư Trạch dường như sớm việc ở đây, thấy cũng ngạc nhiên, còn nở một nụ nhạt với .

Xong , thất nghiệp chẳng còn xa nữa.

Tan lập tức chạy trốn, Hạ Dĩ Minh họp, cũng đợi nữa, trực tiếp bắt taxi về nhà.

Trong lòng rối như tơ vò, khi Hạ Dĩ Minh về, đang ôm gối sofa, chằm chằm mấy lon bia rỗng uống hết mà thẫn thờ.

Hạ Dĩ Minh một lúc, đến bên cạnh xuống: "Sao uống rượu ở nhà, chuyện gì ?"

ủy khuất: "Hạ Dĩ Minh, em thể sẽ thất nghiệp , em nuôi nổi nữa."

Không ảo giác của , Hạ Dĩ Minh như cong khóe miệng. Anh giơ tay xoa đầu : "Không , thăng chức, lương tăng gấp đôi, cần em nuôi nữa."

"Thăng chức? Chuyện khi nào ?", thẳng , "Thảo nào dạo bận suốt."

"Chuyện đó để ,", Hạ Dĩ Minh dọn mấy lon bia bàn, " xem em thất nghiệp."

thở dài: "Em chỉ cảm giác thế thôi, dù yêu cũ cấp trực tiếp, còn thể kết cục nào chứ."

Hạ Dĩ Minh ngừng động tác: "Người yêu cũ?"

Thế là kể cho chuyện của và Dư Trạch, thực cũng chẳng gì, chỉ là một câu chuyện cũ rích thôi.

và Dư Trạch quen năm hai đại học, yêu ba năm đại học, khi nghiệp học cao học. Ban đầu định đợi học xong sẽ cưới, kết quả gần nghiệp nước ngoài, một ngày khi mới với .

Trong nhà hàng Tây khí cực kỳ đó, từ đầy hy vọng biến thành thất vọng cùng cực, cảm thấy như một thằng hề. Tức giận quá, đổ cả chai rượu vang lên , chửi một trận đề nghị chia tay.

Càng càng : "Biết sẽ sếp của em, lúc đó em đổ ít rượu hơn, chửi ít câu hơn , giờ thì , sẽ bắt nạt em thế nào nữa huhu..."

Hạ Dĩ Minh dở dở : "Anh nhỏ mọn ?"

"Anh nhỏ mọn lắm! Khi yêu em, động một tí là ghen tuông vô cớ, em hướng dẫn một thực tập sinh nam thôi mà cũng nửa ngày, còn gây sự với . Em cứ tưởng quan tâm em lắm, kết quả vẫn một lời bỏ …"

Thấy sắc mặt Hạ Dĩ Minh càng lúc càng tệ, điều ngậm miệng .

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Giang Ninh, em vẫn quên ?"

"Em , em chỉ là…"

Tiếng gõ cửa vnag lên ngắt lời , Hạ Dĩ Minh sâu một cái, dậy mở cửa, hai phút cầm một hộp chuyển phát nhanh về.

"Đồ em mua ?"

"Không mà, dạo em mua gì mạng cả."

Hạ Dĩ Minh lật sang mặt phiếu gửi: "Người nhận ghi tên , nhưng điện thoại là của em." mặt đầy ngờ vực: "Vậy mở xem , em nhớ."

Hạ Dĩ Minh lấy kéo cắt băng dính, nhấp mấy cái mở lớp bọc ngoài.

cái hộp màu hồng bên trong, trong lòng dâng lên một loại dự cảm lành, cho đến khi Hạ Dĩ Minh giũ một mảnh vải thậm chí thể gọi là quần áo, khí trong nhà như đóng băng.

Cái váy ngủ dây ren trong suốt từ ?

Chất vải mỏng như cánh ve , mặc mặc gì khác biệt ?

Loading...