Kết Hôn Với Nam Chính H Văn, Ngày Nào Cũng Muốn Chạy - P6
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:26
Ôm ai cũng thích hợp. chỉ thể tại chỗ để giảm bớt sợ hãi, miệng lẩm bẩm: "Chúng sinh lá cờ Tổ quốc, lớn lên trong mùa xuân ấm áp, đất nước niềm tin, nhân dân sức mạnh..."
Đột nhiên "ầm" một tiếng, thứ gì rơi từ tủ mặt, ngay đó chiếc TV cũ kỹ bên tự động bật lên, một khuôn mặt già nua bảy tám mươi tuổi xuất hiện, giọng khàn khàn kỳ quái như đang ngay bên tai.
"Đã lâu lắm trẻ nào đến đây..."
Cụ già trong TV lên, trong môi trường âm u, khuôn mặt đầy nếp nhăn trông thật kinh dị.
hét lên một tiếng, theo bản năng ôm chầm lấy bên cạnh. Người nọ cũng phản kháng, còn nhẹ nhàng vỗ về lưng , hết đến khác, vô cùng dịu dàng.
Chờ đến khi giọng rợn biến mất, hồn, rõ mặt thì cả cứng đờ.
"Xin !" vội vàng buông tay, lùi một bước, mặt đỏ bừng lên. May mà ở đây ánh sáng mờ ảo nên khác thấy.
mà cũng , eo của Tống Ngộ Bạch thật sự nhỏ, cách lớp áo mỏng manh cũng thể cảm nhận đường nét cơ bắp săn chắc, mượt mà bụng .
Nhận đang nghĩ gì, mặt càng đỏ hơn, thầm mắng đúng là đồ cầm thú. Vậy mà suy nghĩ về cơ thể Tống Ngộ Bạch, quả thực là một sự báng bổ vô liêm sỉ.
Không ai , vị thiếu niên thần tiên thánh khiết vô ngần trong mắt cô, từ lâu dùng cách thức dơ bẩn, đê tiện nhất giày vò cô hàng ngàn hàng vạn trong lòng.
Tống Ngộ Bạch cúi đầu xuống, ánh mắt ngưng , cũng may là ánh sáng ở đây . Nếu chắc sẽ dọa cô sợ...
"Chúng lấy chìa khóa ." Từ Kiều Kiều lắc lắc chìa khóa trong tay, hiệu cho chúng qua.
Trò chơi giải đố tiếp tục. cố gắng chạm Tống Ngộ Bạch, nhưng Từ Kiều Kiều cứ thích bà mối, liên tục đẩy về phía .
Điều kỳ lạ là Tống Ngộ Bạch cũng né tránh, mặc kệ ngã . Điều nhớ đến hai năm , tìm đủ cách để tiếp xúc mật với , nhưng đều lạnh lùng và thờ ơ né tránh, sợ hãi chạm dù chỉ một chút.
Còn lúc nãy ôm , cũng đẩy , ngược còn vỗ về lưng . Không hiểu, thể lý giải nổi.
Hành động hiện tại của Tống Ngộ Bạch hiểu , thần kinh ? Câu hỏi , nhanh đó câu trả lời.
Sau khi thành công phá đảo trò chơi, chúng cùng ăn cơm, Từ Kiều Kiều việc bỗng nhiên , bạn trai cô đương nhiên cũng cùng. Cậu bạn nam quen thì , năng nổ tìm chủ đề để khuấy động khí.
Cậu hoạt náo, ngay cả khi mới quen , lúc trò chuyện cũng hề khiến cảm thấy ngại ngùng. Đặc biệt là khi chúng đều hâm mộ cùng một ca sĩ, như gặp tri kỷ, ngừng.
"Hay là chúng kết bạn QQ , chúng thật sự quá duyên."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-hon-voi-nam-chinh-h-van-ngay-nao-cung-muon-chay/p6.html.]
mở mã QR giao diện QQ, còn kịp đưa , Tống Ngộ Bạch bên cạnh bỗng nhiên lạnh lùng xen : "Mọi ăn xong hết ?"
Vẻ mặt lạnh lùng của khiến sợ hãi, theo phản xạ trả lời lớn tiếng: "Ăn xong ạ."
Trông lúc đó cứ như học sinh giáo viên gọi lên bảng trả bài, ngoan ngoãn sợ sệt.
" cũng ăn xong ." Cậu bạn đối diện gật đầu.
" thanh toán."
xua tay: "Chia đôi ."
"Không cần, tớ để con gái trả tiền chứ?"
"Cần mà cần mà." Hai chúng bắt đầu màn kéo co.
"Quán là của Tống thị, ghi sổ của ." Một câu nhẹ nhàng bâng quơ khiến cả hai chúng đều im lặng. Phạm vi kinh doanh của Tống gia rộng, hầu như ngành nghề nào cũng tham gia, đặc biệt là ngành ẩm thực, ngoa thì Tống gia chính là đầu trong nước.
Cứ tùy tiện tìm một nhà hàng là của Tống gia, đủ để chứng minh thị phần của nhà lớn đến mức nào.
Tống Ngộ Bạch bạn đối diện, lạnh nhạt : "Xin , chúng chút việc cần giải quyết, xin phép."
Nói xong, cũng quan tâm phản ứng của đối phương , kéo tay nhanh chóng rời .
Anh đưa đến một phòng riêng tầng hai, còn kịp thở dốc, một câu khiến sốc tận óc: "Ở bên ."
"???" Đầu óc ngay lập tức đình chỉ hoạt động, ngây đó. Quý Thanh Nhiên ngẩn , ánh mắt sâu thẳm của Tống Ngộ Bạch rơi xuống đôi môi của cô gái.
Đôi môi đỏ hồng căng mọng, quyến rũ như quả táo trong vườn địa đàng cám dỗ Adam, khiến ngứa ngáy khó chịu.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Anh đột nhiên nhớ đến nụ hôn từ chối lúc chơi trò nhà Vua, và lời " lòng đổi " do chính miệng Quý Thanh Nhiên .
Ánh mắt lập tức tối sầm , trong con ngươi lạnh lẽo trào lên những cảm xúc khó đoán.
Bàn tay còn của bỗng nhiên siết chặt gáy , nâng mặt lên, ngay đó, một nụ hôn mang theo hương thơm lạnh lẽo phủ xuống, mang theo sự bá đạo cho phép từ chối.
!!! Mắt như lồi ngoài. Đây là một bước ngoặt thần kỳ gì nữa đây?