Kết Thúc Cuộc Hôn Nhân Này - chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 03:57:52
Chương 8
Hạ Vũ cùng Thu Dao lên xe, đau khổ ôm đầu, còn cô thì vẫn lóc cầu xin.
“Anh cứu em với, em ly hôn với Quốc Anh, em xin đó”
“Im , cô im ngay, đồ chó má, cô lừa hả?”
Cô ngừng , giải thích.
“Em thật, cũng kể mà, hôm nay mới ý định mà, em thắt ống”
Anh lao đến bóp cổ cô , nghiến răng .
“Cô với , chính miệng thằng bé với cô nó vô sinh, chính cô ẩn ý đưa giấy tờ xét nghiệm của thằng bé, cô còn lừa ”
Hoảng loạn cô cầm túi đánh .
“Bỏ tay , bỏ , thở ”
Anh đau thả tay , ôm đầu cô , cô thở hổn hển, hớp lấy hớp để khí.
“Thì lừa nhưng cũng chính , chính đội nón xanh cho em trai còn gì”
“Anh giường với còn vui vẻ lắm, cố gắng lắm mà, dám là vì em trai , còn nhiệt tình rủ lúc nơi mà”
“Anh đừng quên, do đòi video kỉ niệm nên sự việc mới bung bét, nay đổ hết lên đầu ”
Cô gào lên mặt , cô lôi theo túi mở cửa xuống xe, bóng lưng khuất dần, cô nhanh lên xe taxi khác.
Trên xe, Hạ Vũ úp mặt lên vô lăng, đau khổ, giờ ân hận muộn , ai tha thứ cho nữa.
Tất cả là tại , chỉ vì sự sai lầm của bản mà mất tất cả.
Bác sỹ bước từ phòng bệnh, dậy xúm hỏi.
“Mọi , bệnh nhân , điều dưỡng vài hôm nữa là thể về nhà”
“Cảm ơn bác sỹ”
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
Bác sỹ gật đầu rời , ba cô theo bác sỹ hỏi thêm bệnh tình của ông thông gia, chồng cô mãi mới thở phào một xuống ghế.
Mẹ cô con gái và cháu nỡ nên cất tiếng khuyên cô.
“Cũng gần 4h đồng hồ , con đem cháu về với chồng con , Quốc Anh cháu đưa hai về nhé”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ket-thuc-cuoc-hon-nhan-nay/chuong-8.html.]
Mẹ chồng cô , bà ngẩng lên cô, bà .
“Anh Anh con về , thằng bé cũng cần nghỉ, thông tin gì sẽ với con”
Cô gật đầu với bà, Quốc Anh ôm cháu trai lên, qua 2 bà .
“Con đưa chị với cháu về, lát sẽ ạ”
Hai bà gật đầu dặn cẩn thận, cả hai chậm rãi xe.
Cô nhận xe vẫn còn đó, thấy Thu Dao cả, cô để tâm lên xe cũng em rể.
Chiếc xe đó cũng theo , cô liếc qua gương khẽ Quốc Anh, cô với .
“Giờ chị về nhà, em chở về nhà ngoại giúp chị nhé”
“Được, em cũng đoán chị về, chị cần gì cứ bảo em”
“ừ nhà ba chị cũng nhiều đồ cho cháu , chắc chị cũng cần gì ”
Cô nhẹ , cũng theo, mặt âm trầm .
Đến nơi, giúp cô xách đồ và bế cháu, bất ngờ lao đến, níu tay cô.
“Vợ sai , là thằng khốn, xin em tha cho , em xem con chúng còn nhỏ , em đừng bỏ mà em”
Cô hất tay , đồ cô cầm tay cũng rơi vãi cả, Quốc Anh đặt cháu xe, chạy tới đ.ấ.m mặt trai một cú.
“Anh thôi , để con chị yên, khiến ghê tởm , còn xứng hả”
Anh đ.ấ.m ngã ngửa , em trai cầu xin tiếp.
“Em đánh nữa , đánh đến khi em hết giận thì thôi, với em nhưng chúng là em ruột, em hãy nể tình ruột thịt tha thứ cho ”
Cô sắp nôn mất, còn nghĩ tới tình em ruột thịt , ngủ với em dâu bao nhiêu .
Mặt dày như tường thành , nếu cô phát hiện, còn tiếp tục tiếp, thậm chí còn để em trai nuôi con của nữa.
“Nếu nể tình là ruột thịt, g.i.ế.c ”
Quốc Anh lạnh lùng thốt .
Cả hai bỏ qua đất, mang đồ nhà, đó như chết, một lúc dậy xe và bỏ .