Khắc Cốt Ghi Tâm - 7
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:45:55
Thẩm Khoát còn định gì đó, nhưng kéo tay .
“Mấy thứ như kẹo cao su, rác trong ngăn bàn do cô , cô chỉ dám bỏ mấy thứ như ếch giả để dọa em thôi.”
Dư Mạn .
lớn hơn thuộc về những kẻ mù quáng hùa theo mà đầu đuôi câu chuyện.
Cái gọi là “ hùng bàn phím”.
Thẩm Khoát cam lòng.
“Lần bỏ qua, nhưng nếu còn …”
“Sẽ .”
Dư Mạn cắt ngang, ánh mắt bình tĩnh hơn nhiều.
“ sẽ nghỉ học.”
Khi cô định rời , cuối cùng vẫn đành lòng.
“Dư Mạn, còn đến nửa tháng nữa là thi đại học , cô thử một , cược lấy tương lai của ?”
“Cũng thể tệ hơn bây giờ .”
Bóng lưng Dư Mạn khựng ở cửa.
“Cảm ơn.”
Giọng cô nhỏ đến mức gần như thấy.
cô nhanh chóng rời khỏi.
Quách Cường lắc lắc cái túi trong tay, hì hì hỏi:
“Tối nay ăn ếch nướng ? May mà con nào chạy mất.”
Thẩm Khoát trừng mắt lườm một cái.
Quách Cường lập tức rụt cổ, lầm bầm nhỏ giọng:
“Không ăn thì thôi mà.”
“Không ăn thì thả nó nhé?”
: “Ăn , đừng lãng phí.”
Cậuấy và Chu Đại Chí tìm một quán nướng nhờ chế biến.
Buổi tối, cả nhóm chúng một quán nướng ven đường.
Thẩm Khoát bỗng sang hỏi :
“Giang Niệm, em tha cho cô ?”
cắn một miếng đùi ếch.
Thơm nức!
Vốn định giải thích nhiều, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ Diêm Vương giao cho, vẫn mở miệng.
“Dư Mạn vốn như .”
“Hồi lớp 10, lớp em học thể dục chung với lớp cô , lúc chạy bộ, em thấy quần của một bạn nữ rách một lỗ, Dư Mạn một lời liền cởi áo khoác che giúp bạn .”
“Cô từng bụng.”
“Con khi ở đáy vực quá lâu, tâm lý sẽ sinh vấn đề.”
“Dư Mạn chỉ là quá khổ, nên mới liều mạng bám lấy , duy nhất từng mang ánh sáng cho cô .”
10
Kiếp , khi nhà phá sản, ba dẫn khắp nơi rao bán.
Nói là rao bán, chẳng khác gì niêm yết giá rõ ràng để bán con gái.
từng gặp những ông chú bụng bia, tuổi đủ cha , híp mắt bóp cằm : “Cô bé tươi thật đấy.”
Cũng từng gặp những kẻ bề ngoài chỉn chu đạo mạo, nhưng lưng là tên biến thái thích dùng đầu t.h.u.ố.c lá chích da .
Khi đó chẳng khác gì món hàng chờ giá.
Bị ép đủ loại bàn tiệc, để mặc những ánh mắt ghê tởm đánh giá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khac-cot-ghi-tam-swku/7.html.]
Cho đến khi nhà họ Thẩm đề nghị liên hôn.
Lúc ba đưa đến nhà họ Thẩm, nịnh nọt giới thiệu: “Con gái ngoan.”
Thẩm Khoát chẳng buồn liếc ông lấy một cái, chỉ chăm chú , như đang xót xa.
“Ông Giang, đang mua hàng, mà là đang bàn chuyện hôn nhân.”
Sắc mặt ba lúc vô cùng khó coi, nhưng vẫn cố gượng gật đầu.
Trông hèn hạ, đáng ghét.
cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Thẩm Khoát đưa tay về phía .
“Giang Niệm, em đồng ý ?”
Đó là đầu tiên, khi gia đình phá sản, hỏi đồng ý .
đưa tay , đan tay .
“Em đồng ý.”
Sau mới , cuộc liên hôn là do Thẩm Khoát chủ động đề nghị.
Chính kéo khỏi bùn lầy, cho sự tôn trọng, cho chỗ dựa.
Thậm chí đến cả khi chết, còn điên cuồng hơn cả Dư Mạn.
Ngay cả con trai chúng , Thẩm Việt, cũng buông bỏ luôn.
Nếu , thằng bé thể trở thành đại phản diện?
Nhân lúc Quách Cường và gọi thêm món, bắt đầu “giáo dục” Thẩm Khoát.
với , dù bên cạnh , cũng luôn giữ hy vọng với cuộc sống, đừng dễ dàng trở nên méo mó biến dạng.
Vừa dứt lời, liền hoảng hốt siết lấy cổ tay , trong mắt cuộn trào một thứ cảm xúc u tối gần như cố chấp.
“Giang Niệm. Em định ?”
phản ứng bất ngờ giật , theo bản năng đáp:
“Em chỉ là nếu như thôi mà.”
“Ý là… đời vô thường, xúc xích bọc xúc xích thôi.”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
“Không ‘nếu như’ gì hết!”
Anh lập tức đưa tay bịt miệng , thở dồn dập.
“Không cái từ đó.”
“Giang Niệm, em kỹ đây, nếu cho phép, em phép biến mất.”
“Nếu em dám, dù lên tận trời xanh xuống tận hoàng tuyền, cũng nhất định sẽ tìm em!”
Tim thắt .
Kiếp khi chết, rốt cuộc những gì?
kéo tay xuống, áp má , khẽ dụi dụi.
“Thẩm Khoát. Em hứa với , em sẽ ở bên thật .”
Trong quãng đời hạn .
Số mệnh mỗi đều sẵn trong sổ sinh tử của Diêm Vương .
Không ai thể đổi điều đó.
Anh im lặng lâu.
“Chỉ khi em còn sống, mới thể sống cho sống.”
Không khí phần nặng nề.
Quách Cường ngốc nghếch cầm xiên cánh gà nướng chạy .
“Anh Thẩm! Cánh gà nướng thơm lắm luôn, một xiên cho chị Giang nhé?”
Thẩm Khoát ngẩng đầu, ánh mắt c.h.ế.t chóc.
Quách Cường: “Không ? Vậy… em ăn một ? Đại Chí, ăn ?”
……