Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Khê Trúc - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:01:14

Lục Chi Ngôn bắt đầu mục nát từ khi nào?

 

Có lẽ vốn dĩ như .

 

Trên đời nhiều dùng lớp vỏ hào nhoáng để che đậy nội tâm mục nát.

 

Miễn là nảy sinh tranh chấp lợi ích thì chúng sẽ bao giờ ngửi thấy mùi hôi thối thật sự từ họ.

 

Lục Chi Ngôn học giỏi, trai, khiêm tốn, nhã nhặn với . Tất cả đều là sự ngụy trang tinh vi của . Chỉ khi đối mặt với lợi ích, mới để lộ rõ bộ mặt thật của .

 

Ngay từ khi tham gia dự án , lên kế hoạch cho thứ

 

Thậm chí, sợ vạch trần .

 

Bởi vì Tổng giám đốc Vu cũng là đồng phạm.

 

Tổng giám đốc Vu lấy bao nhiêu tiền, , bởi vì khi tiền tới tay thì các lãnh đạo chia chác với .

 

về phía trường học Ái Tâm trong tình trạng hồn bay phách lạc.

 

Đã tan học .

 

Các bé gái mặc quần áo bẩn thỉu, chơi đùa sân.

 

các em qua hàng rào mà dám .

 

đúng lúc , một bóng dáng quen thuộc xuất hiện.

 

Doãn Tư Hành mặc bộ vest màu tối, dang rộng hai tay một cách tự nhiên.

 

Các cô bé lao lòng .

 

“Chú Doãn, hôm nay chú mang gì đến ạ?”

 

“Sữa, bánh quy, và quần áo sạch.”

 

Một bé gái rụt rè hỏi: “Cháu từng uống sữa. Ở nhà cháu, chỉ em trai mới uống sữa. Số sữa là để mang về cho em trai ạ?”

 

Doãn Tư Hành xổm xuống, xoa đầu cô bé: “Sữa là để cháu uống, uống hết thì về nhà.”

 

Cô bé tò mò bất ngờ, cầm một hộp sữa trong tay, cẩn thận cắm ống hút.

 

Ánh hoàng hôn mùa hè chảy khuôn mặt Doãn Tư Hành.

 

Đôi mắt trong veo lạ thường.

 

Doãn Tư Hành ngẩng đầu, thấy : “Sao em đến đây?”

 

như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, : “Câu hỏi mới đúng.”

 

“Đây là những đứa trẻ mà tài trợ, thể đến ?”

 

“Anh tài trợ ?” kinh ngạc mở to mắt: “Không danh nghĩa công ty chúng ?”

 

“Người bỏ tiền thực .”

 

“Vậy nhóm Tổng giám đốc Vu biển thủ tiền của ?”

 

Khi những lời , chúng rời xa những bé gái đó, để các em thấy.

 

“Biết.” Bất ngờ là Doãn Tư Hành bình tĩnh.

 

“Vậy tại ngăn cản? Là ngầm cho phép ?”

 

Doãn Tư Hành bất lực một cái: “Làm thể cho phép chuyện như xảy . Chỉ là đang đợi thời cơ cất lưới mà thôi.”

 

thở phào nhẹ nhõm.

 

Doãn Tư Hành cùng một phe với bọn họ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khe-truc/chuong-8.html.]

Đây là tin tức tuyệt vời nhất trong hôm nay.

 

Trợ lý của ở bên cạnh nhịn mà lên tiếng: “Cô Ôn, thực Chủ tịch Doãn nhiều việc thiện. Tất cả đều do đích , chính là để tránh chuyện trung gian kiếm lời.”

 

kinh ngạc thôi.

 

Trợ lý : “Anh còn cho phép truyền thông quảng bá rầm rộ. Anh rằng điều gì đáng để khoe khoang…”

 

hỏi Doãn Tư Hành: “Vậy tại nhất định thông qua công ty chúng ?”

 

“Bởi vì Vu Minh Huy là kẻ tái phạm.”

 

Câu trả lời của Doãn Tư Hành kinh ngạc.

 

“Mười mấy năm , từng lạc và một gia đình họ Ôn ở nông thôn tạm thời cưu mang. Gia đình họ khó khăn nhưng đối xử với . Sau khi cha tìm thấy thì quyên góp một khoản tiền cho gia đình đó. Vu Minh Huy chính là phụ trách xử lý tiền quyên góp lúc đó. Anh đoán rằng cho đến nay thì gia đình đó vẫn nhận khoản tiền quyên góp của gia đình .” Doãn Tư Hành về phía , : “ , Ôn Khê Trúc?”

Bỗng chốc, bật dậy: “Là ???”

 

thể tin nổi mà Doãn Tư Hành, gọi cái tên khắc ghi nơi sâu thẳm trong ký ức…

 

“Anh Trứng Vàng!”

 

Nụ của Doãn Tư Hành cứng đờ : “Này, cái tên thì quên …”

 

từng một trai”.

 

Một đứa con một như ở trong một gia đình miền nông thôn, quả thực là trái với đạo Trời. bố yêu . Họ tự điều kiện của hạn, chỉ thể nuôi một đứa con nên dành tất cả tình yêu cho .

 

Năm tám tuổi, họ đón về một trai”. Thiếu niên lớn hơn vài tuổi, dáng vẻ xa lạ. Nghe là bố nhặt núi. Anh chỉ một , còn mất trí nhớ, nhớ tên và thông tin gia đình.

 

Bất đắc dĩ, bố đành đón về , đó tìm cách giúp tìm .

 

Bố đặt tên cho là Trứng Vàng, bởi vì vẻ là cục vàng nuông chiều từ bé.

 

Trong thời gian trai đó, thật sự vui vẻ.

 

Trong thôn, ai dám bắt nạt nữa. Anh trai sẽ luôn bảo vệ .

 

Một ngày nọ, trong thôn mấy thành phố đến, trông họ sang trọng.

 

Anh trai hỏi : “Họ đến để ?”

 

“Gửi tiền cho hộ nghèo.”

 

“Hình như nhà cũng là hộ nghèo? Có thể sửa mái nhà , trời mưa dột.”

 

, : “Anh cứ chờ xem.”

Một tháng , gia đình bí thư thôn xây nhà mới.

 

Mái nhà của chúng , mưa sập.

 

Sau , trai khôi phục trí nhớ, cũng tìm thấy gia đình.

 

Trước khi , hứa rằng nhất định sẽ để chúng một cuộc sống .

 

Cuộc sống là gì? .

 

chỉ chữa bệnh cho bố sửa mái nhà.

 

đợi mãi, đợi mãi, thấy gì cả.

 

Cho đến khi bố qua đời vì bệnh, coi là chổi đuổi về nhà ngoại, cũng gặp trai một nào.

 

bao giờ trách trai.

 

Lúc đó cũng chỉ là bé mười mấy tuổi, thể quyết định việc gì?

 

Sau , dần dần quên những chuyện đó.

 

Ngay lúc , “ trai” mặt .

 

Loading...