Khi Em Là Con Tốt Bị Thí - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 19:23:59
Em gái nghẹn ngào: “Chị ơi, em , nếu chị thích, em thể dọn về mà…”
nhíu mày, dừng bước: “Vậy cô dọn , rõ ràng thích, cô còn ?”
Cô ngẩn , nước mắt lăn dài má.
động tác mời: “Cô dọn , ở đây đợi.”
Trước đây dễ tính, bao giờ nổi giận với ai, nghĩ đó là sự tử tế.
từng với , tính tình quá là một sự dung túng.
Dung túng khác cưỡi lên đầu .
Người đó là Lục Triển.
Anh từng vuốt tóc , với : “Hứa với , đừng để ai bắt nạt em nữa, ?”
hứa với .
Vì bây giờ khoanh tay ở hành lang, đôi mắt ầng ậc nước của em gái, cô thút thít, một lời.
Cô sẽ nhường phòng cho .
Đáng tiếc, đợi hành động của cô , mà chỉ đợi bố giải quyết: “Phòng em con ở lâu , dọn dẹp phiền phức, đồ đạc sắp xếp lâu.”
Ông chỉ phòng đối diện: “Con qua phòng em mà ngủ.”
theo hướng ông chỉ, căn phòng của em gái .
Đầu giường treo bức ảnh lớn của cô và Phó Lễ, tường còn treo ảnh cưới của bố và kế.
Bắt ở trong phòng , ngày đêm đối diện với hai bức ảnh ư?
Với tính cách đây của , điên thì cũng nửa điên nửa dại .
bố chút xa lạ của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-em-la-con-tot-bi-thi/5.html.]
Khi còn nhỏ, ông cũng từng nâng niu như một cô công chúa.
Cũng từng rằng là tất cả của ông, tất cả của ông cũng là của .
tiếc tình cũng sẽ đổi chỉ trong chốc lát.
xuống lầu, chút lưu luyến: “ nhất vẫn nên đến khách sạn ở.”
Bố gọi với theo : “Đứa bé trong bụng con còn giải quyết thế nào!”
còn ông mắng : “Không chỉ là một căn phòng thôi ? Không thể nhường em gái chút ! Mẹ con ngày xưa dạy con thế nào, nhỏ nhen quá!”
dừng bước.
Mắng thì cũng thôi , tại nhắc đến .
Nhắc đến cùng ông dựng nên cơ nghiệp từ đôi bàn tay trắng, trải qua bao nhiêu ngày gian khổ.
, nheo mắt: “Nếu là , sẽ bảo con gái thu dọn hành lý ngay tức khắc. Trước trưa mai, cô chắc chắn dọn .”
Nói xong, đầu , trong tiếng mắng chửi của bố, rời khỏi căn nhà .
Nơi còn thể gọi là nhà nữa.
Khi bước khỏi cánh cổng chạm khắc, tiếng bước chân vang lên phía .
Là Phó Lễ đuổi theo.
Hắn nắm lấy tay : “Chẳng chỉ là một căn phòng , em cần gì ngoài ở?”
ngẩng đầu : “Liên quan gì đến ? Anh là gì của ?”
Phó Lễ ngây một chút, nhưng vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Đứa bé trong bụng em, là dối đúng ?”
kiên nhẫn, lấy từ trong túi tờ giấy siêu âm: “Tự xem , nhanh lên, xem xong còn gọi xe.”
Phó Lễ lùi một chút, như thể tờ giấy đó là quái vật.