Khi Tình Yêu Là Sự Giao Dịch - Phiên ngoại - Góc nhìn của nam chính (1)
Cập nhật lúc: 2025-07-09 02:00:58
Lần đầu tiên gặp Dư Minh, là buổi lễ khai giảng dành cho các tân sinh viên.
Em khi mặc một chiếc váy màu trắng tinh khôi, bước ngang qua một hành lang ngập tràn ánh nắng mặt trời.
Kể từ chính khoảnh khắc trở , tất cả suy nghĩ và cả những giấc mơ mộng mơ ở trong cũng đều mang một hình hài vô cùng cụ thể .
thật sự thích em , nhưng mà cũng rõ một điều rằng chúng vốn dĩ hề giống một chút nào cả.
Em chính là một nàng công chúa đang sống ở đỉnh của một tòa tháp ngà cao quý, em ngây thơ vô cùng thuần khiết nữa.
Đôi bàn chân của em từng một nào dính lấy bụi trần cả, cũng chẳng hề lấy một chút tỳ vết nào nữa.
Em chính là ánh trăng sáng ngời - là một thứ mà cũng chỉ dám ngước mắt lên để mà ngắm từ xa mà thôi, chứ chẳng bao giờ dám mơ tưởng đến việc thể chạm tới cả.
Em chính là cội nguồn của tất cả sự mặc cảm ở trong .
Làm mà thể dám mơ ước đến việc em cơ chứ hả? Chỉ cần mơ tưởng đến điều đó thôi thì cũng là một tội vô cùng lớn lao .
Ba của mất sớm , cho nên sống cùng với ông nội của .
Vào mùa đông năm ngoái, thì ông nội của ốm nặng chỉ vì thời tiết quá lạnh giá, đôi chân của ông cũng tật nguyền , cho nên cũng còn thể lao động nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/khi-tinh-yeu-la-su-giao-dich/phien-ngoai-goc-nhin-cua-nam-chinh-1.html.]
Tất cả gánh nặng ở trong gia đình cũng đều đổ dồn hết cả lên đôi vai của . cần tiền để mà đóng học phí, cần tiền để mà chữa bệnh cho ông nữa.
Sau khi mất cái suất học bổng vốn dĩ dành riêng cho những sinh viên nghèo vượt khó , thì như thể giẫm đạp xuống tận đáy của một vực thẳm sâu hun hút , cũng bắt đầu nghi ngờ rằng liệu sự công bằng thật sự là một thứ thật ở cõi đời nữa.
Không thể nào mà ngờ rằng đúng chính lúc đó, thì ánh trăng sáng ngời cũng soi rọi trong thế giới tăm tối của .
Em rằng em thích . Ngay chính giây phút , thì m.á.u ở trong của như thể đang sôi lên sùng sục .
mà em thêm một câu nữa rằng: "Nếu như mà chịu hôn em một cái, thì em sẽ trả tiền cho đó."
Toàn của như thể đông cứng ngay tại chỗ . Cảm giác khi cứ như thể là mới rơi trong một cái hầm băng lạnh giá .
Em coi là cái gì cơ chứ hả?
Chẳng lẽ là một mà thể "mua" chỉ bằng tiền bạc mà thôi ?
mà… ánh mắt của Dư Minh thì quá đỗi trong trẻo và thuần khiết . Hoàn hề một chút ý tứ nào là đang coi thường là đang đùa giỡn với cả.
hề nhận lời của em .
Cho đến tận khi ông nội của rơi tình trạng nguy kịch, cần đưa trong phòng ICU để mà điều trị nữa. Cái khoản phí điều trị đó thì quá lớn lao , nó khiến cho sụp đổ ngay tại chỗ.
Dư Minh xuất hiện ở đó, hề chớp mắt lấy một cái mà trả hết bộ tiền đó .